Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 675: Chương 675: Cây cầu không đứng đắn




Nơi đây trời trong mây trắng và nắng ấm rất là yên tĩnh, không nhìn ra có nguy hiểm gì cả.

- Nơi này không đúng!

Bạch Tiểu Thuần chần chờ một lát. Hắn nhớ lại tư liệu về tầng thứ tư, hắn biết rõ trong thí luyện này dùng sấm sét làm chủ, đồng thời chỉ đi tới tầng thứ tư đã vô hạn đạt tới bài danh trước một ngàn.

- Mục tiêu của ta là tiến vào bài danh một ngàn.

Bạch Tiểu Thuần nhìn chung quanh một lát, sau khi do dự một lúc cảm thấy ba tầng trước rất đơn giản, vì vậy hắn trực tiếp tiến thẳng về phía trước.

Nhưng trong nháy mắt hắn tiến lên bầu trời trong sáng kia xuất hiện từng tia chớp. Những tia chớp đều là màu đen, sau khi xuất hiện chúng đánh thẳng vào người Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần biến sắc, lập tức lui về phía sau, nhìn thấy những tia chớp kia nổ vang ngưng tụ với nhau và trực tiếp xé rách hư vô, để lộ ra khe hở đáng sợ.

Hắn thấy khe hở đáng sợ xuất hiện trước mặt, xuyên qua khe hở này Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy bên trong tồn tại một thế giới khác.

Đó là một thế giới ẩn chứa vô số lôi đình, có lẽ đã từng tối tăm nhưng chúng lại tỏa sáng!

Tia chớp nhiều tới mức rậm rạp chằng chịt như vô tận, trong thế giới đó có một cây cầu sấm sét xuyên qua cả thế giới sấm sét kia.

Cây cầu này không biết do bao nhiêu tia chớp ngưng tụ mà thành, kinh thiên động địa, nhìn thấy mà giật mình.

Hiện tại ở giữa cây cầu có một thân ảnh, người này gian nan tiến lên phía trước. Mà người này là thanh niên, chính là Triệu Nhất Đông.

Khi hắn bước đi vô số tia chớp nổ vang không dứt, không ngừng oanh kích ngăn cản bước chân của hắn, càng muốn đánh hắn rơi ra khỏi cây cầu.

Bạch Tiểu Thuần nhìn cảnh tượng này liền hít khí lạnh. Hắn bị thế giới này và cây cầu sấm sét làm rung động, cũng có chút đau đầu.

- Lại là hỏa, lại là đá, lại là rèn sắt, hiện tại còn có cây cầu sấm sét xuất hiện... Chẳng lẽ Tinh Không Đạo Cực Tông này thích khoe khoang.

Bạch Tiểu Thuần ê ẩm nghĩ đến. Hắn suy nghĩ sau khi quay về Nghịch Hà Tông sẽ thương nghị với các lão tổ, nhìn xem có biện pháp nào sáng tạo ra thế giới như vậy hay không.

Sau khi đứng tại chỗ một lát, Bạch Tiểu Thuần hung hăng cắn răng quyết định.

- Ta muốn tiến vào bài danh trước một ngàn.

Bạch Tiểu Thuần mang theo biểu lộ thấy chết không sờn nhảy vào trong khe hở, trực tiếp bước vào trong thế giới sấm sét kia.

Vào lúc hắn tiến vào, sấm sét chung quanh rậm rạp nối liền với nhau giống như lưới lớn, chúng bao phủ Bạch Tiểu Thuần.

Tốc độ của sấm sét quá nhanh, không đợi Bạch Tiểu Thuần né tránh đã đánh thẳng vào cơ thể của hắn. Hắn kêu thảm thiết gây sự chú ý cho Triệu Nhất Đông, đối phương quay đầu nhìn lại với dáng vẻ khinh miệt.

- Lại có gia hỏa không biết tự lượng sức mạo muội xông vào ý đồ cảm thụ lực lượng cửa thứ tư.

Triệu Nhất Đông thu hồi ánh mắt, hắn cắn răng tiến lên phía trước.

Vào lúc Triệu Nhất Đông thu hồi ánh mắt, lôi đình đánh thẳng vào người Bạch Tiểu Thuần biến mất nhanh chóng. Quần áo của hắn tổn hại, tóc dựng thẳng lên, thân thể hắn run rẩy và đứng không vững. Cảm giác bị vô số sấm sét oanh kích này làm huyết nhục toàn thân hắn rung động.

Nửa ngày sau Bạch Tiểu Thuần thở phào nhẹ nhõm, trong mắt lại lộ ra vẻ kiên định, nhất là biểu lộ của hắn hiện tại còn mang theo sảng khoái, Bạch Tiểu Thuần không kìm được rên rỉ một tiếng.

- Thật thoải mái ah...

Thân thể của hắn run lên. Lúc tia chớp đánh vào người, số đan dược hắn nuốt vào nhiều năm lắng đọng tạo thành tạp chất trong người hắn bị đốt cháy, sau đó cặn bã bị bài tiết ra khỏi cơ thể.

