Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 585: Chương 585: Ác ý đến




Không có chấm dứt, trận pháp Nghịch Hà Tông cũng mở ra tới tận cùng, vào lúc này hào quang lóng lánh, uy lực bạo tăng gấp ba, hóa thành ba kiếm quang cực lớn, những nơi đi qua hư không bị thiêu đốt.

Thiên địa nổ vang, những thân ảnh kia liều mạng lui ra sau nhưng không kịp, rất nhanh đã bị Thiên Giác Kiếm đuổi theo chém giết một người.

Con rối nhìn rất quái dị, nó đuổi theo một người, nó tiến tới bên người đối phương sau đó lột da đối thủ, cảnh tượng tàn nhẫn này làm cho mọi người giật mình!

Trong hai mặt trời kia đang thiêu đốt làm người bên dưới không thể ẩn trốn, tốc độ hai con quạ cực nhanh, những nơi đi qua đều có người bị chém giết.

Đây cũng chưa phải là kinh khủng nhất, làba thanh kiếm quang của trận pháp lúc này khuếch tán ra, hình thành ba tầng kiếm võng, hóa thành mười vạn phi kiếm không ngừng chém giết trên bầu trời.

Lúc này phi xà đang bỏ chạy thì Lý Tử Mặc hừ lạnh đuổi theo.

Từ xa nhìn cảnh tượng trong Nghịch Hà Tông rất đẹp mắt, kiếm quang nổ tung như pháo hoa.

Chỉ có điều quỷ dị là có không ít người chết nhưng không có nhiều máu chảy xuống, thậm chí thi thể rơi xuống cũng tiêu tán, chỉ có bộ phận người tử vong mới xuất hiện thi thể.

Rất hiển nhiên những người không có thi thể không phải chân thân, mà là pháp thân do tinh huyết luyện chế hàng lâm, cho dù tiêu hao cũng không tổn thương căn bản.

Tất cả tiêu tán rất nhanh, kiếm hoa ảm đạm, tử đan không tổn hao gì, trực tiếp bay vào trong miệng Thiết Đản, bị Thiết Đản nuốt vào, khí tức trên người nó tăng mạnh hơn trước.

Bạch Tiểu Thuần cũng bay ra khỏi cơ thể Huyết Tổ, sắc mặt của hắn tái nhợt và mệt mỏi, cho dù có lực lượng song đan nhưng một mình điều khiển thân thể Huyết Tổ vẫn làm hắn quá sức.

Sâu trong ánh mắt của hắn nhìn các lão tổ còn mang theo oán hận.

Mấy lão tổ xấu hổ nhìn nhau, Thiết Đản Kết Đan không nằm trong dự liệu của bọn họ, vốn còn muốn dẫn thêm đám người khác xuất hiện, nhưng lại lo lắng Bạch Tiểu Thuần hiểu lầm, do Hàn Tông ra mặt giải thích một phen.

Lúc này Bạch Tiểu Thuần mới hừ một tiếng, lại yêu cầu nhiều chỗ tốt cho Thiết Đản mới bỏ qua.

- Đám lão đầu này đều là cáo già!

Bạch Tiểu Thuần lẩm bẩm, hắn nhìn khí thế Thiết Đản không ngừng tăng lên, nội tâm của hắn kích động và chờ mong, cũng không quan tâm chuyện vừa rồi.

Vương thú Kết Đan, mặc dù sau khi thành công cũng phải củng cố, hiện tại có mấy lão tổ hộ pháp cam đoan Thiết Đản không sơ hở tý nào, Bạch Tiểu Thuần cũng ở lại nơi đó chờ đợi.

Thật sự nhàm chán, hắn lại nghĩ tới bé gái Chân Linh, nhớ tới Nghịch Hà Đan, hắn bắt đầu suy tư nghiên cứu.

- Nghịch Hà Đan, cô đọng trong cơ thể không được... Trừ khi có đầy đủ sinh cơ, nếu không có đủ sinh cơ... Mà cô đọng bên ngoài là biện pháp chính xác, nhưng lại rất khó khăn.

Bạch Tiểu Thuần phát sầu.

- Mặc dù ta có một giọt máu Chân Linh cho nên nắm chắc một ít khi luyện Nghịch Hà Đan, nhưng với tạo nghệ đan đạo của ta hôm nay sợ rằng còn chưa đủ.

Bạch Tiểu Thuần uể oải thở dài, cảm giác biết rõ phương pháp nhưng không thê luyện làm hắn phiền muộn gần chết.

- Nội luyện đơn giản nhất... Chỉ là sinh cơ... Sinh cơ... Ân?

Bạch Tiểu Thuần đang sầu khổ, bỗng nhiên hai mắt hắn sáng ngời và thở dồn dập, cúi đầu nhìn qua túi trữ vật.

- Tiểu ô quy... Là vật bất tử bất diệt, có lẽ sinh cơ của nó đủ...

Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền động tâm, hắn không dám lộ ra bởi vì sợ tiểu ô quy phát giác.

