“Đi! Đương nhiên muốn đi!”
Từ Ngôn ưỡn thẳng lưng, vô cùng nghiêm túc đáp: “Ta sẽ bái nhập Kim Tiền tông, sau đó dốc sức liều mạng tu
luyện để có thể trở thành cường giả chân chính, xứng với nương tử nhà ta chứ. Đại ca, nhị ca, nhạc phụ giao cho hai người vậy.”
Trước mặt nhạc phụ cũng nên nói mấy lời hợp tình hợp cảnh thế này cho phải. Ít
nhất có thể khiến người ta yên tâm giao con gái mình cho ngươi.
Một phen mạnh miệng đầy chí khí vừa rồi quả nhiên đã đủ để Bàng Vạn Lý liên tục gật đầu. Bàng Thiếu Vĩ với tư cách là đại cữu ca cũng mỉm cười. Chỉ có Bàng Thiếu Thành bày ra cái vẻ không tin, xem thường nhìn Từ Ngôn
vẫn còn nắm chặt một nửa cái đùi gà trong tay không buông.
Bàng Thiếu Thành rất khó liên hệ được gia hỏa không khác heo là bao thế này với một cường giả khổ tu chân chính cả.
Từ Ngôn khôn khéo nhìn ra nhị cữu ca có điểm lạ, bèn tranh thủ dặn hai
người cậu vợ nhanh chóng rời khỏi Mai Hương lâu. Hắn giải thích rằng để
tránh người khác sinh nghi.
Bàng Vạn Lý bèn phân phó vài câu rồi
để hai đứa con trai mình trở về Bàng phủ. Lão có thể rời khỏi Bàng gia,
thế nhưng hai con lão không thể rời khỏi gia tộc được. Đến khi hai người đi khỏi, Từ Ngôn dùng cơm nước xong xuôi với Bàng Vạn Lý mới bắt đầu
nghe ngóng đến tin tức của Kim Tiền tông.
Nếu đã thành cô gia
thật sự thì cũng coi như là người một nhà, Bàng Vạn Lý không giấu giếm
Từ Ngôn chuyện gì cả. Lão bắt đầu giảng giải lại vốn liếng hiểu biết của mình về tông môn cho hắn.
Từ lời giảng giải của Bàng Vạn Lý,
chiếc màn bí ẩn khổng lồ mà thần bí của Kim Tiền tông cũng dần được vén
lên trước mắt Từ Ngôn.
Đó là một tông môn tu hành của Thiên Nam. Không chỉ một nước, mà có thể nói Kim Tiền tông khổng lồ đứng đầu cả Thiên Nam.
“Kim Tiền tông ở trong dãy núi Vạn Hằng, kiến lập hơn ngàn năm. Trong tông
môn, cao thủ nhiều như mây, chủ yếu là sáu mạch chính là: Đường, Các,
Điện, Phong, Lâu, Sơn. Sáu mạch này tạo thành sáu thế lực khổng lồ, hợp
thành Kim Tiền tông chân chính.”
Nghe Bàng Vạn Lý nói vậy, Từ Ngôn cảm thấy mới lạ không thôi.
“Đường, Các, Điện, Phong, Lâu, Sơn được phân chia lần lượt là Tự Linh đường,
Linh Yên các, Vũ Khúc điện, Huyền Lục phong, Thiên Hải lâu, cuối cùng là Sở Hoàng sơn.”
Từ Ngôn đã từng nghe nhắc đến Sở Hoàng sơn ở
thành Linh Thủy, cũng đã tận mắt nhìn thấy người của Sở Hoàng sơn. Hắn
biết Sở Hoàng sơn là địa bàn của Hoàng tộc Sở gia, thế nhưng lai lịch
mấy mạch khác lại không biết gì cả.
Bàng Vạn Lý cười cười, không cảm thấy phiền toái mà bắt đầu giảng giải lần lượt từng điểm của sáu mạch trong tông môn.
