Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ

Chương 40: Chương 40




Edittor: S.Boo

“ Chủ tử!” Bạch Liên kinh hô một tiếng vội vàng đỡ lấy Liễu Vi Dung.

Mộ Dung Triệt cả kinh, lập tức buông đũa trong tay, trong lòng lo lắng, càng cảm thấy khó thở, trầm mặt lạnh như băng hướng đến Tiểu Lý Tử khiển trách nói:” Thất thần làm cái gì, còn không mau mời thái y qua đây!”

Tim Tiểu Lý Tử run lên, vội vàng lĩnh mệnh bước nhanh rời khỏi.

Hạnh Nhi bị chuyện ngoài ý muốn cùng với sự tức giận của Mộ Dung Triệt làm cho đứng hình, cứ như vậy ngây dại ra.

Trong phòng mùi đồ ăn vẫn xông vào mũi như cũ, đúng là giờ phút này Hạnh Nhi lại cảm thấy hương vị này như một đạo bùa đòi mạng.

“ Nước , nước, Bạch Liên, rót ly nước qua đây.” Liễu Vi Dung cắn răng nhịn xuống cảm giác bụng đau đớn kịch liệt, cầm lấy tay Bạch Liên, chỉ vào ấm trà đặt cách đó không xa, sai Bạch Liên đổ nước cho nàng uống.

Lúc này nàng không biết nên khen nàng có dự định trước, hay là nên cười khổ, quỷ sai thần sử nên trước khi Mộ Dung Triệt đến đây đã vào không gian làm một bình có linh tuyền pha loãng đặt ở đó.

Bạch Liên có chút khó xử nhìn thân thể chủ tử lung lay như sắp đồ, nàng căn bản không thể phân thân a, khi đó đang muốn để cho Hạnh Nhi đi rót nước, một cánh tay to thon dài đã duỗi đến, đỡ lấy Liễu Vi Dung.

“ Trẫm tới, ngươi đi rót nước!” Tiếng nói trầm thấp lo lắng vang đến trong tai Bạch Liên lại thập phần đúng lúc.

Nàng buông tay ra, vội vàng đến một bên rót nước.

Mộ Dung Triệt bình tĩnh hé ra khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, chung quanh còn quanh quẩn lãnh khí, đem đỡ lấy Liễu Vi Dung, thấy nàng thống khổ liền đem thân thể nàng cuộn lại trong ngực, trong lòng căng thẳng, thanh âm nhu hòa trầm thấp rất nhiều, trấn an nàng:” Đừng sợ, không có việc gì, thái y rất nhanh sẽ đến.

Bạch Liên đem chén linh tuyền đưa đến bên môi Liễu Vi Dung:” Chủ tử, nước đến đây.”

Liễu Vi Dung dễ dàng bỏ qua thống khổ, liền mở miệng uống linh tuyền, rất nhanh đau khổ trên thân thể cũng tiêu thất đi một nửa, sắc mặt cũng không thống khổ như trước nữa rồi.

Cuộn lại trong lòng Mộ Dung Triệt, Liễu Vi Dung cảm thấy sợ hãi vô cùng, cũng bất chấp cả thân phận lễ tiết, níu chặt ống tay áo của hắn, run giọng nỉ non:” Hoàng thượng, xế chiều hôm nay tì thiếp gặp ác mộng, mơ thấy hoàng tự trong bụng thần thiếp không còn, tì thiếp, tì thiếp, bụng tì thiếp vừa mới đau, đau quá, con có thể còn hay không, có thể hay không….Oa, hoàng thượng…” Nói xong, nói xong nàng khóc, nước mắt liền sắp rơi xuống.

“ Đừng sợ, có trẫm ở đây, con không có việc gì, thái y rất nhanh đã đến rồi.” Mộ Dung Triệt lấy tay nước mắt đang rơi xuống không thể nào lau hết, thấy nàng thấp thỏm lo âu, bộ dáng nước mắt dàn giụa, trong lòng cũng cảm thấy một trận co thắt.

Thân thể xiết chặt biểu hiện hắn đang ẩn nhẫn tức giận, đáy mắt hiện lên một tia băng lãnh, bữa tối đêm nay kiểm tra qua không thành vấn đề, đúng là Đức quý nhân ngoài ý muốn lại bị hạ.

Xem ra tin tức Đức quý nhân mang thai đã bị lộ ra ngoài, tột cùng là ai tiết lộ tin tức?

Thấy Đức quý nhân giống như rất thống khổ như thế, Mộ Dung Triệt ôm lấy nàng, bước nhanh vào trong phòng chính, lại đi vào trong một nội điện khác ở bên cạnh, đặt nàng ở trên giường.

