Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 602: Chương 602: Bạch Tiểu Thuần, ta muốn giết ngươi




Lúc này người Tinh Hà Viện cùng Cực Hà Viện cũng như thế, tu sĩ Đạo Hà Viện cũng không cam lòng, bọn họ có thể tưởng tượng nếu cứ như vậy đi ra ngoài, bọn họ quay về trong Đạo Hà Viện cũng khó ngẩng đầu nhìn người, vì vậy cắn răng thi triển cự nhân kia lần nữa

Cự nhân này ngửa mặt lên trời rống lớn sau đó lao về phía Bạch Tiểu Thuần.

Nhìn từ xa có ánh sao bay tới, đầu lâu và cự nhân cũng theo sau, ba tông hợp lực nhau lại hình thành công kích mạnh nhất muốn dồn hắn vào chỗ chết.

Da đầu Bạch Tiểu Thuần muốn nổ tung lên, hắn hít khí lạnh liên tục.

- Các ngươi đùa thật sao, bao nhiêu người như thế, rõ ràng... Rõ ràng không tiếc thôi phát lực lượng trận pháp tới giết ta!

Bạch Tiểu Thuần hét lên một tiếng, hắn vận chuyển Bất Tử Trường Sinh Công tới cực hạn, lực lượng Thiên Đạo Kim Đan tăng lên cực hạn, hắn muốn tăng tốc độ chạy đi.

Mặc dù tốc độ của hắn nhanh nhưng so với người ba tông hình thành pháp thuật thần thông tốc độ nhanh hơn, ánh sao là công kích đầu tiên đánh vào người Bạch Tiểu Thuần.

Toàn thân Bạch Tiểu Thuần toàn thân, khóe miệng chảy máu tươi, lúc này đầu lâu lao tới phun ra một ngụm ma khí băng hàn, ma khí này muốn đông cứng thân thể Bạch Tiểu Thuần, máu tươi trên miệng hắn đóng băng, không đợi khôi phục lại hắn bị cự nhân đánh trúng một quyền.

Oanh!

Bạch Tiểu Thuần há miệng phun thêm cặn băng trong miệng ra ngoài, thân thể bay ra xa, đầu tóc rủ rượu, hai mắt đỏ rực, hắn vỗ túi trữ vật ra, lập tức dốc rất nhiều đan dược ném ra phía sau.

Trong những đan dược này có nhiều thành phần quái dị, trong lúc bay ra sau đã nổ tung ảnh hưởng mọi người, Bạch Tiểu Thuần thừa cơ bỏ chạy thật xa, nội tâm của hắn tức giận muốn điên lên.

- Đáng chết, tại sao còn không truyền tống ra ngoài, lão tổ ah, mạng nhỏ của ta sắp không xong rồi!

Nước mắt Bạch Tiểu Thuần chảy dài trên mặt, tu sĩ ba tông lại tập hợp nhau thi triển thần thông đánh giết lần nữa.

- Sợ cái gì, có ta ở đây, ngươi cứ ném ta đi lf được, không phải chỉ là hình chiếu pháp tướng sao, Quy gia ta không biết diệt bao nhiêu rồi.

Tiểu ô quy khinh thường nói ra một câu.

- Các ngươi khinh người quá đáng!

Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời rống to, sát khí bộc phát dữ dội, hiện tại hắn cũng không quan tâm tới cái giá sau đó thế nào,hắn nâng tay phải lên nắm chặc tiểu ô quy sau đó ném ra phía sau, tiểu ô quy kêu gào ngao ngao.

Oanh!

Thân ảnh tiểu ô quy lập tức xuất hiện trước mặt cự nhân Đạo Hà Viện, lại không bị trở ngại gì, trong nháy mắt nó xuyên thấu qua người cự nhân nện vào tu sĩ Đạo Hà Viện bên trong.

Lần này tu sĩ bị tiểu ô quy đập trúng là một nữ đệ tử Đạo Hà Viện, nữ đệ tử này vốn có khí chất xuất trần thoát tục, tuy trên mặt có sát khí ngưng không mất phần mỹ lệ, nhưng trước mặt của nàng là tiểu ô quy đang bay tới... Nó trực tiếp nện vào mặt nữ tử này..

Nữ tử đau nhức chảy nước mắt, không ngừng kêu thảm thiết lui ra pía sau, thân thể run rẩy phát hiện ánh mắt mọi người chung quanh nhìn mình đầy quỷ dị, nàng hô hấp dồn dập, tim đập rộn lên, tay phải vỗ túi trữ vật lấy một cái gương ra, chỉ soi gương đã làm nàng kêu thảm thiết bi thương.

- Bạch Tiểu Thuần, ta muốn giết ngươi! ! !

Nữ tử điên cuồng, tóc tai cuồng loạn đuổi theo Bạch Tiểu Thuần, nhưng bởi vì tốc độ Bạch Tiểu Thuần quá nhanh và quá linh hoạt nên không đuổi kịp.

Mà cảm xúc của nàng chấn động lập tức ảnh hưởng tới mọi người trong cự nhân.

