Lúc Mộ Nhạc Nhạc đang mang giày thì đột nhiên nhận được điện thoại của Chiến Cảnh Hi, cậu tò mò nhận máy.
Sau khi nghe xong thì Mộ Nhạc Nhạc lại khiếp sợ: “Cái gì? Thẩm Tư Quyền giành quyền nuôi nấng cậu với Chiến Vân Khai ư? Cô ta như vậy thì chỉ có phá hỏng cậu chứ lấy gì mà nuôi cậu! Cậu đắt như vậy, cô ta có đủ tiền nuôi không?”
“Nhạc Nhac, cậu mau nghĩ cách đi, tớ không muốn đi theo người phụ nữ đó! Cô ta không phải mẹ tớ!” Chiến Cảnh Hi vội đến khóc, từ trước đến nay cậu luôn bình tĩnh, thật vất vả mới quen được cậu bạn, không lẽ lại chia lìa sao?
Hơn nữa, cậu không muốn rời xa mẹ Mộ Minh Nguyệt đâu!
Trong cảm nhận của cậu thì Mộ Minh Nguyệt mới là mẹ cậu.
Thẩm Tư Viên kia không phải! Chỉ là một người xa lạ mà thôi.
Mộ Nhạc Nhạc nghĩ ra một ý kiến: “Không phải cậu vừa mới bảo nghe nói bố sẽ tổ chức lễ cầu hôn vào cuối tuần này sao? Cuối tuần gặp nahu bàn chuyện đi! Dù sao lúc này thì tới không nên để bố và mẹ ở chung một chỗ! Tớ không muốn tách ra với em trai đâu! Tớ tiếc vị trí thừa kế của nhà cậu lắm.”
Một gia tộc có tiền như vậy, nhất định cậu phải làm con của Chiến Vân khai để có thể thừa kế tài sản của anh!
“Vậy cậu mau nghĩ cách đi!” Chiến Cảnh Hi không hiểu những điều này.
Cậu cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày mình lại hoảng sợ như vậy.
May mắn còn có A Nhạc.
Nếu không có thì chắc cậu sẽ hoang mang lo sợ lắm!
Nhưng chuyện mất mặt như thế cậu sẽ không nói cho Mộ Nhạc Nhạc nghe đâu.
“Ừ, cứ giao chuyện này cho tớ! Tớ sẽ sắp xếp tốt!” Mộ Nhạc Nhạc đồng ý.
Mộ Minh Nguyệt nhìn thấy con trai lại nói chuyện điện thoại, cô lười để ý, bây giờ chuyện gì cô cũng phải nghe theo con mình.
Con trai là mạng sống của cô, cô nhất định phải yêu thương cậu thật nhiều.
Cho nên Mộ Minh Nguyệt rất thức thời mà đi nấu cơm cho con trai.
...
Cùng lúc đó, Vân Thành.
Chiến Vân Khai vừa trở lại thì đã bị con trai bắt được.
“Chiến Vân Khai, con cảnh cáo bố, nếu bố ném con cho Thẩm Tư Viện kia thì con sẽ cho bố biết hai chữ hối hận viết như thế nào.” Chiến Cảnh Hi ôm chặt hai tay, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Chiến Vân khai đi từ bên ngoài vào.
Tâm trạng của Chiến Vân Khai cũng không tốt lắm, sắc mặt âm trầm.
Gặp con trai nói những lời này, anh không khỏi nhíu mày: “Ai nói với con những lời này?”
Sắc mặt Chiến Vân khai trầm xuống.
Nếu anh có quan hệ vợ chồng với Mộ Minh Nguyệt thì vì sao cậu nhóc lại là con của Chiến Vân Khai và Thẩm Tư Viện?
Lẽ nào đã có chuyện gì xảy ra trong đó?
“Chẳng lẽ bố không nói với con Mộ Minh Nguyệt là vợ bố hay sao?” Giọng nói Chiến Vân Khai lạnh lẽo.
“Khi nào thì bố có vợ chứ? Tới giờ không phải bố vẫn là cẩu độc thân sao?” Chiến Cảnh Hi hỏi ngược lại: “Hơn nữa chắc chắn những gì bố nói là giả, Mộ Minh Nguyệt giống như tiên nữ vậy, chỉ cần là đàn ông nhìn thấy thì đều muốn mang về nhà giấu đi để người khác không phát hiện, bố nói dối, bố đã làm chuyện gì xấu phải không?”1
Khuôn mặt đẹp trai của Chiến Vân Khai vẫn bình tĩnh: “Nói nhiều như thế, đã làm xong bài tập chứ? Hay là chê giáo viên giao bài tập không đủ nhiều?”
Chiến Cảnh Hi: “...” Có phải bố là ma quỷ không?
Chiến Cảnh Hi phát hiện cậu có rất nhiều rào cản với người đàn ông này, cậu xoay người đi lên lầu, cậu mới không cần người bố này.
Qúa mức xấu xa!
...
Mộ Minh Nguyệt sửa lại chế độ tiền lương của công ty, sau một thời gian đã đạt được kết quả.