Tự Linh đường là nơi nuôi dưỡng Linh cầm trong tông môn, nuôi nhốt rất
nhiều linh cầm dị thú. Đệ tử Tự Linh đường chủ yếu am hiểu khống chế
Linh cầm chiến đấu.
Linh Yên các dùng đan đạo làm chủ. Môn nhân
Linh Yên các tinh thông luyện đan luyện khí. Tuy bọn họ đánh nhau có kém hơn các đệ tử chi nhánh khác, nhưng lại có thể tế luyện ra đan dược
hoặc pháp khí trân quý, được bán với giá trên trời.
Vũ Khúc điện, là kiếm tu nhất mạch. Đệ tử Vũ Khúc điện am hiểu nhất là pháp môn ngự
kiếm. Mà ngự kiếm cũng chính là loại thủ đoạn công kích uy lực lớn nhất
của tu hành giả.Huyền Lục phong, tên gọi như nghĩa, dùng trận pháp và
phù lục làm chủ. Đừng nhìn thấy phù lục trận pháp không có nhiều tác
dụng, thế nhưng phù lục và trận pháp cường đại chân chính có uy lực kinh thế hãi tục.
Thiên Hải lâu, là thuật pháp nhất mạch, chuyên tu
ngũ hành pháp thuật. Cường giả tinh thông thuật pháp chi đạo có thể tự
nhiên hội tụ mưa gió, sấm chớp, có thể nói là huyền ảo phi phàm.
Sở Hoàng sơn, là nhất mạch của Hoàng tộc Sở gia. Người của Sở Hoàng sơn tu luyện đủ mọi thứ nhưng vẫn lấy kiếm đạo và thuật pháp làm chủ. Đừng
nhìn người của Sở Hoàng sơn sở học phức tạp, thực lực lại không thể xem
thường.
Kim Tiền tông không chỉ có sáu mạch này, còn có vài chi
mạch chịu trách nhiệm trong coi những công việc vụn vặt khác. Ví dụ như
Chấp Sự đường quản lý sự vụ trong tông môn, Chấp Pháp điện chấp hành môn quy giới luật… Địa vị mấy mạch này có thể không cao như sáu mạch chủ
chốt nhưng thực lực cũng không phải chuyện đùa. Tất cả những chi mạch
lớn nhỏ này hợp lại mới thành Kim Tiền tông khổng lồ kia.
Giảng
giải xong chuyện tông môn, Bàng Vạn Lý mỉm cười nhìn Từ Ngôn. Đợi đến
khi hắn hoàn toàn nhớ kỹ được những thế lực phức tạp mà đa dạng kia, mới mở miệng nói tiếp: “Có lẽ ngươi cũng đoán được, Bàng gia chúng ta xuất
phát từ một mạch Tự Linh đường. Ba đại gia tộc kia cũng là người của Tự
Linh đường. Gia chủ Bàng gia ta, là Đông gia của Tiền tông, kỳ thật chỉ
là đệ tử chấp sự của Tự Linh đường mà thôi.”
Sợ Từ Ngôn không hiểu đệ tử chấp sự có gì khác với đệ tử bình thường, Bàng Vạn Lý lại tiếp tục giảng giải.
Tại Kim Tiền tông, đạt tới Trúc Cơ cảnh mới được gọi là đệ tử tông môn. Còn những cao thủ Tiên Thiên không đạt đến Trúc Cơ, nếu không có thiên phú
cao tuyệt hay là hiền tài được tiến cử thì không cách nào được vào sơn
môn cả.
Đệ tử Kim Tiền tông được chia làm ba loại: đệ tử chân
truyền, đệ tử bình thường và đệ tử chấp sự. Trong đó đệ tử chân truyền
có thân phận cao nhất, bởi vì mỗi đệ tử chân truyền đều có sư tôn riêng
để dạy bảo. Đệ tử bình thường có thân phận thấp nhất, cũng không sư tôn, chỉ có thể tự mình tu luyện.