Bạch Tiểu Thuần phát hiện hữu hiệu, lập tức kích động nâng tay phải lên, tiểu ô quy lại xuất hiện trong tay hắn.

Rầm rầm rầm!

Bạch Tiểu Thuần cũng nảy sinh ác độc, lúc trên người hắn bị pháp thuật thân thông dánh trúng thì hắn cắn răng ném tiểu ô quy ra sau.

Rất nhanh, những kẻ đuổi giết phía sau có hơn phân nửa có ấn ký tiểu ô quy trên mặt, ngực, trên lưng, phần bụng, thậm chí là bờ mông.

Ấn ký tiểu ô quy cực kì khủng bố, cho dù đang mặc quần áo cũng bị xuyên thấu, trực tiếp xuất hêện trên làn da, thậm chí nó còn sáng lên như sợ người ta nhìn không thấy.

Mặc dù mặc quần áo dày, mặc phòng hộ che kín cũng không thể ngăn cản ấn ký tiểu ô quy sáng lên, có một nữ đệ tử bị khắc ở trên ngực, tâm thần của nàng gần như sụp đổ, tất cả mọi người có thể nhìn rõ ấn ký tiểu ô quy của nàng sau nội y.

Cho dù có người dùng pháp bảo phòng ngự che tiểu ô quy lại đều không có hiệu quả, tiểu ô quy khủng bố tới mức làm mọi người phát điên.

Lúc bọn họ tập hợp lại hình thành trận pháp và thi triển thần thông, hoặc là bởi vì mọi người cảm xúc chấn động hoặc bởi vì ấn ký tiểu ô quy, cho nên trận pháp hay pháp thuật đều tự sụp đổ.

- Các ngươi nhiều người, ta đánh không lại các ngươi, nhưng ta có thể buồn nôn các ngươi tới chết!

Bạch Tiểu Thuần cũng rất kinh hãi, hắn cảm thấy tiểu ô quy tổn hại quá lớn, nhưng vừa nghĩ tới đám người này là kẻ đuổi giết mình liền hả giận.

- Tiểu ô quy, ngươi xác định ấn ký của ngươi không thể xóa đi?

- Ngươi yên tâm, Bán Thần cũng không làm được đâu!

Tiểu ô quy ngạo nghễ mở miệng, ánh mắt kích động nhìn ấn ký trên mặt các tu sĩ kia.

- Tốt, là bọn chúng quá phận trước, cũng đừng trách ta!

Bạch Tiểu Thuần cắn răng, hắn nâng tay phải lên cầm tiểu ô quy ném thẳng vào đám tu sĩ còn chưa bị đập trúng.

Mấy người kia chần chờ, tất cả mọi người ở đây không cho rằng ấn ký này không thể xóa đi, bọn họ xem ra sau khi trở về sử dụng bí pháp vẫn có thể xóa bỏ, trở về được các trưởng bối trợ giúp sẽ không có việc gì, nội tâm tức giận muốn giết Bạch Tiểu Thuần nên không dừng bước.

Lúc này tiếng nổ vang vẫn quanh quẩn, sau khi mọi người đều có ấn ký tiểu ô quy, người ba tông hình thành pháp thuật thần thông rốt cuộc không cách nào kiên trì, ánh sao sụp đổ đầu tiên, sau đó là đầu lâu, cuối cùng là cự nhân của Đạo Hà Viện ầm ầm sụp đổ.

Trên người của các tu sĩ nơi đây đều có ấn ký rùa đen, bọn họ phát cuồng đuổi giết không bỏ.

- Bạch Tiểu Thuần, ta thề phải giết ngươi!

- Đáng chết, không giết ngươi ta không phải họ Lưu!

Thân thể Bạch Tiểu Thuần cường đại vào lúc này cũng phát huy tới mức tận cùng, thừa nhận mấy chục người đuổi giết, khóe miệng của hắn không ngừng chảy máu tươi, nội tâm run rẩy và kích động.

Hắn hiểu mình ra tay hay là ấn ký tiểu ô quy đã thành công chọc mọi người tức giận tới cực điểm.

Cũng may... Lực truyền tống trong bí cảnh cũng đã bộc phát.

Từng đạo hào quang truyền tống hàng lâm, mọi người đuổi giết cũng bị ép dừng bước, nếu trong thời gian quy định không bước vào hào quang truyền tống, như vậy sẽ mất đi tư cách rời đi, cho dù là bản thân tông môn cũng không cứu được, mặc dù bọn họ muốn giết Bạch Tiểu Thuần nhưng không có ý định chết ở đây.

Hiện tại chỉ có thể buông tha, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, giống như muốn ăn tươi nuốt sống Bạch Tiểu Thuần.

Rốt cuộc nội tâm Bạch Tiểu Thuần thở ra một hơi, hắn tiến vào hào quang truyền tống, lúc sắp rời đi nhìn tâấy cả đám người tỏa ra hào quang ấn ký tiểu ô quy... Đáy lòng của hắn vô cùng ngạo nghễ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.