Gần như mỗi một ngành đều vô cùng cố gắng làm việc.
Vạn vật thịnh, vạn vật hao tổn.
Chính mình có thể lấy được bao nhiêu tiền thì đều dựa vào chính mình.
Những công ty khác cũng dần dần khởi bước, Mộ Minh Nguyệt tự mình đi giải quyết một ít khó khăn của công ti lớn.
Hôm nay, cô tham gia một thương hội.
Thương hội này có các ông chủ lớn tham dự, người đẹp nhiều như mây.
Mộ Minh Nguyệt mặc một thân âu phục đen, ngắn gọn chuyên nghiệp, tự nhiên hào phóng, duyên dáng yêu kiều, khí chất xuất chúng!
Ai ngờ được, cô chỉ tham gia một thương hôi mà cũng gặp được Thẩm Tư Viện.
Thẩm Tư Viện trực tiếp chặn đường cô, vẻ mặt kiêu ngạo và kiêu căng: “Mộ Minh Nguyệt, cô cũng nghe nói rồi chứ hả? Nghe nói cuối tuần này Chiến Vân Khai sẽ tổ chức tiệc cầu hôn, tôi xem cô còn có thể kiêu ngạo tới lúc nào.”
Một khi Chiến Vân Khai công khai bạn gái mới thì cô ta có thể tập trung đối phó Mộ Minh Nguyệt rồi.
Cô ta cảm thấy người Chiến Vân Khai cầu hôn sẽ là một người khác, nữ diễn viên đó chắc chắn không phải là Mộ Minh Nguyệt.
Chiến Vân Khai và Mộ Minh Nguyệt chỉ là từng đăng ký kết hôn thôi, chỉ sợ khoảng cách hay hiểu lầm giữa hai người không thể ngăn cản họ lấy được giấy đăng ký kết hôn thôi.
Lúc đó cục dân chính còn trực tiếp đến biệt Chiến Vân Khai để bàn mà.
Vụ kết hôn bí ẩn kia, không có nhiều người biết.
Chắc chắn Chiến Vân Khai đã vứt bỏ Mộ Minh Nguyệt! Nếu không phải thì tiệc cầu hôn này là điều thừa sao?
Không đúng, tiệc cầu hôn kia là làm ra vì cô mới đúng.
Cho nên cô ta mới có thể đi tìm Chiến Vân Khai để tìm cảm giác tồn tại, trực tiếp nói về việc giành quyền nuôi con với Chiến Vân Khai.
Ai ngờ cuối cùng lại bị Chiến Vân Khai trực tiếp ném ra khỏi cửa, cô ta còn chưa kịp nói ra một chữ.
“Tư Viện, người này là ai thế?”
Thẩm Tư Viện thật sự nổi tiếng trong số những tiểu thư nhà giàu này, chỉ một thương hội, Thẩm tư Viện đã quen biết được một số đông những tiểu thư nhà giàu.
“Đây chính là em gái mà tôi nói với mọi người, Mộ Minh Nguyêt.” Thẩm Tư Viện nói.
“Đó là người phụ nữ đã giành người đàn ông với cô sao? Thứ em gái này mà cô cũng nhận ư? Tư Viện, cô lương thiện như vậy mà vì sao người trên mạng vẫn bôi đen cô thế?”
“Người như thế chỉ đáng mặt làm kẻ thứ ba.”
Mộ Minh Nguyệt: “...” Nỗi hận của Thẩm Tư Viện thật sự rất lớn nha.
Lợi dụng dư luận đến chửi bới cô.
“Không cần chấp nhặt với loại người như thế đâu, chúng ta nói về chuyện khác đi, mọi người có nghe nói chưa? Tiệc cầu hôn của cậu Chiến sẽ diễn ra vào cuối tuần này đó.” . ngôn tình hài
“Không biết truyền thông có thể đến trực tiếp tiệc cầu hôn không ta? Đó chắc chắn là buổi lễ cầu hôn long trọng mà tất cả mọi người phụ nữ đều mơ ước. Không biết cô gái mà cậu Chiến muốn cầu hôn là ai ta? Đến lúc đó tôi nhất định phải đi lấy lòng mợ Chiến thật tốt mới được.”
Mấy người phụ nữ nói xong thì ánh mắt đều tỏa sáng.
Không chiếm được cậu Chiến thì có thể tạo quan hệ với người phụ nữ của cậu Chiến.
“Còn có chuyện này, tôi nghe được cậu Chiến đã có vợ trước, hơn nữa cậu Chiến còn nhớ mãi không quên người vợ trước, bây giờ chắc là muốn trở lại rồi.”
“Trời ạ, người vợ trước này bị mù sao? Gả cho một người đàn ông hoàn mỹ chất lượng như thế, không bảo vệ cuộc hôn nhân thật tốt thì còn làm gì nữa? Xứng đáng bị vứt bỏ.”
“Nhưng mà có thể trở thành ban bè với người vợ mới của cậu Chiến, sau này không sợ không có ngày lành, tổ tiên cũng rạng rỡ.”1