- Tiểu ô quy quá gian trá, phải nghĩ biện pháp làm nó ngoan ngoãn phụ trợ mới tốt...

Bạch Tiểu Thuần có chút đau đầu, hắn vô cùng hoài niệm tiểu ô quy hôn mê năm xưa, vừa nghĩ tới chuyện này hắn liền bừng tỉnh.

- Hôn mê...

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần bắn ra hào quang xấu xa, càng nghĩ càng cảm thấy đây là ý kiến hay, vì vậy nảy sinh ác độc chuẩn bị luyện chế thuốc mê siêu cấp.

Bảy ngày sau, vào lúc sáng sớm Thiết Đản đang được mấy lão tổ thụ hộ đột nhiên mở mắt ra, nó ngẩng đầu gào thét thật lớn, lúc gào thét thân thể của nó mang theo hào quang màu tím, chấn động khi Kết Đan bộc phát dữ dội.

Lần bộc phát này tất cả chiến thú trong Nghịch Hà Tông đều hoan hô, Bạch Tiểu Thuần càng kích động, mấy lão tổ mỉm cười rời đi.

Tinh thần Thiết Đản vô cùng phấn chấn, sau khi chơi bên người Bạch Tiểu Thuần vài ngày phán chán mới không chịu ngồi yên chạy ra nòoài chơi, cũng may nó sẽ không rời khỏi Nghịch Hà Tông, nó chỉ chạy đi tìm chiến thú và nữ tử để thân mật.

Bạch Tiểu Thuần không thể ngăn cản, cũng tùy ý Thiết Đản giày vò, tâm tình của hắn hơn phân nửa đặt vào chuyện luyện chế thuộc mê, cả ngày khoanh chân ngồi trong động phủ nghiên cứu phương thuốc.

Thời gian hai tháng từ từ trôi qua.

Bạch Tiểu Thuần trải qua chỉnh sửa phương thuốc vài lần, cũng dần dần thành hình, nhiều lần tiểu ô quy ló đầu ra khỏi túi trữ vật, nó nghi hoặc nhìn Bạch Tiểu Thuần, đáng tiếc nó không nhìn ra Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ gì, cũng không biết mấy tháng này Bạch Tiểu Thuần đang làm gì, nhưng nhìn tâấy con mắt đỏ rực điên cuồng của Bạch Tiểu Thuần làm cho tiểu ô quy cảm thấy không đúng.

Về phần tu hành Bạch Tiểu Thuần cũng không có vứt bỏ, mỗi ngày trừ suy nghĩ phương thuốc, hắn cũng tu hành Bất Tử Cân và Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết không gián đoạn.

Cho đến sáng sớm ngày hôm nay, Bạch Tiểu Thuần hoàn thiện phương thuốc, bỗng nhiên thần sắc khẽ động, hắn lấy ngọc giản trong túi trữ vật ra, cầm nó trong tay thì nghe giọng nói của Hàn Tông vang lên.

- Tiểu Thuần, đến đại điện một chút, người ba tông môn tới chơi, mời ngươi tới dự thính.

Bạch Tiểu Thuần khẽ giật mình, sau chuyện Thiết Đản hắn có nói qua với mấy lão tổ, căn cứ mấy lão tổ suy đoán, những người rình mò hôm đó có tán tu, cũng có người của ba đại tông môn.

Dù sao Nghịch Hà Tông mới đến cho nên ba tông môn này nhất định phải thăm dò.

Nhớ tới chuyện ngày đó, Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, trầm ngâm một lát sau đó đứng lên mặc đạo bào thiếu tổ vào, bày ra bộ dáng lãnh khốc đi ra khỏi động phủ, đi thẳng tới Nghịch Hà Điện.

Trên đường đi hắn nhìn thấy không ít tu sĩ Nghịch Hà Tông sắc mặt âm trầm, lúc nhìn vào đại điện đều tức giận.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần chớp động, tiếp tục đi lên, hắn đi tới đại điện càng nhìn thấy tu sĩ ba tông mặc quần áo khác nhau đứng đó, ánh mắt đầy khinh miệt xua đuổi đệ tử thủ hộ đại điện Nghịch Hà Tông.

Ba nhóm tu sĩ này hơn mười người, tu vi có Kết Đan, có Trúc Cơ, quần áo đều là đạo bào, nhưng có một tổ mặc quần áo màu đen, trên mặt quần áo còn có đồ án hình huyết nguyệt.

Những người này bộc phát sát khí nồng đậm, ánh mắt lạnh như băng, ngay cả cái nhìn khinh miệt cũng mang theo sát cơ, một tổ mặc trường bào tinh không, phần lớn là dung nhan tuấn lãng, dáng người cao ngất, bọn họ khinh miệt rõ ràng nhất, sắc mặt cao cao tại thượng.

Tổ còn lại mặc đạo bào đen trắng nguyệt, nữ có nam có, cũng không phải ai cũng có khí chất xuất chúng, chỉ có điều rõ ràng nhìn như xuất trần, đều không che dấu ý khinh miệt của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.