Liễu Vi Dung ôm bụng, bụng còn có chút co rút đau đớn, bất quá nàng ẩn ẩn cảm thấy trên da thịt mình tựa hồ thấm xuất ra ngoài một tầng gì đó, nhất thời cảm thấy hiểu rõ, cắn chặt môi dưới, đôi bàn tay trắng như phấn nắm thật chặt, thì ra nàng vẫn lại nói đúng rồi.

Ác mộng xế chiều hôm nay chính là một điềm báo trước, không, phải nói là khẳng định sẽ xảy ra, nếu, nếu nàng không có linh tuyền, nếu thân thể của hắn yếu nhược mà nói, giờ phút này sợ là sẽ đẻ non rồi.

Nghĩ vậy, nàng không nhịn được ớn lạnh một cái.

Thẳng đến làm cho trong lòng Mộ Dung Triệt co rút lại.

Thủ đoạn trong cung thật sự là ngày càng quỷ dị, đêm nay nàng đã rất cẩn thận chỉ ăn những thứ mà hoàng để đã nếm qua, lại vẫn nói là đúng, đến bây giờ không biết tại sao thế này, bụng lại bắt đầu đau trở lại.

Nếu hôm nay là một người khác, phỏng chừng cũng sẽ trúng chiêu, thực phẩm hoàng đế ăn hàng ngày cũng dám động tay động chân, lại cứ để cho hoàng đế ăn nhưng không có việc gì, nàng ăn thiếu chút nữa sinh non.

Thật sự làm cho người ta khó lòng phòng bị.

Thái y rất nhanh được mời tới, chuyện Tiểu Lý Tử vội vã mời được thái y, rất nhanh bị phi tử trong cung biết rõ, hoàng hậu cũng nhận được tin tức.

Xem ra Đức quý nhân cũng là trúng chiêu rồi.

Híp híp mắt, khóe miệng giương lên thóang qua ý cười, sai người tiếp tục theo dõi Nhu Phúc cung.

Đến là viện trưởng thái y viện Mạc thái y, vừa vào đến nội điện, bỗng nhiên thái y thở hổn hển thấy hoàng thượng liền vội vàng quỳ xuống:”Vi thần tham kiến hoàng thượng.”

“ Đứng lên đi, nhanh chẩn bệnh cho Đức quý nhân.” Mộ Dung Triệt vội vàng nói, trực tiếp cho Thái y chẩn bệnh cho Liễu Vi Dung.

Thái y có chút chấn kinh nhìn bụng Đức quý nhân phồng lên, Đức quý nhân mang thai , nhìn bộ dáng xem ra đã năm sáu tháng, tại sao Thái y viện lại không có viết luận chứng kết luận?

Bất quá hiện tại không phải là thời điểm nghĩ những thứ này, tình hình Đức qúy nhân giống như không tốt lắm, vội vàng giữ vững tinh thần bắt mạch cho nàng.

Rất nhanh hắn thu tay, cung kinh hồi báo:” Hồi hoàng thựợng, Đức qúy nhân thai khí bị động, còn có dấu hiệu đẻ non, may mắn nguy hiểm nhưng vẫn giữ được thai nhi, đợi vi thần khai phục sau đó cho Đức qúy nhân uống thuốc dưỡng thai là đựợc!”

Liễu Vi Dung cùng Mộ Dung Triệt đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Phỏng chừng là linh tuyền đã hòan toàn phát huy tác dụng, bụng của nàng hiện tại đã không đau nữa rồi.

“ Mạc thái y, ông khẳng định nguyên nhân Đức qúy nhân động thai là do có thuốc trợ sản sao?” Mộ Dung Triệt suy nghĩ đến chuyện chính mình thiếu chút nữa mất đi một hoàng tử, khuôn mặt tuấn tú bỗng dưng trở nên băng lãnh.

Mạc thái y lau mồ hôi trên trán , hơi cúi đầu suy nghĩ, thật cẩn thận đáp:” Hồi bẩm hoàng thượng, xem mạch tượng của Đức quý nhân, khẳng định là có thuốc trợ sản, dẫn đến đau bụng, còn thiếu chút nữa đẻ non, may mắn thân thể Đức qúy nhân khỏe mạnh, lúc này mới bào vệ được thai nhi.”

“ Thuốc trợ sản, làm sao có thể?” Liễu Vi Dung kinh hô, về điểm y thuật của ông ta, chẳng lẽ không bíêt thuốc trợ sản là loại thuốc có mùi, nàng là người cũng được xem như là có giác quan nhạy cảm lại không nhận ra bất luận một mùi hương gì.

