An Tiểu Yêu lấy khăn bông lau tóc, trên người thoang thoảng mùi thơm,
ngồi trên sofa. Thật là, tắm cũng không được yên, chỉ vì lúc đấy mình
suýt chút nữa trượt chân mà kêu lên làm cho Long Viêm Dạ xông vào, trong lòng An Tiểu Yêu rất khó chịu, trừng mắt nhìn Long Viêm Dạ đang ngồi
đối diện.
"Anh nhìn thấy gì rồi hả?"
"Nói thật là anh chưa nhìn thấy cái gì hết. Mà không phải, anh nhìn thấy cục xà bông, một cái khăn bông ———"
"———"
An Tiểu Yêu chẳng thèm nói thêm câu nào nữa, Long Viêm Dạ đứng lên, từ
từ tiến đến sau lưng An Tiểu Yêu, nhẹ nhàng lấy một chút tóc còn ẩm lên
mũi ngửi. An Tiểu Yêu nhìn qua gương thấy hành động đó của Long Viêm Dạ, vẻ mặt anh ta còn thích thú nữa làm An Tiểu Yêu rùng mình cả người nổi
da gà, đoạt lại tóc mình trong tay Long Viêm Dạ. "Anh làm sao thế, nhìn
kỳ kỳ. Muốn gì thì cứ nói thẳng ra, nhưng trước hết tôi phải nói rõ, tôi không có quan hệ gì với cái tên Mị Âm Tuyết kia cả."
Hóa ra trong lòng An Tiểu Yêu còn áy náy chuyện này, Long Viêm Dạ bật cười,
đôi mắt khẽ híp lại. Lấy khăn trong tay An Tiểu Yêu, Long Viêm Dạ nhẹ
nhàng lau tóc cho Tiểu Yêu. "Chuyện đó thì anh tin em. Không có gì thì
quên nó đi."
Trời, thật kinh khủng ———
Hành động ân cần, không để bụng chuyện đó. An Tiểu Yêu cảm thấy sợ, cố gắng đè
nén cảm giác muốn bỏ chạy, run run nói. "Rốt cuộc anh định nói gì thì
nói thẳng ra. Đừng có lấp lửng như thế, tim tôi không khoẻ nên không
chịu được điều gì kinh khủng đâu."
"Tiểu Yêu, em thấy anh thế nào?"
"———"
"Tiểu Yêu, em cảm thấy anh đối xử với em thế nào?"
"———"
Xong rồi, chắc vừa nãy Long Viêm Dạ chưa được thoả mãn nên bị nghẹn đến phát điên rồi. Sau khi rút ra kết luận, An Tiểu Yêu toát mồ hôi lạnh,
nhìn Long Viêm Dạ rất nghiêm túc. "Tôi hỏi lại anh lần nữa, anh muốn nói gì? Nếu anh không nói thì chúng ta đi về."
"Tiểu Yêu, anh muốn theo đuổi em. Chuyện này rất nghiêm túc, em nên chuẩn bị sẵn sàng đi."
Bộp ———
Mặt An Tiểu Yêu đập thẳng vào gương, Long Viêm Dạ bị điên rồi! Anh ta
nói muốn theo đuổi mình, An Tiểu Yêu không thể tiêu hoá nổi chuyện này.
"Anh nói thật à?"
"Ừ"
"Được, vậy thì anh phải là cha của Bảo Bảo, nếu không đồng ý thì không phải bàn thêm nữa. Anh
không những phải nuôi tôi mà còn phải lo cho cả Bảo Bảo nữa, thế nào?"
An Tiểu Yêu làm cho Long Viêm Dạ kinh ngạc, làm cha Bảo Bảo sao ———— dù sao Long Viêm Dạ cũng không phải là thánh nhân nên không thể đồng ý
ngay được. An Tiểu Yêu thấy vậy liền bĩu môi, liếc xéo Long Viêm Dạ một
cái, mình cũng biết khi nói đến chuyện này tên nào cũng thế cả. Thôi,
mình còn một người dự bị, đẹp trai Long Quân An mà.
Phụ nữ
xung quanh Long Viêm Dạ rất nhiều, đến lúc anh ta không cần mình nữa thì mình lại phải dắt Bảo Bảo đi tìm cha nó sao, mà nếu họ khi dễ mình thì
mình phải làm sao? An Tiểu Yêu không thể không nghĩ đến tình huống đó,
mình thật khổ, còn chưa lập gia đình đã có cảm giác bị chồng bỏ rồi.
"Thôi, chờ anh nghĩ kỹ thì hãy trả lời. Đừng ảnh hưởng tới việc cua
trai của tôi, tôi ra ngoài tìm cha cho Bảo Bảo, anh không phá đám thì
tôi cũng sẽ không ép anh."
An Tiểu Yêu tốt bụng an ủi Long
Viêm Dạ làm Long Viêm Dạ dở khóc dở cười, An Tiểu Yêu này thật không tầm thường. Anh hiểu, nếu không tiếp nhận con riêng của cô nhóc này thì
đừng hòng có cơ hội theo đuổi cô ấy, thứ mình có nhiều chính là tiền còn sợ không lo được cho một lớn một nhỏ sao? "An Tiểu Yêu, anh đồng ý nuôi em cùng Bảo Bảo."
"Gì cơ?"
"Anh chấp nhận yêu cầu của em."
"Được, nhưng anh không được cản tôi cua trai, nếu không so sánh thì sao biết anh là người tốt nhất chứ."
"An Tiểu Yêu ——— đừng quá đáng quá ———"
Thật dễ dàng, An Tiểu Yêu đã kiếm được phiếu ăn dài hạn cho mình và Bảo Bảo. Nhưng không biết có thể kéo dài trong bao lâu, trong lòng An Tiểu
Yêu cảm thấy lo lắng.