Nhật Ký Sinh Hoạt Của Đế Hậu Tại Thập Niên 60

Chương 27: Chương 27: Đế hậu bị giáo huấn (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Trên thực tế Phó Nhiễm cũng không cảm thấy mệt, việc này so với việc cô ăn không ngồi rồi hay là lục đục đấu đá với các phi tần khác trong cung còn vui sướng hơn nhiều.

Phó Nhiễm vung cái cuốc nhỏ đào một hàng hố, lại khiêng cái cuốc quay lại cùng Nhan Đông Thanh rải đậu xuống hố. Nhìn đậu nành trong sọt, cô đột nhiên nhớ tới một chuyện rất nghiêm trọng: “Hoàng… Anh ba, chúng ta sắp không còn dầu.”

Từ khi biết có thể mang theo Phượng Loan Cung bên mình, hai người này chưa bao giờ đối xử tệ bạc với bản thân về đồ ăn, bếp nhỏ thường xuyên được bật lên. Ngày xưa lúc ở Đại Ngụy, sức ăn nhỏ giống như con mèo con vậy, hiện tại thì sao, tùy tiện xào một món ăn, cho nhiều thịt nhiều dầu, một bữa có thể ăn được hai bát cơm.

Nhìn thấy thùng gạo và mì sắp tới đáy, hiện tại ngay cả dầu cũng sắp hết…

“Nếu còn tiếp tục như vậy, chúng ta liền phải miệng ăn núi lở đó.” Phó Nhiễm có ý nhỏ, chỉ chỉ vào hạt đậu trong sọt, thấp giọng nói: “Nếu không… Thần thiếp trộm giấu một nắm đi?”

Nhan Đông Thanh rất có nguyên tắc, quở mắng: “Ít làm mất mặt trẫm đi.”

Phó Nhiễm nhịn không được tranh luận: “Anh nói thần thiếp mất mặt, vậy còn cưới thần thiếp làm gì?”

Nhan Đông Thanh liếc cô: “Phó Nhiễm, trẫm cần phải nói cho nàng, trước khi cưới nàng, trẫm cũng không biết nàng sẽ khiến trẫm mất mặt.”

Phó Nhiễm tức đỏ hốc mắt, không muốn để ý tới anh nữa.

Buổi chiều khi trở về thành phố vẫn còn sớm, Nhan Đông Thanh không vội vã trở về nhà ở khu vực khai thác mỏ, mà là xoay người đi thị trường máy móc nông nghiệp. Đương nhiên, không quên kéo Phó Nhiễm đi theo.

Phó Nhiễm vốn dĩ có chút tức giận, nhưng sau khi đến thị trường máy móc nông nghiệp thì ngay lập tức tỉnh táo tinh thần, kích động tóm lấy tay áo Nhan Đông Thanh: “Hoàng thượng, ngài tới mua xe kéo?”

Buổi chiều được ngồi một lát trên xe kéo của đội sản xuất Điền Gia Loan, Phó Nhiễm liền thích thứ đó, cảm giác xóc nảy xình xịch xình xịch, đi vèo vèo vèo, so với cưỡi ngựa còn sướng hơn nhiều.

Đông Phương Hồng, Đông Phong, Ngũ Chinh, Hóa Châu, máy cày tay, xe bốn bánh, xe kéo lớn… Bốn xi- lanh tăng áp, máy tạo lực xoáy…

Phó Nhiễm không kịp nhìn, tưởng tới gần sờ sờ, mắt trông mong nói: “Hoàng Thượng, thần thiếp cũng muốn…”

Nhan Đông Thanh đau đầu, nắm lấy tay nhỏ đầy khát vọng của Phó Nhiễm, kéo người đi ra khỏi trạm máy nông nghiệp, đi thẳng đến trạm các loại hạt và phân bón hóa học, vừa đi vừa quay đầu lại hỏi cô: “Nàng định mua cái gì? Trực tiếp đưa một thỏi vàng?”

Tự biết mình đang nóng vội, Phó Nhiễm tự mình nghĩ lại, lại hỏi: “Vậy ngài định làm gì để đổi vàng lấy tiền?”

Nhan Đông Thanh nói: “Việc này nàng đừng động, nói với nàng nàng cũng không hiểu.”

“...”

Không mua được xe kéo, hạt giống lương thực vẫn có thể mua được. Hai người đi vào trạm các loại hạt và phân bón hóa học, diện tích không lớn, hai bên tường để đầy túi phân bón hóa học bằng da rắn, dựa cửa bày mấy lu nước to, bên trong đựng đầy các loại hạt giống như lúa mạch, hạt mè…

Người bán hàng đeo kính viễn thị đang đứng sau bàn xi măng đối chiếu với máy tính, thấy hai đứa bé choai choai bước vào, không quá quan tâm, cũng không ngẩng đầu lên hỏi: “Vì nhân dân phục vụ, tới đây mua cái gì?”

Nhan Đông Thanh ước tính trong đầu xem họ cần bao nhiêu hạt giống để cải tạo đất, sau đó điềm nhiên nói: “Nòng súng mất chính quyền, cần năm cân hạt giống đậu nành, năm cân hạt giống lúa mạch, còn có một túi phấn nốt sần.”

Người bán hàng ngẩng đầu: “Là đội sản xuất nào? Đưa thư giới thiệu cho ông xem.”

Nghe vậy, hai người liếc nhìn nhau một cái, Phó Nhiễm lanh mồm lanh miệng hỏi: “Mua hạt giống cũng cần thư giới thiệu?”

Người bán hàng cười nhạo, thấy bộ dạng cô trẳng trẻo ngoan ngoãn, kiên nhẫn nói: “Cô bé à, con đến quán lương thực còn phải mang theo phiếu gạo mà, sao đến chỗ ông lại không cần chứng minh rồi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.