“ Vi thần chẩn đóan bệnh hẳn không sai, còn tại sao lại có loại thuốc như vậy, vi thần cần kiểm tra một phen, không biết trước khi Đức quý nhân đau bụng đã ăn gì?”

“ Bữa tối chủ tử ăn mới bị đau bụng!” Bạch Liên ở một bên trả lời.

“ Hoàng thượng, vi thần có thể kiểm tra bữa tối đêm nay một lần được không?” Mạc thái y nghe vậy, trầm ngâm rồi nói.

“ Hoàng thượng, có phải là chuyện tì thiếp mang thai bại lộ rồi hay khôngg? Cho nên mới có người nghĩ muốn mưu hại con của tì thiếp?” Liễu Vi Dung có chút khẩn trương kéo kéo ống tay áo Mộ Dung Triệt, thần sắc bất an hỏi.

Mộ Dung Triệt biểu tình ôn nhu, vươn tay ra vuốt ve khuôn mặt nàng, không nói gì thêm, tuy nhiên nhìn biểu tình của hắn, Liễu Vi Dung cũng đoán được, khuôn mặt thanh tú khẽ sụp xuống.

“ Đừng lo lắng, có trẫm!” Hắn thấp giọng trấn an.

Sau một lúc lâu, thái y vẻ mặt ngưng trọng đi vào.

“ Kiểm tra ra cái gì rồi hả?” Nhu hòa trên mặt Mộ Dung Triệt thu lại, không nghĩ đến thậm chí lại còn có người to gan lớn mật hạ dược vào thực phẩm của hắn.

Liễu Vi Dung cảm nhận được toàn thân hắn đang rất tức giận, khuôn mặt tuấn tú càng ngày càng âm trầm làm nàng hoảng sợ.

“ Hồi bẩm hoàng thượng, vi thần kiểm tra trong thực phẩm đêm nay thì phát hiện trong đó có không ít xạ hương!” Mạc thái y trong lòng chấn kinh với chuyện này, xạ hương này cũng không phải là xạ hương bình thường, người bình thường cũng sẽ không thể nghiên cứu chế tạo ra loại xạ hương này, phỏng chừng người hạ dược Đức quý nhân có thân phận rất cao.

Bởi vì qua việc hắn kiểm tra xạ hương, đối với nam nhân thì không có tác dụng gì, tuy nhiên đối với phụ nữ có thai lại là có tác dụng trợ sản mạnh mẽ, thật sự Đức quý nhân cũng rất may mắn, vậy mà có thể tránh qua một kiếp nạn này.

“ Xạ hương? Xạ hương không phải là có mùi à?” Đôi mắt đẹp của Liễu Vi Dung trừng lớn, kinh hô một tiếng.

Mạc thái y cung kính đáp lời:” Đây là xạ hương mới được nghiên cứu chế tạo ra, khi vào nước sẽ vô sắc vô vị, khiến người không thể phát hiện được, vi thần còn phát hiện món ăn trên bàn còn vương lại một chút bột phấn, chứng thật không thể nghi ngờ chính là xạ hương.”

Cơ sở ngầm kia cũng thật là vô ý, không chú ý đến có cái khay khi làm dính một chút vào bên cạnh, trực tiếp khi mọi người không chú ý, đồng thời vừa nhóm lửa, lặng lẽ đem phấn xạ hương rắc vào hộp đựng thức ăn trống.

“Bốp” một tiếng đem chiếc cốc trên án bên cạnh bàn rơi trên mặt đất, Mộ Dung Triệt bỗng nhiên đứng lên, ánh mắt sắc bén nhìn mọi người trong phòng một lần, cả giận nói:” Tốt, rất tốt, Tiểu Lý Tử, đem người của phòng tiểu bếp dẫn đến đây cho trẫm!”

“ Vâng!” Tiểu Lý Tử trong lòng run lên.

Trải qua một phen lăn qua lăn lại, lúc này Liễu Vi Dung đã phi thường ủe oải mỏi mệt, Mộ Dung Triệt thấy, đáy mắt hiện lên một tia đau lòng.

Khi phỏng vấn đóan chừng chắc chắn sẽ cực kỳ đẫm máu, vẫn là không nên cho nàng đến chỗ này.

“Bạch Liên, Hạnh Nhi, đem Đức qúy nhân vào trong nội thất nghỉ ngơi.” Hắn khẽ vuốt nhẹ mặt Liễu Vi Dung, lại khẽ vuốt bụng nhô lên của nàng, có cảm giác mất rồi lại lấy lại được.

