Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 565: Chương 565: Chân Linh thức tỉnh. (Hạ)




Trong khoảng thời gian tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, mặc dù là tu sĩ Không Hà Viện cũng bị ảnh hưởng.

Loại chất dịch ăn mòn tới mức này đã vượt xa lúc Bạch Tiểu Thuần luyện đan tạo ra mưa a xít, dọa Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng lui ra phía sau.

- Quái vật gì thế này?

Lúc mọi người hoảng sợ, thân thể Tử Vong Trùng lao mạnh về phía trước, vào lúc này bắn gai nhọn trên người nó ra chung quanh, những nơi đi qua là tiếng nổ vang, tiếng kêu thảm thiết, tốc độ con trùng này cực nhanh, nó há to thôn phệ một tu sĩ Kết Đan trong nháy mắt.

Sau khi thôn phệ con trùng này lại lăn tròn, những nơi bị nó lăn qua tu sĩ nơi đó bị đè thành bánh thịt.

Cho dù là lão tổ Nguyên Anh ra tay cũng không thể ngăn cản quá lâu, thậm chí nếu có người ra tay nặng thì con trùng sẽ phân giải thành vô số con sâu nhỏ, sau khi phân giải lại ngưng tụ, trong khoảng thời gian ngắn cả chiến trường lâm vào khó giải quyết.

- Linh Bảo trung phẩm thật tốt, Tử Vong Trùng!

Bên ngoài căn nhà gỗ nhỏ, đồng tử vỗ tay một cái, hắn vô cùng vui vẻ..

Lão giả trầm mặc.

- Mặc dù nội tình Nghịch Hà Tông không ít, tất cả đều là Linh Bảo nhân phẩm, cho dù là thân thể Huyết Tổ ta nhìn thấy lúc trước cũng không tầm thường... Chỉ đáng tiếc, lão tổ có pháp chỉ không thể động thân này.

Đồng tử lắc đầu, rất tiếc nuối.

- Tuy nghe nói Linh Khê Tông lai lịch thần bí, nói không nhất định có thể có một ít Linh Bảo làm ta mở rộng tầm mắt.

Đồng tử hứng thú không ít.

Đồng tử nhìn Tử Vong Trùng tàn sát bên dưới, thậm chí dựa vào lực lượng bản thân ngăn cản Nghịch Hà Tông công chiếm sơn môn.

Nếu không có biện pháp giải quyết, chết tổn thương sẽ thảm trọng hơn, mấy lão tổ Nghịch Hà Tông nhìn về phía Linh Khê Hàn Tông.

- Hàn huynh, trước kia ngươi từng nói qua, Tử Vong Trùng này sẽ do ngươi xử lý!

Huyết Khê Phong Thần tử lo lắng mở miệng.

Lão tổ Hàn Tông của Linh Khê nhất mạch chần chờ, mắt nhìn con trùng tàn sát các nơi, hắn cắn răng một cái, không nói gì mà là quay người bay thẳng vào chiến thuyền đậu trên Thông Thiên Hà.

Thời gian trôi qua, hơn mười hô hấp sau Tử Vong Trùng lại phun chất lỏng màu xanh lá lần nữa, sau đó là tiếng kêu thảm thiết vang vọng các nơi, cho dù lão tổ Nguyên Anh của Nghịch Hà Tông ra tay ngăn cản cũng không có hiệu quả, đột nhiên... Khí tức khủng khiếp bùng phát trên Thông Thiên Hà, trên Thông Thiên Chiến Thuyền của Linh Khê nhất mạch bộc phát ra ngoài.

Khí tức này vừa xuất hiện, toàn thân Tử Vong Trùng dừnglaij, chẳng những nó dừng lại, tất cả tu sĩ cả chiến trường từ Ngưng Khí cho tới Nguyên Anh đều phải run rẩy, sắc mặt cả đám đại biến, tâần thái ngưng trọng.

Ngay cả đồng tử đứng bên ngoài nhà gỗ cũng phải biến sắc vài lần, sắc mặt ngưng trọng chưa từng có nhìn về phía Thông Thiên Chiến Thuyền, hô hấp dồn dập.

- Đây là...

Lão giả bên cạnh cũng khiếp sợ, trong mắt hắn mang theo khó tin.

- Linh Bảo thượng phẩm?

Trên chiến trường, sắc mặt Công Tôn Uyển Nhi vốn nhàn nhã, nhưng lúc này thân thể của nàng cứng lại, trong hai mắt bắn ra hào quang màu lam nhìn thẳng vào Thông Thiên Chiến Thuyền.

Cả chiến trường đều yên tĩnh, cho dù là Không Dong Tà Thụ ý đồ giãy dụa ra khỏi hai tay của Huyết Tổ cũng không dám nhúc nhích.

Trong mật thất được ngăn cách cực kỳ nghiêm mật trong Thông Thiên Chiến Thuyền, vào lúc này Hàn Tông đang quỳ lạy tại đó, trước mặt hắn là một cái quan tài, trong quan tài là thi thể một bé gái, hiện tại hai mắt của bé gái... Mở ra.

