Bạch Tiểu Thuần không biết mình xông cửa lần này bởi vì đủ loại đặc thù cho nên danh tiếng của hắn truyền khắp bốn vực trong thời gian ngắn.
Hiện tại hắn cảm thấy sảng khoái lại quan sát tạp chất trong cơ thể. Thời gian dần qua toàn thân của hắn trở nên tinh khiết, tu vi của Bạch Tiểu Thuần có cảm giác sắp đột phá.
Bạch Tiểu Thuần mừng như điên. Hắn đi lên từng bước, nhanh chóng tới gần Triệu Nhất Đông. Hắn vừa đi vừa rên rỉ, ánh mắt kích động, Triệu Nhất Đông âm trầm nhìn tất cả những gì đang diễn ra
Cảm giác bị người ta vượt qua làm Triệu Nhất Đông căm tức.
- Vị sư...
Bạch Tiểu Thuần đang muốn chào hỏi.
Triệu Nhất Đông hừ lạnh một tiếng, không để ý đến Bạch Tiểu Thuần, cắn răng tiến lên phía trước, thân thể bị tia chớp công kích nên không ngừng run rẩy.
- Ngươi quá cực khổ, ta dạy cho ngươi, ngươi nên kêu to, như vậy ngươi sẽ đi xa hơn một chút.
Bạch Tiểu Thuần đi lên vài bước, đến bên bên cạnh Triệu Nhất Đông và vỗ vai hắn.
- Cút!
Triệu Nhất Đông gào thét.
Bạch Tiểu Thuần lập tức giận dữ lườm Triệu Nhất Đông một cái, cảm giác mình hảo tâm trợ giúp nhưng lại bị xem thường, vì vậy hắn cũng hừ lạnh một tiếng. Hắn đi nhanh vài bước, vừa đi vừa rên rỉ, hắn nhanh chóng đi tới lối ra, hắn còn quay đầu lại trừng Triệu Nhất Đông sau đó nhanh chóng rời đi.
Triệu Nhất Đông trơ mắt nhìn xem Bạch Tiểu Thuần nhẹ nhõm nghênh ngang rời đi, nghiến răng nghiến lợi và kiên trì đi thêm vài bước. Hắn không còn sức tiếp tục, cười khổ một tiếng, đang muốn buông tha thì không biết vì cái gì nghĩ tới phương pháp của Bạch Tiểu Thuần, chần chờ một lát, sau khi tia chớp đánh vào người hắn thử mở to miệng và rên rỉ.
Cũng không biết có phải ảo giác hay không, Triệu Nhất Đông vừa mở miệng thì cảm thấy nhẹ nhàng không ít, thậm chí hắn còn phun ra một ngụm trọc khí.
Hắn sững sờ một lát, lại do dự cắn răng làm theo bộ dáng Bạch Tiểu Thuần. Hắn không ngừng rên rỉ khi bị tia chớp đánh trúng, cho dù đạt tới cực hạn thì hắn vẫn đi được mười trượng, sau khi không kiên trì nổi liền bóp ngọc bội rời đi.
Trước khi rời đi hắn cảm thấy vô cùng kích động, hắn cảm giác mình tìm được phương pháp vượt qua cây cầu này.
- Ta nhất định sẽ thành công trong lần tiếp theo!
Bên ngoài hoàn toàn yên tĩnh, tất cả đệ tử nhìn thấy cảnh này đều há hốc mồm. Thời gian dần qua sắc mặt mọi người không ngừng biến hóa... Có hâm mộ, có ghen ghét, có suy nghĩ, cũng có xấu hổ và bất đắc dĩ.
Bọn họ trơ mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần dùng phương pháp không thể tưởng tượng nổi vượt qua thí luyện màu xanh lá mà bọn họ cho rằng rất khó khăn, những hành động đó làm mọi người xấu hổ, sau yên tĩnh ngắn ngủi liền bộc phát tiếng kinh hô như sấm.
- Đây là bí quyết?
- Không thể nào, như vậy cũng được?
- Lại dùng phương pháp hèn mọn bỉ ổi này vượt qua một cửa, hơn nữa nhìn bộ dạng Triệu Nhất Đông đã đạt tới cực hạn, sau khi dùng phương pháp kia lại đi thêm mười trượng!
Từng người nghị luận với nhau, chuyện này không chỉ huyên náo trong Vạn Tinh Thải Hồng, bốn vực trong Tinh Không Đạo Cực Tông cũng đều bàn tán chuyện này. Phương pháp Bạch Tiểu Thuần vượt qua thí luyện màu xanh lá trước nay chưa từng có, tâm thần mọi người rung động rất mạnh, thậm chí có thiên kiêu dừng lại ở thí luyện màu xanh lá này. Hô hấp của bọn họ trở nên dồn dập, ánh mắt tỏa ra hào quang sáng ngời. Chỉ cần có thể vượt qua thí luyện màu xanh lá, đừng nói là rên rỉ, cho dù là chuyện khó nói hơn nữa bọn họ cũng tiếp nhận!