Trầm giọng phân phó hai cung nữ đưa nàng đi vào.

“ Đa tạ hoàng thượng!” Liễu Vi Dung đối với việc Mộ Dung Triệt chăm sóc thì cực kỳ hưởng hụ, cảm tạ một phen, Hạnh Nhi cùng Bạch Liên ở hai bên cẩn thận dìu nàng đi vào nội thất.

Vừa lên giường, vừa nằm xuống cả người cũng thả lỏng, mệt mỏi kéo đến, chỉ trong chốc lát, Liễu Vi Dung liền chìm vào giấc ngủ.

Bên ngoài thẩm vấn cực kỳ đẫm máu cũng không chút nào ảnh hưởng đến nàng.

Cũng không biết sau cùng Mộ Dung Triệt tra hỏi ra cái gì, trực tiếp đem một trong những bà tử thô sử đánh chết, mặt khác lại đưa hai người đi Thận hình tư, phỏng chừng không chết cũng bị lột mất một tầng da.

Sau cùng, tất cả Nhu Phúc cung lại tiến hành một đợt thanh tẩy lớn, ngoại trừ bỏ Hạnh Nhi và Bạch Liên, Trương ma ma, Trần ma ma, tất cả nô tài còn lại đều cất bước đi rồi.

Đã đổi một nhóm người mới thay vào.

Liễu Vi Dung coi như trong họa có phúc, tất cả Nhu Phúc cung đều là người của hoàng đế, an toàn đựợc đảm bảo, cũng nhìn ra Mộ Dung Triệt đối với cái thai trong bụng Liễu Vi Dung rất coi trọng.

Nhu Phúc cung có thay đổi lớn như vậy làm kinh động tất cả phi tần trong hậu cung, liền ngay cả thái hậu cũng biết, rối rít phái người đi tìm hiểu đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra.

Sau khi Hoàng hậu biết đựợc cơ sở ngầm của mình đã bị đánh chết, cảm thấy căng thẳng, nhớ lại chính mình cũng không để lại chứng cớ gì, nên cũng là không tra đến nàng, cũng yên tâm rồi.

Đồng thời thầm hận Đức qúy nhân vận tốt.

Vậy mà còn sống, chính là công việc đã làm tốt, con trong bụng cũng nên chảy mất, chẳng thế thì hoàng thượng cũng sẽ không tức giận như vậy.

Nàng đối với hiệu dụng của phấn xạ hương thập phần tin tưởng.

Vì thể, đêm nay hoàng hậu ngủ rất yên ổn.

Buổi tối hôm nay Nhu Phúc cung phát sinh chuyện lớn, tuy nhiên đã bị phong tỏa, cũng không có truyền tin tức gì ra ngoài, tuy nhiên vẫn là có người biết đến.

Bởi vì Thái y viện đã ghi lại tất cả việc kết luận mạch chứng cho Liễu Vi Dung.

Lần này tất cả mọi người đều biết Đức quý nhân mang thai, hậu cung một mảnh chấn động, nhất là chỗ người cùng mang thai là Phương qúy phi, một chữ cũng không nói đựợc.

Dĩ nhiên té xỉu rồi.

Liễu Tương nhã lại càng chấn kinh không dám tin, miệng không ngừng nói lẩm bẩm:” Không có khả năng, không có khả năng, nàng làm sao có thể mang thai được chứ?”

Thần thái giống như bị điên.

Y Lan điện Nhu Phúc cung.

Liễu Vi Dung nặng nề ngủ một giấc, thời điểm chờ nàng tỉnh lại cũng đã gần hơn nửa đêm, trong phòng ánh nến cũng chưa tắt, lại vẫn để cho một cây nến đỏ cháy sáng.

Cảm nhận trên người có cảm giác dính dính khó chịu, có chút không thoải mái, đang muốn tiến vào không gian tắm một cái tấy đi hết cảm giác dính dính kia, phát hiện bên cạnh mình còn có một người nam nhân ngủ chung.

Thiếu chút nữa đem nàng hù chết, qua ánh sáng mỏng manh, thấy rõ dung mạo người nam nhân ấy.

Thì ra là hoàng để Mộ Dung Triệt, hắn ngủ thật sự rất sâu.

Có thể nguyên nhân do khoảng cách gần, nàng nhìn thấy hai mắt hắn nhắm nghiền, đáy mắt thanh sắc, thần sắc mệt mỏi cực độ, xem ra chuyện tối ngày hôm qua làm cho hắn bận rộn một đêm.

