Gió đêm thổi mang theo cảm giác khoan khoái hơi lạnh, An Tiểu Yêu cùng
Long Viêm Dạ lên ôtô về Long gia. Ánh đèn sáng rực làm An Tiểu Yêu có
cảm giác đang về nhà, từ lúc bước ra khỏi xe Long Viêm Dạ ôm vai An Tiểu Yêu đi vào nhà. Trong phòng khách, Long Quân An đang ngồi xem TV nhìn
thấy cảnh này chỉ nhướng mày vì theo anh nghĩ thì giờ anh trai mình có
làm gì thì chắc cũng chỉ là đang diễn kịch mà thôi, trong lòng Long Viêm Dạ không tồn tại An Tiểu Yêu. Long Quân An thật đáng thương khi không
biết rằng trong một khoảng thời gian rất ngắn thì Long Viêm Dạ đã thổ lộ rồi, Long Quân An cười khẩy. "Ồ, hai người đã về rồi à. Chị dâu, chị có khoẻ không, có ai chọc chị không?"
Một câu hai nghĩa làm
cho Long Viêm Dạ nghe xong nhíu mày, Long Viêm Dạ nhìn Long Quân An, khẽ nói. "Đừng có không biết lớn nhỏ, nhớ rõ cô ấy là chị dâu em nha. Cô ấy ở cùng anh thì ai dám chọc cô ấy chứ, em quá lo rồi."
"Ồ, vậy ạ, vậy thì tốt."
Dù ngoài miệng nói thế nhưng trong mắt Long Quân An hiện rõ nghi ngờ,
ngoài anh hay chọc giận An Tiểu Yêu thì còn ai vào đây? ! Hai người nhìn nhau toé lửa, An Tiểu Yêu cảm thấy mình bị cho ra rìa, coi mình giống
như đồ vật vậy, An Tiểu Yêu cảm thấy không được vui lắm, Long Quân An
cũng tốt, Long Viêm Dạ cũng được, chỉ cần là trai đẹp lại có tiền thì
đều có thể làm cha Bảo Bảo. An Tiểu Yêu mặc kệ mọi chuyện nhưng không
cam lòng nên khẽ giật giật tay áo Long Viêm Dạ. "Em muốn đi nghỉ, hơi
mệt rồi."
"À, đi đi, phải nghỉ ngơi cho tốt. Anh đưa em lên, phụ nữ mang thai cần nghỉ ngơi nhiều một chút, không để mệt ———" Long
Viêm Dạ không thèm quan tâm đến Long Quân An nữa, dịu dàng đặt một nụ
hôn lên trán An Tiểu Yêu rồi đưa An Tiểu Yên lên phòng để lại Long Quân
An há hốc mồm kinh ngạc. Trời ơi, có phải vừa rồi đi ra ngoài anh trai
mình đã uống nhầm thuốc gì rồi không, trước đây rõ ràng anh ấy không có
đối xử với An Tiểu Yêu như vậy mà, sao chớp mắt một cái đã thành ra như
vậy rồi. Nếu cứ thế này thì e rằng mình sẽ không có cơ hội, Long Quân An nhíu mày, đôi mắt hơi khép lại, suy nghĩ xem mình nên làm gì. Mặc dù
trên danh nghĩa An Tiểu Yêu là chị dâu của mình nhưng cô ấy và anh trai
mình không có gì cả, hơn nữa người nào mình muốn có thì phải tóm lấy,
nhưng An Tiểu Yêu thực sự làm mình động lòng, Long Quân An khép hờ mi
mắt trong đôi mắt đó còn loé lên tia tà mị.
Long Viêm Dạ dịu dàng đưa An Tiểu Yêu về phòng, nhẹ nhàng đỡ cô lên giường, sau đó đắp
chăn cho cô, cúi người nhìn An Tiểu Yêu, tay khẽ vuốt nhẹ lên khuôn mặt
Tiểu Yêu. "Tiểu Yêu, nghỉ ngơi đi."
"Nè, anh có thể bình thường chút không. Anh như thế này làm tôi không quen lắm, khả năng chịu đựng của tôi kém lắm."
An Tiểu Yêu nằm trên giường không thể không nói lên suy nghĩ của mình,
hành động của Long Viêm Dạ làm cho mình cảm thấy kì lạ, có cảm giác như
trước đây và bây giờ là hai người khác vậy, có phải mỗi lần cua gái anh
ta đều như thế này không nhỉ? Trong đầu An Tiểu Yêu hiện lên hình ảnh
Long Viêm Dạ ở bên cô gái khác. Nhưng Long Viêm Dạ không nổi giận dù bị
An Tiểu Yêu hỏi thế, cong môi lên khẽ cười, ngón tay khẽ vuốt ve môi An
Tiểu Yêu.
"Tiểu Yêu, đừng nghĩ linh tinh nữa, anh vốn thế
này mà. Giờ em phải nghỉ ngơi cho tốt, anh sẽ nói chuyện với Quân An,
nếu nó còn làm phiền em thì anh sẽ không tha cho nó."
Long
Viêm Dạ liền quy kết cho Long Quân An vào hàng ngũ những người quấy rầy
An Tiểu Yêu, làm cho An Tiểu Yêu nổi da gà. Long Viêm Dạ thật đáng sợ,
cảm giác lúc lạnh run, lúc lại nóng muốn chết, anh ta có phải giống như
người ta hay nói là đa nhân cách không vậy ————