Dù sao cầu vồng màu xanh lá chỉ có một ngàn ngôi sao, nếu có thể xông qua thí luyện màu xanh lá sẽ tiến vào bài danh năm trăm, một ngàn và năm trăm có chênh lệch rất lớn.
Từ thiên kiêu một đường biến thành thiên kiêu một vực.
- Ta hiểu rồi, bí quyết của cửa này không chỉ khảo nghiệm tốc độ và cường độ thân thể, đồng thời cũng có tác dụng phụ trợ tu hành.
- Đây không chỉ đơn giản là rên rỉ, đó quy luật tiết tấu hô hấp, dùng phương thức này mượn nhờ uy lực tia chớp tinh lọc tạp chất của bản thân, khi đó thân thể sẽ mạnh hơn, thậm chí còn có thể vững chắc kinh mạch.
- Cũng không nhất định phải rên rỉ, trên thực tế chỉ cần điều chỉnh tiết tấu hô hấp mà thôi, nếu không hiểu thì làm thế nào cũng không hiểu, một khi hiểu ra sẽ hiểu ra!
Đám thiên kiêu dừng lại ở thí luyện màu xanh lá hiểu ra, lúc này hào quang truyền tống trận đi Vạn Tinh Thải Hồng liên tục sáng lên, từng đạo thân ảnh từ bốn vực xông vào Tinh Không Đạo Cực bảng.
Trên thực tế cũng đúng là như vậy, trước Bạch Tiểu Thuần không phải ai cũng biết bí mật ẩn giấu trong thí luyện màu xanh lá của Tinh Không Đạo Cực. Lão tổ Bán Thần trong Tinh Không Đạo Cực Tông cũng hạ pháp lệnh không cho phép nói bí quyết cho người khác khi xông quan.
Trước Bạch Tiểu Thuần có vài trăm đệ tử xông cửa thành công, tính cách của bọn họ không có vui vẻ và không bị trói buộc như Bạch Tiểu Thuần.
Cho nên chuyện trong thí luyện màu xanh lá mới bị Bạch Tiểu Thuần truyền ra bốn phía, có thể tưởng tượng không lâu sau sẽ có rất nhiều người vượt qua thí luyện này.
- Nhất định là như vậy, ta đã nghĩ ra vì sao chỉ có vài trăm người vượt qua thí luyện màu xanh lá, hiện tại nhớ tới tất cả bọn họ đều có tiết tấu hô hấp rất quỷ dị!
Bên ngoài Tinh Không Đạo Cực bảng có không ít thiên kiêu lục tục đi vào, trong đó một thanh niên ngửa mặt lên trời cười to, trong mắt mang theo hào quang kích động, chỉ trong nháy mắt hắn phóng vào trong cánh cửa.
Trong lúc thanh niên này tiến vào cánh cửa, những thiên kiêu khác cũng đi vào. Lại có thêm vài chục người đi vào Tinh Không Đạo Cực bảng, hiển nhiên là muốn dùng phương pháp của Bạch Tiểu Thuần xông cửa.
Bạch Tiểu Thuần cũng không biết những việc này, hiện tại thân ảnh của hắn biến mất trong thí luyện màu xanh lá, lúc xuất hiện hắn đã ở thí luyện màu xanh dương.
Tinh Không Đạo Cực bảng chia làm đỏ, cam, vàng, xanh lá, xanh dương, chàm, tím, tổng cộng là bảy tầng thí luyện. Mà thí luyện màu xanh dương chỉ có năm trăm người, có thể bước vào thí luyện màu xanh dương, bài danh Bạch Tiểu Thuần đã vượt qua một ngàn.
- Cũng không phải rất khó.
Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, vẫy vẫy tay áo nói.
- Ta chỉ có ý định tiến vào bài danh trước một ngàn, không nghĩ tới lại tiến vào bài danh năm trăm, đau đầu ah...
Mặc dù Bạch Tiểu Thuần không thấy bài danh của mình, nhưng sau khi nhớ tới số lượng các ngôi sao trong phạm vi màu xanh dương, trong nội tâm hắn liền cảm thấy mình rất lợi hại. Hắn đắc ý hất cằm vung tay áo ra sau lưng, đang muốn tiếp tục tự kỷ một lúc, ánh mắt nhìn qua thí luyện hiện tại, hô hấp của hắn dừng lại, im lặng.
Thí luyện màu xanh dương này là bầu trời màu xám, mặt đất màu xám và lành lạnh, rất là yên tĩnh, trên mặt đất đầy mộ bia, những mộ bia này rậm rạp vô biên vô hạn.
Lúc này khí tức âm hàn bao phủ chung quanh, Bạch Tiểu Thuần cẩn thận cảm thụ và phát hiện khí tức này chính là tử khí, khí tức đậm đặc thậm chí có thể khiến hư vô vặn vẹo.
Bạch Tiểu Thuần chỉ nhìn một lát liền sợ hãi, hắn vô cùng khiếp sợ.