Nhịn không được có chút cảm động.

Xem ra nửa khắc nữa cũng không tỉnh lại được, Liễu Vi Dung lấy xiêm y sạch vụng trộm đi vào trong không gian, hung hăng rót vào miệng một ngụm linh tuyền lớn, sau đó cởi hết y phục ra, tiến vào trên sông tắm rửa.

Tắm rửa xong, nhanh chóng thay xiêm y sạch rồi ra khỏi không gian, cũng không có dừng ở bên trong lâu, nàng sợ Mộ Dung Triệt đột nhiên tỉnh lại.

Cũng bởi vì mang thai, Liễu Vi Dung rất dễ dàng mệt mỏi, nằm ở bên người Mộ Dung Triệt, bên tai truyền đến tiếng hít thở nhẹ nhàng của hắn, bất tri bất giác lại ngủ thiếp đi.

Trong lúc mơ màng nàng không tự giác đem thân thể rúc vào trong lòng Mộ Dung Triệt, có thể là bởi vì nàng mới vừa tắm xong, lại vẫn mang theo chút linh khí, ngủ thật sự sâu, Mộ Dung Triệt cực kỳ tự nhiên thả lòng người, tay hoàn toàn ở trên người Liễu Vi Dung, hai người ngủ cực kỳ tự nhiên thân thiết tựa đầu ở một chỗ ngủ.

Trởi cũng bắt đầu sáng, Liễu Vi Dung bị đói làm thức dậy, thời điểm quay đầu, môi đỏ mọng không cẩn thận in lại trên khuôn mặt tuấn tú của Mộ Dung Trịệt, đôi má nóng lên, đỏ như có lửa đốt.

Nàng khó xử quay mặt, không chú ý đến mí mắt Mộ Dung Triệt đang nằm bên cạnh giật giật.

Nàng sờ sờ bụng, hiện tại nàng là một người ăn nhưng lượng cơm lại dành cho hai người, tối hôm qua bởi vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không có ăn no bụng, hiện tại bụng bắt đầu thầm thì kêu kháng nghị rồi.

Con sợ là đói bụng lắm, đá nàng một phen, Liễu Vi Dung đau lòng, sờ sờ bụng, trấn an đứa con trong bụng, nhẹ nhàng tách bàn tay to của Mộ Dung Triệt đang ngăn nàng nàng ở trong lòng, tính tóan lén lút rời giường đến phòng tiểu bếp nhìn xem, có cái gì ăn không.

Bởi vì là ngủ ở bên trong, Liễu Vi Dung nâng bụng to lên, tính tóan vòng qua người Mộ Dung Triệt để xuống giường.

“ Cẩn thận!”

Mộ Dung Triệt vừa mở mắt liền thấy Liễu Vi Dung chuẩn bị vượt qua người hắn, một lòng chuyên nhất, gân xanh trên trán nhảy lên, cánh tay dài duỗi ra, nhanh chóng ôm nàng vào lòng.

Cảm nhận được tức giận của Mộ Dung Triệt, Liễu Vi Dung vội vàng giải thích:” Hoàng thượng, vừa rồi tiểu hoàng tử đá thiếp một cước khàng nghị, đề nghị để cho tì thiếp đi tìm ăn.”

Mộ Dung Triệt nghe vậy, tức giận trên khuôn mặt tuấn tú cũng rút đi ( ta không hiểu tại sao anh này tức giận????)

“ Về sau không được làm chuyện nguy hiểm như vậy, hiện tại nàng đang rất ngốc, trẫm sai người chuẩn bị”

Sau đó đi ra ngoài một hồi, chỉ trong chốc lát, Tiểu Lý Tử cùng bạch Liên đều bưng chậu đồng đi vào.

Sau khi hai người nán lại rửa mặt chải đầu, điểm tâm cũng đã chuẩn bị xong rồi.

Nếm qua điểm tâm, Mộ Dung Triệt bỏ lại một câu:” Người của Nhu Phúc cung trừ bỏ mấy người bên cạnh nàng, trẫm đều đã thay đổi, đều là người của trẫm, nàng về sau cứ an tâm mang thai, sinh cho trẫm một trưởng hoàng tử khỏe mạnh.”

Nói xong, thấy thời gian không còn sớm, liền dẫn Tiểu Lý Tử vào triều.

Lưu lại Liễu Vi Dung vẻ mặt vui mừng đứng ở một chỗ, vuốt ve bụng đã nhô lên.

Nàng xem như là trong họa có phúc .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.