Khí thế kinh khủng trước kia bùng phát là lúc bé gái mở mắt.

- Thỉnh Chân Linh ra tay diệt trừ Tử Vong Trùng!

Hàn Tông run rẩy, cao giọng mở miệng.

Trong nháy mắt hắn mở miệng, bé gái thây khô trong quan tài biến mất.

Lúc xuất hiện đã đứng giữa không trung.

Giữa không trung, thân thể bé gái yên lặng đứng đó ngẩng đầu đang nhìn bầu trời, trong mắt mang theo một tia hoảng hốt, còn có một tia hồi ức, nàng lẳng lặng đứng đó trong cái nhìn của mọi người..

Tất cả mọi người nhìn thấy tâm thần đều run rẩy, thậm chí sinh ra tâm cúng bái, ngay cả đồng tử đứng bên ngoài nhà gỗ cũng đang run rẩy.

- Đây là... Đây là...

Đồng tử hô hấp dồn dập, trong mắt của hắn hiện ra vẻ kinh hãi không dám tin.

Không chỉ có đồng tử, trong mắt lão giả bên cạnh cũng tỏa ra hào quang kỳ lạ, hô hấp dồn dập, thậm chí ngọn núi bên ngoài sơn môn Không Hà Viện có ba người của ba tông môn đang đứng, hiện tại bọn họ cũng phải biến sắc sợ hãi.

- Đây là người nào, khí tức của nàng... Khí tức này...

- Cho dù đối mặt với lão tổ Thiên Nhân, ta cũng không có run rẩy như vậy...

- Đây là nội tình của Nghịch Hà Tông!

Ba người hoảng sợ, trên thực tế chẳng những ba người hoảng sợ, ngay cả ba mạch khác của Nghịch Hà Tông cũng mang theo sắc mặt không tưởng tượng nổi, Huyết Khê Phong Thần tử mở to mắt, bỗng nhiên hắn ý thức được Linh Khê nhất mạch giỏi về che dấu, thật sự là thâm bất khả trắc, ngươi vĩnh viễn cũng không biết Linh Khê nhất mạch còn ẩn giấu cái gì...

Bạch Tiểu Thuần trợn mắt há hốc mồm, hắn nhận ra bé gái này, đối với bé gái này hắn không nói rõ được, mà người biết rõ hơn hắn lại không nhiều.

Thậm chí lúc ban đầu hắn nhìn thấy bé gái, thậm chí còn nghe được giọng nói của đối phương.

Hiện tại bé gái ra khỏi quan tài, cảm nhận được chấn động khủng bố khó nói nên lời của đối phương, hô hấp của Bạch Tiểu Thuần dồn dập.

Nói tât cả dài dòng nhưng trên thực tế từ khi bé gái mở mắt tới khi xuất hiện trên không trung, tất cả thời gian chỉ mấy hô hấp mà thôi.

Không đợi mọi người kịp phản ứng, bé gái thu hồi ánh mắt nhìn trời, trong thế giới của nàng dường như không có ai đáng quan tâm tới, mặc dù là con trùng kia cũng như vậy.

Nàng nâng tay phải lên điểm vào con trùng một cái.

Dưới ngón tay này Tử Vong Trùng lạnh run, dường như mất đi sức phản kháng, thậm chí người ngoài không nhìn ra chấn động pháp thuật gì, toàn thân Tử Vong Trùng chấn động mạnh.

Thân thể của nó dùng mắt thường có thể thấy được... Dần dần hóa thành tro bụi... Tiêu tán trong thiên địa, dường như ngón tay của bé gái chấn động quy tắc, trực tiếp... Xóa đi sự tồn tại của nó.

Cảnh tượng này làm tất cả mọi người yên tĩnh.

Người Nghịch Hà Tông trợn mắt há hốc mồm, tu sĩ Không Hà Viện cảm thấy đầu óc chấn động.

Bạch Tiểu Thuần đứng giữa không trung, mở to mắt nhìn những gì đang diễn ra, hắn có thể nhìn thấy cảnh tượng người khác không nhìn thấy, hắn dùng lực lượng Thiên Đạo Kim Đan ẩn ẩn nhìn ra dưới ngón tay bé gái hình như chấn động sợi tơ gì đó...

Mà sợi tơ chấn động sinh ra một loạt biến hóa không rõ ràng, do đó... Xóa đi sự tồn tại của Tử Vong Trùng.

Loại thủ đoạn này đã không thể dùng thần thông giải thích.

Người ba tông đứng trên ngọn núi xa xa cảm thấy da đầu run lên, thân thể run rẩy, bọn họ không cách nào tưởng tượng đây là lực lượng gì, có dùng một ngón tay xóa bỏ Tử Vong Trùng có thể so sánh với Linh Bảo trung phẩm.

Bọn họ có thể tưởng tượng một ngón tay kia nếu rơi vào người của mình, như vậy kết cục của bọn họ cũng biến thành tro tàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.