Bởi vì thân thể được tinh lọc, do đó sinh ra cảm giác thân thể được vô số bàn tay xoa bóp thoải mái khiến cho Bạch Tiểu Thuần thoải mái từ trong ra ngoài, hắn tu hành nhiều năm chưa từng có cảm giác này.

Cảnh này làm đám người chú ý tới trợn mắt há hốc mồm. Lúc trước bọn họ từng suy đoán vô số tình cảnh Bạch Tiểu Thuần xông cửa, thật không nghĩ lại có kết quả như vậy.

- Hắn... Hắn là người sao?

- Hắn da dày thịt béo cỡ nào mới có thể bị rất nhiều tia chớp đánh trúng chẳng những không có đau đớn còn cảm thấy thoải mái?

- Tuy uy lực của tia chớp bị hạn chế, mỗi đạo của nó cũng có uy lực Kết Đan trung kỳ. Nhất là tia chớp trên cầu có uy lực Kết Đan hậu kỳ!

Đám người bốn phía xôn xao. Trong thế giới sấm sét, hai mắt Bạch Tiểu Thuần sáng lên, cảm nhận thoải mái và linh lực trong người được rèn luyện hơn lúc trước. Hắn cảm giác linh lực mạnh hơn trước kia rất nhiều, thậm chí linh lực đã chạm tới những kinh mạch nhỏ mà trước kia khó chạm tới, lúc này tất cả đều trở nên dễ dàng.

Lần gột rửa này đã giúp tu vi của hắn tiến thêm một ít. Quá trình này làm Bạch Tiểu Thuần kích động, thân thể của hắn lao nhanh về phía trước giống như tia chớp. Nơi đây có nhiều tia chớp nổ vang ngưng tụ chung quanh hắn, tiếng nổ mạnh quanh quẩn phía chân trời, tia chớp đánh trúng, Bạch Tiểu Thuần còn sảng khoái rên rỉ một tiếng

- Nơi này thật tốt!

Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, hắn sờ sờ thân thể và cảm thấy không có gì đáng ngại liền kích động. Hắn cảm thấy thí luyện của cửa ải này quá đơn giản, vì vậy hắn còn nhảy lên nghênh đón tia chớp. Tiếng rên rỉ thoải mái đã gây sự chú ý của Triệu Nhất Đông, đôi mắt của hắn như rớt ra ngoài, ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thuần đang đi lại trong thế giới sấm sét.

- Hắn đến xông cửa sao?

Triệu Nhất Đông hít khí lạnh nhìn Bạch Tiểu Thuần. Hắn nhìn lại bản thân mình và sinh ra cảm giác khó nói thành lời, rồi cắn răng muốn tiếp tục tiến lên phía trước.

Bạch Tiểu Thuần cảm giác được tia chớp trong thế giới này có độ mạnh yếu khác nhau, vì vậy hắn lập tức tiến thẳng lên cây cầu.

Trong nháy mắt nhảy lên cây cầu bằng sấm sét kia, thân thể Bạch Tiểu Thuần hơi chấn động, Triệu Nhất Đông nhìn thấy mà cười lạnh.

- Khoe khoang cái gì, không phải có thể chất lôi đình sao, uy lực của cây cầu này không giống bên ngoài, ở bên ngoài cây cầu bình thường không có nghĩa là...

Triệu Nhất Đông đang nói thầm trong lòng, đột nhiên hắn còn nghe tiếng rên rỉ lớn hơn lúc trước từ miệng Bạch Tiểu Thuần truyền ra.

Bạch Tiểu Thuần càng cảm thấy kích động, lại có nhiều tạp chất chảy ra khỏi người hắn. Hắn hít sâu một hơi, đôi mắt tỏa sáng nhìn qua cây cầu.

- Đây là cây cầu không đứng đắn... Quá không đứng đắn!

Bạch Tiểu Thuần cảm khái khiển trách. Hắn lại tiến lên một bước, toàn thân lại chấn động và rên rỉ... Cứ như vậy, mỗi khi tiến một bước là rên rỉ truyền khắp thế giới sấm sét, đám người bên ngoài nghe rõ ràng, bọn họ cảm thấy xấu hổ và khó tin.

Nhất là những nữ đệ tử đều đỏ mặt.

- Vô sỉ!

- Đây rõ ràng là khảo nghiệm tốc độ và cường độ thân thể, vì sao hắn đi tới nơi đây liền biến hóa ?

- Đáng chết, hắn đang khoe khoang, tên này da dày thịt béo nên rất đắc chí.

Lúc này đám người Trương Đại Bàn, Thần Toán Tử, Trần Mạn Dao, Tống Khuyết có hiểu biết sâu về Bạch Tiểu Thuần cũng phải cảm thấy quái dị, liên tục cười khổ. Vân Đạo Tử đang ở trong Hàng Ma Đường càng khó tin hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.