Đệ tử chấp sự tương đối đặc thù.
Một số người quản lý chút ít tạp vụ trong tông môn, một số người lại
phân bố khắp nơi trên Đại Phổ xử lý công việc ngoại môn. Cũng có người
quản lý những chuyện vặt có liên quan tới giới phàm tục nữa.
Thân phận đệ tử chấp sự nằm giữa đệ tử chân truyền và đệ tử bình thường. Bọn họ có được quyền lợi nhất định, có kẻ có thân phận không tầm thường ở
giới phàm tục như gia chủ Bàng Vạn Lý này đây, hoặc như mấy trưởng bối
Trúc Cơ cảnh trong Bàng gia. Mặt khác, ba gia chủ của ba đại gia tộc còn lại cũng là đệ tử chấp sự. Có một số người làm người hầu trong Hoàng
cung Đại Phổ, hoặc làm gia chủ trong các gia tộc quyền thế ở các đại
thành. Cũng có vài đệ tử chấp sự phải làm những công việc mà người
thường không thể làm được, như tìm kiếm các loại linh thảo tài liệu khắp nơi trên Đại Phổ chẳng hạn.
Đệ tử chấp sự nói trắng ra là những
người được tông môn phân công làm những công việc lặt vặt khắp nơi trên
Đại Phổ. Đừng coi đó là chuyện vặt, thế nhưng lại được tông môn định kỳ
cấp chỗ tốt nhất định.
Kỳ thật ngoài ba loại đệ tử trên, cũng còn có một loại đệ tử được gọi là đệ tử Tông sư, chính là những Tiên Thiên
cao thủ đã phá vỡ được Lục mạch. Có điều Lục mạch Tông sư quá mức hiếm
hoi, một khi tiến vào tông môn sẽ lập tức trở thành đệ tử chân truyền,
được tất cả các thế lực lớn tranh đoạt, căn bản không lo đường ra.
Nghe được kỹ càng tình hình của Kim Tiền tông, Từ Ngôn coi như có thêm được
một mớ vốn liếng hiểu biết. Hắn chợt nhớ tới lúc mình vừa tới Bàng gia,
có khách là cao thủ Vạn Kiếm môn đến tham dự, bèn hỏi: “Ngày tổ chức hôn lễ, có người của Vạn Kiếm môn đến đây chúc mừng. Chẳng lẽ Vạn Kiếm môn
là từ một mạch Vũ Khúc điện của Kim Tiền tông mà ra?”
”Đúng là
như thế.” Bàng Vạn Lý gật đầu nói: “Tứ đại gia tộc Tiền tông đến từ Tự
Linh đường. Hoàng tộc Sở thị được truyền thừa từ Sở Hoàng sơn. Còn Vạn
Kiếm môn bên trong Đại Phổ chính là một mạch của Vũ Khúc điện.”
“Thái Thanh giáo đâu? Thái Thanh Giáo là người Kim Tiền tông chứ?”
Nghe cả buổi, rốt cuộc Từ Ngôn hỏi một vấn đề lo lắng nhất. Nếu Quốc sư cũng ở Kim Tiền tông, thì chẳng phải hắn lại có thêm một kẻ thù bên trong
tông môn nữa hay sao?
Bàng Vạn Lý lắc đầu, nói: “Thái Thanh Giáo
không phải là thuộc hạ Kim Tiền tông. Quốc sư Kỷ Hiền cũng không phải
môn nhân Kim Tiền tông.”
Nghe được tin tức này, Từ Ngôn yên tâm,
bèn cười hắc hắc nói: “Kim Tiền tông đã khổng lồ như vậy, sao không đi
dọn sạch đám Man tộc kia, rồi diệt luôn Thái Thanh giáo đi. Như vậy
chẳng phải thiên hạ thái bình rồi sao.”