- Hừ, dều là các ngươi chọc ta, một khi ta ra tay ta còn sợ chính mình.
Tiểu ô quy ở bên cạnh nhìn đám người kia, trong mắt lộ ra thần sắc thỏa mãn, càng cảm khái, trình độ tự hào và ngạo nghễ của nó còn hơn cả Bạch Tiểu Thuần.
Bên ngoài miếu thờ, tu sĩ Nguyên Anh của bốn tông không ngừng chờ đợi bên ngoài trận pháp, từng đạo hào quang truyền tống hàng lâm, trong hào quang lóng lánh xuất hiện đệ tử ba tông.
Những đệ tử này không ngoài dự tính, mỗi người trên thân hoặc trên mặt đều có ấn ký rùa đen, trong nháy mắt xuât hiện tu sĩ Nguyên Anh ba tông ngạc nhiên, ngơ ngác nhìn tất cả và có phần mờ mịt khó hiểu.
Ba người Hàn Tông cũng sửng sốt, đột nhiên trong lòng bọn họ có một chút không rõ.
- Các ngươi...”
Nguyên Anh chân nhân của ba tông vừa mở miệng, trên một khối nham thạch bên ngoài trận pháp cự thạch lại có hào quang truyền tống xuất hiện, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần vừa hiện ra thì hắn đã lao đi.
Hắn dùng tốc độ nhanh nhất trở lại bên cạnh ba người Hàn Tông, hắn còn không ngừng kêu gào thê lương.
- Giết người, giết người, lão tổ cứu mạng, bọn chúng muốn giết ta, suýt nữa mạng nhỏ của ta cũng không còn.
Hắn vừa nói ra lời này đệ tử ba tông đang đứng trên tảng đá truyền tống lại phát điên lần nữa, bọn họ cũng không quản trưởng bối ở bên cạnh, lập tức giết về phía Bạch Tiểu Thuần.
- Bạch Tiểu Thuần, ta giết ngươi!
Tiếng quát quanh quẩn, gần trăm tu sĩ ba tông đồng loạt ra tay, tu sĩ Nguyên Anh cũng phải kinh hoàng.
Sắc mặt ba người Hàn Tông âm lãnh, đến nơi đây còn ở trước mặt bọn họ nói giết Bạch Tiểu Thuần, như vậy có thể tưởng tượng trong bí cảnh Bạch Tiểu Thuần bị đuổi giết tới cỡ nào?
- Hừ!
Xích Hồn hừ lạnh một tiếng, hắn tiến lên một bước đạp mạnh xuống đất, lập tức cuồng phong bùng nổ tỏa ra bốn phía, lập tức ngăn cản đám tu sĩ Kim Đan của ba tông lao tới.
- Bạch Tiểu Thuần là thiếu tổ Nghịch Hà Tông ta, ai dám giết hắn!
Xích Hồn trừng mắt và tỏa ra khí thế ngập trời, tu sĩ ba tông dù là thiên kiêu cũng chỉ là tu sĩ Kết Đan mà thôi, hoàn toàn không thể so sánh với Xích Hồn, hiện tại bị khí thế của hắn trấn áp run rẩy dừng bước.
Bạch Tiểu Thuần đứng sau lưng damd người Xích Hồn thấy thế liền cảm động, hắn cảm giác tất cả những trải nghiệm sinh tử trong bí cảnh truyền thừa đều đáng giá.
- Đạo Hà Viện, Cực Hà Viện, Tinh Hà Viện, các ngươi phải cho Nghịch Hà Tông ta một câu trả lời!
Trong mắt Hàn Tông tỏa ra hào quang, sắc mặt âm trầm nhìn về phía các tu sĩ Nguyên Anh ba tông.
Về phần Phong Thần tử cũng bước tới, hắn đến phía sau Bạch Tiểu Thuần sau đó đặt tay lên vai hắn, Xích Hồn dùng tu vi bản thân dò xét tình huống thương thế của Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt của hắn vô cùng cổ quái nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong mắt còn mang theo thâm ý không rõ.
Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy ánh mắt này lập tức hiểu cần phải làm gì, vì vậy sắc mặt hắn tái nhợt kêu thảm một tiếng, lại cắn lưỡi phun ra một ngụm máu tươi.
- Bọn chúng... Quá ác... Muốn giết ta... Ta... Ta...
Hơi thở của Bạch Tiểu Thuần mong manh chỉ vào tu sĩ ba tông.
Tu sĩ ba tông nhìn thấy cảnh này, lửa giận trong lòng vốn bị ép xuống lại bùng nổ, bọn họ nhớ rõ trong bí cảnh truyền thừa, Bạch Tiểu Thuần da dày thịt béo không nói, tốc độ cực nhanh còn hơn cả con thỏ sáu chân... Mặc dù bị bọn họ đánh trúng vài lần cũng chỉ là thương thế ngoài da mà thôi.
Hiện tại nói bị thương là bị tuhowng...
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi...
