Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch

Chương 103: Chương 103: Ngày thứ hai - Ngũ vị hương




Á thú nhân mèo tộc cười hít mắt, mẫu tử tràn lan.

“ Đúng rồi, ở đây có á thú nhân nào tên Luca không?”

Bạch Kỳ Thư cảm ơn rồi hỏi.

“ Luca, có, cậu đợi chút nhé.”

Á thú nhân nói rồi đứng lên đi vào cái lều trại da thú lớn phía sau lưng.

“ Con đó, đã cảm ơn người ta chưa, còn con nữa, cũng không biết ngăn em lại.”

Bạch Kỳ Thư chỉ vào mũi hai đứa nhóc con.

Nae bị chữi cũng không nói một tiếng, dùng bốn cái chân ôm lấy ngón tay của cậu, làm nũng bán manh đáng ghét.

“ Tiểu tử thúi, chỉ biết làm cái này, một lát nữa người ta ra con phải cảm ơn đó biết không?”

Bạch Kỳ Thư cũng chịu với nó.

“ Dạ, a mẫu.”

Chuột con Nae biến trở lại thành đứa bé trắng nõn, nãi thanh nãi khí nói, còn ôm cổ cậu bẹp một cái.

Chae không trông được em chỉ biết đứng một bên, không dám nói một tiếng.

Bộ dạng của nó ngoan ngoãn đến không ai đành lòng mắng nó, mà cũng không tránh nó được, nó rất chiều Nae, Nae nói gì là nó nghe nấy.1

Eagle xoa đầu nó, Chae ngẩng đầu lên nhìn a phụ mình, cười lộ răng.

Nó biết là không thể chiều em như vậy nhưng chính là nó cưỡng không được, nên nó cũng không có buồn khi bị a mẫu mắng, hơn nữa a mẫu chỉ mắng vậy thôi, chứ cũng chưa bao giờ nói nặng cả.

Luca cùng á thú nhân kia đi ra khỏi lều trại, vừa thấy họ đã chạy tới.

“ Alice, Kỳ Kỳ, Floyd!”

Luca hớn hở kêu.

“ Luca.”

Đám người cũng vui vẻ chào lại.

“ Tôi còn tưởng các cậu không tới chứ, tôi vẫn luôn đợi đây này.”

Luca buồn bã nói.

“ Cậu biết chúng tôi cũng không rãnh mà, giờ đến rồi này, chúng tôi rất hứng thú với gia vị mà các người tẩm trên cá.”

Bạch Kỳ Thư cười cười.

“ Gia vị? Cái tên này thật hay, vào đây đi, chúng ta nói chuyện, tôi mời mọi người ăn cá.”

Luca mời bọn họ vào lều lớn kia.

“ Cảm ơn vì đã cho cháu cá.”

Nae chắp tay cúi đầu với á thú nhân đã cho nó cá.

“ Ai ui, đáng yêu quá.”

Á thú nhân bị nó manh đến quắn quéo hết lên.

Luca cũng hai mắt toả sáng.

Dù vậy vẫn nhớ được lúc này nên làm gì, dẫn đầu đi trước.

Á thú nhân tiễn đưa họ cũng nhìn với theo.

“ Ai cũng không chịu nổi Nae bé bổng.”

Alice cảm khái.

Bạch Kỳ Thư cũng cười, cũng không biết đứa con này của cậu thừa hưởng manh điểm ở đâu, đi đâu cũng đem ra lừa người.1

“ Ủa, Luca, đây là?”

Luke đang ngồi bên trong lều thì thấy màn lều bị kéo lên, Luca đi vào.

“ Anh, đây là bạn của em, người mà em nói với anh đó.”

Luca đợi đám người vào hết mới nói.

“ Xin chào, tân tộc trưởng Eagle, tiểu tế ti Nae, thú nhân dực tộc Mash.”

Luke vẫn nhận ra được vài người trong đám người.

“ Xin chào, người dẫn đội mèo tộc, Luke, đây là bạn đời của tôi, Kỳ, con trai lớn, Chae, con trai nhỏ, Nae, cùng bạn bè của tôi...”

Eagle cũng chắp tay giới thiệu.

Luke vừa nghe nói Nae là con anh thì bất ngờ.

Một nhà ra hai thân phận lớn, đủ dữ dội.

“ Đúng rồi anh, họ muốn trao đổi gia vị mà chúng ta đang dùng.”

Luca nhắc đến chuyện chính.

“ Gia vị?”

Luke có chút không rõ hỏi lại.

“ À, chính là thứ bột mà chúng ta rắc trên thịt cá đó, Kỳ Kỳ kêu nó là gia vị, em thấy gọi rất hay nên dùng luôn.”

Luca cười ha ha.

“ Ồ!”

Luke cũng trầm trồ, đúng là cái tên nghe rất êm tai.

“ Mọi người ngồi đi, để tôi đi lấy nó ra cho mọi người xem, sẳn tiện mời mọi người ăn cá.”

Luca để cho họ ngồi xuống rồi chạy ra ngoài.

“ Không biết các vị muốn dùng cái gì để đổi với chúng tôi, tôi nghe nói các vị có một thứ gọi là gùi, sài rất tốt.”

Luke cùng bọn họ nói chuyện.

Sau đó cả đám người đều không nói chuyện, chỉ nhìn Bạch Kỳ Thư.