Trong tu sĩ ba tông có người gào thét, nhưng không chờ người này nói xong, lập tức lão giả tóc bạc của Đạo Hà Viện âm trầm quát một tiếng.
- Đều câm miệng!
Tiếng nói của hắn giống như thiên lôi áp chế toàn trường, nội tâm các đệ tử run lên, lập tức sợ hãi câm miệng.
- Đạo Hà Viện của ta trong một tháng sẽ cho Nghịch Hà Tông một câu trả lời, ba vị đạo hữu, chuyện chúng ta thương lượng trước kia, mong rằng các ngươi sau khi trở về thương thảo một chút.
Lão già tóc bạc miễn cưỡng cố nặn ra nụ cười, sau khi mở miệng liền nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, tay áo hất lên mang theo người Đạo Cực Tông rời đi.
Về phần ấn ký ô quy trên người đệ tử Đạo Hà Viện hắn không để ý.
Lúc Đạo Hà Viện rời đi, tu sĩ Nguyên Anh của Cực Hà Viện cũng ôm quyền hàn huyên vài câu, hứa hẹn sẽ có câu trả lời, sau đó cũng rời đi, cuối cùng là Tinh Hà Viện, sắc mặt lão giả tóc đỏ khó coi có thể nghĩ.
Hắn oán hận lườm đệ tử Tinh Hà Viện, quay người muốn nói gì đó, bỗng nhiên Phong Thần tử lên tiếng trơớc.
- Đạo hữu, trong một tháng ngươi phải đưa Tinh Vẫn thạch tới!
- Chỉ là Tinh Vẫn Thạch, lão phu còn không đến mức đổi ý!
Lão giả tóc đỏ không quay đầu lại, hừ lạnh một tiếng mang theo đệ tử rời đi.
Rất nhanh nơi này an tĩnh lại, ba người Hàn Tông dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần che ngực, sắc mặt tái nhợt, đáng thương nhìn qua ba lão ỏổ.
- Lão tổ, các ngươi không biết, ta ở trong thê thảm cỡ nào, chỉ kém một chút... Ta không còn gặp lại các ngươi, thiếu tổ Nghịch Hà Tông cũng phải thay người.
Ba người Hàn Tông dở khóc dở cười, Xích Hồn lại lên tiếng.
- Ngươi làm thế nào?
- Ah? Ta cũng không biết nữa, bọn chúng trông thấy ta liền muốn giết ta, ta cũng buồn bực...
Bạch Tiểu Thuần đang nói thì Hàn Tông ho khan cắt lời.
- Chúng ta hỏi ấn ký.
- Ấn ký ah, không phải ta nói khoác, ta đi vào thì những ấn ký kia nhìn thấy ta, ta giống như chân mệnh thiên tử của chúng, chúng liên tục bộc phát bay về phía ta, ta đuổi cũng đuổi không đi, thật đau đầu.
Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần khoe khoang, vỗ ngực rất là đắc ý, nói xong liền phát hiện ba lão tổ trầm mặc không nói, Bạch Tiểu Thuần không rõ làm sao nên hỏi lại.
- Lần này... Ta lập công? Tất cả ấn ký bị ta lấy đi, trong đầu của ta còn có đồ chơi gọi là Nhân Sơn Quyết.
Ba người Hàn Tông nhìn nhau, bọn họ cười lớn, không quan tâm Bạch Tiểu Thuần đạt được ấn ký ra sao, dù thế nào thì Bạch Tiểu Thuần cũng là thiếu tổ Nghịch Hà Tông, đều là người của Nghịch Hà Tông!
- Đâu chỉ lập công, ngươi lập đại công!
Phong Thần tử cười ha hả, hắn nói câu này Bạch Tiểu Thuần lập tức yên tâm, cũng cười đắc ý, cười rất lớn.
- Đi, chúng ta về tông!
Đáy lòng Hàn Tông kích động, ánh mắt của hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần càng tán thưởng, lúc này mang theo Bạch Tiểu Thuần trở về Nghịch Hà Tông.
Trên đường quay về Nghịch Hà Tông, Bạch Tiểu Thuần mới biết được mình lập công lao to lớn không cách nào hình dung, mười thành tài nguyên đang nằm trong tay bọn họ, ba tông khác cần trong thời gian quy định thu thập phần tài nguyên lần trước đưa cho Nghịch Hà Tông.
Hơn nữa việc này không cách nào đổi ý, có quy tắc của Tinh Không Đạo Cực Tông ở đó, lần này lại do ba tông khởi xướng, trừ chuyện này ra, Nghịch Hà Tông còn thu hoạch được một viên Tinh Vẫn Thạch.
Lúc này thực lực chỉnh thể của Nghịch Hà Tông lại tăng lên.
Thậm chí tiến có thể công, lui có thể thủ, dùng tài nguyên làm điều kiện ép Đạo Hà Viện cùng Cực Hà Viện phải nhượng bộ nhiều, mặc dù lấy được một phần tài nguyên cũng phải đổi điều kiện tốt cho Nghịch Hà Tông.