Luke cũng kinh nghi đưa mắt nhìn theo.

“ Tôi có thể hỏi là bình thường mọi người bắt cá như thế nào không?”

Bạch Kỳ Thư nhìn Luke, hỏi.

Luke có phần bất ngờ một chút, rồi cũng trả lời.

“ Bình thường chúng tôi dùng thú hình để bắt, mèo tộc có thân thủ nhanh nhẹn, cá cũng bơi không nhanh.”

Luke thản nhiên nói.

“ Ngoài ra?”

Bạch Kỳ Thư lại hỏi.

“ Có thể dùng gậy để xuyên.”

Luke lại nói, đưa mắt nhìn Bạch Kỳ Thư.

“ Tôi có một cách có thể bắt được nhiều cá hơn, tôi muốn dùng nó để đổi, nếu gia vị kia thật sự vừa ý, còn nói bên anh vẫn muốn phương pháp làm gùi thì tôi vẫn cho.”

Bạch Kỳ Thư đưa ra một cái bánh kem, lại đưa một miếng bánh gạo, để cho Luke chọn.

Luke vừa nghe đến việc bắt nhiều cá hơn thì đã động tâm rồi, nói sao thì cá cũng là món chính của mèo tộc.

Lúc này Luca cũng đã trở lại, trên tay bưng một chiếc lá to, bên trong đang bay ra mùi thơm nồng nàn.

Nae vừa ăn một con cá xong cũng muốn rục rịch.

Luca mở chiếc lá ra, đưa cho mỗi người một gói lá, bên trong có một con cá, khá lớn, một người ăn cũng đủ thèm.

Hắn còn đưa cho Bạch Kỳ Thư thêm hai con, nói là cho hai đứa nhỏ, Nae rất là quy củ cảm ơn người ta.

Luca cũng chỉ cần có thế thôi, hắn cười hít mắt trở lại bên cạnh anh trai mình.

Bạch Kỳ Thư đưa con cá lên ngửi.

Mùi vị này thật sự là rất thơm, nhưng cậu cũng chưa rõ nó là cái gì.

“ Đúng rồi, đây là thứ cậu muốn.”

Luca nhìn thấy vậy thì móc cái túi da bên người đưa cho cậu.

Bạch Kỳ Thư nhận lấy, mở ra.

Bên trong là một đám bột phấn có màu nâu đậm, mùi vị rất nồng.

Mắt chuột toả sáng, cậu dùng tay chấm một chút đưa lên miệng nếm thử.

Đây là...

Ngũ vị hương???

Làm sao ở đây lại có người phối được ngũ vị hương?

Đừng nói là ai, cả Bạch Kỳ Thư dù có cầm lấy gia vị cũng chưa chắc nào mà phối ra được mùi vị này đâu, chưa kể ở đây có đại hồi, tiểu hồi sao???

“ Đây là?”

Bạch Kỳ Thư không biết hỏi làm sao.

“ Nó là phấn hoa.”

Luca cười nói.

“ Hả?”

Bạch Kỳ Thư ngốc.

Phấn hoa là cái gì vậy??

“ Ừm, nó là phấn của một loài hoa, vào mùa hoa chín thì phấn của nó bay đầy trời, chúng tôi thu hoạch lấy nó trước mùa hoa chín, mới đầu chỉ muốn nó không bung ra nữa, ai biết nó lại ăn rất ngon, chúng tôi ăn thử thấy không sao nên mới dùng nó để ướp cá, cá sau khi ướp thì ngon hơn nhiều, từ đó chúng tôi đều dùng nó.”

Luca giải đáp cho cậu.

Bạch Kỳ Thư càng nghe càng ngốc.

Hoa ngũ vị hương?

Đủ mới lạ, đủ thần kỳ, mà lại hợp lý quá sá.

“ Tôi muốn đổi cái này, không biết anh nghĩ thế nào về việc kia?'

Bạch Kỳ Thư nắm cái túi trong tay, nhìn Luke.

“ Hai người đã nói chuyện trao đổi rồi à?”

Luca cũng nhìn Luke.

“ Tôi muốn biết cách bắt cá kia của cậu có thể bắt được bao nhiêu cá?”

Luke nhìn Bạch Kỳ Thư hỏi.

“ Cái này tôi có thể trả lời thay cậu ấy.”

Mash vừa ăn xong con cá, bỗng lên tiếng.1

Luke quay sang nhìn hắn.

“ Tộc dực sư chúng tôi cũng biết làm cái này, đều là Kỳ Kỳ dạy cho, nó thật sự có thể bắt được rất nhiều cá trong một lần, anh cũng biết mùa mưa không có thức ăn, nhưng cá thì nhiều đi.”

Mash hớn hở nói.

“ Nhưng mùa mưa cũng chẳng ai dám chạy xuống nước bắt đâu?”

Luca nhún vai.

“ Chính vì vậy khi thấy cậu ấy bắt được nhiều cá như vậy mà không cần xuống nước thì chúng tôi mới bất ngờ, đối với mèo tộc các anh quanh năm ăn cá thì phương pháp này đúng là tiện nghi lớn.”

Mash cười nói.

Luke và Luca đều giật mình.

Bắt cá mà không cần xuống nước?

Còn bắt được rất nhiều.

Bọn họ thật sự động tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.