Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 681: Chương 681: Chủ nhân, ngươi bỏ qua cho ta đi! (Thượng)




Muốn xông qua cầu vồng màu xanh da trời nhất định phải chiến thắng phi tượng của người trước đó, chỉ có như thế mới bước vào cầu vồng màu tím. Hiện tại Công Tôn Uyển Nhi chiến thắng pho tượng cho nên pho tượng Công Tôn Uyển Nhi đã được ngưng tụ ra sừng sững trên câu vồng màu xanh da trời.

Điều này đại biểu người đến sau phải chiến thắng pho tượng của nàng lưu lại mới vượt ải, nhất định phải chiến thắng Công Tôn Uyển Nhi mới tới khu vực màu tím. Công Tôn Uyển Nhi biến mất, lúc xuất hiện đã đứng ở khu vực màu tím.

Trong nháy mắt nàng bước vào khu vực màu tím, ngôi sao đại biểu Công Tôn Uyển Nhi đã từ cầu vồng màu xanh da trời đi vào khu vực cầu vồng màu tím, trở thành ngôi sao thứ chín ở khu vực màu tím.

Cảnh tượng này làm vô số người kinh hô. Phải biết rằng Tinh Không Đạo Cực bảng thế hệ này bao nhiêu năm qua chỉ có tám ngôi sao đi vào khu vực màu tím, hiện tại đã có ngôi sao thứ chín.

Một khi bước vào khu vực màu tím, căn cứ quy củ Tinh Không Đạo Cực Tông sẽ được yêu cầu một phần thưởng không quá phận với tông môn!

Lúc này tất cả tu sĩ quan sát trận chiến lúc trước đều hoa mắt, không thể nhìn rõ hình ảnh nữa, đây là quy tắc cho phép. Sáu tầng thí luyện trước trên Tinh Không Đạo Cực bảng có thể cho người khác xem, chỉ có khu vực màu tím trừ người có tư cách tiến vào, nếu không người bên ngoài không thể quan sát.

Không có mấy người biết rõ thí luyện khu vực màu tím là gì, nhưng rất nhanh Công Tôn Uyển Nhi đã rời khỏi khu vực màu tím. Tên của nàng đã truyền ra khắp Tinh Không Đạo Cực Tông.

Cho dù như thế nào, dù Công Tôn Uyển Nhi dừng ở vị trí thứ chín cũng đại biểu nàng quật khởi, đại biểu nàng kinh diễm tuyệt luân oanh động tông môn. Nhất là lúc nàng tiến vào Tinh Không Đạo Cực bảng liền có một đạo pháp chỉ từ khu vực chưởng môn Vạn Tinh Thải Hồng truyền ra.

- Công Tôn Uyển Nhi, ta đồng ý yêu cầu của ngươi, miễn đi thân phận hạt nhân của ngươi, cho phép trở thành đệ tử hạch tâm của Tinh Không Đạo Cực Tông!

Pháp chỉ này vừa ra đã làm vô số người chấn động, rất nhiều người lần đầu tiên biết rõ thân phận hạt nhân của Công Tôn Uyển Nhi, các loại nghị luận làm Bạch Tiểu Thuần ngạc nhiên.

Lần đầu tiên hắn cảm thấy Công Tôn Uyển Nhi quá lợi hại, nội tâm của hắn ê ẩm, có chút không phục, đồng thời nhớ những gì trải qua và sinh ra cảnh giác cao.

- Có gì khó lường chứ...

Bạch Tiểu Thuần nói thầm một câu. Hắn rời khỏi Vạn Sơn Cốc, trên đường đi qua ai ai cũng nghị luận về Công Tôn Uyển Nhi.

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần đau đớn quay trở về Không vực. Nhìn thấy tu sĩ trong cầu vồng Không vực đều nói về Công Tôn Uyển Nhi, Bạch Tiểu Thuần phiền muộn trở lại động phủ, hắn cắn răng ngồi xuống.

- Ta cũng có thể, lần trước ta tiến vào khu vực màu xanh dương gặp quá nhiều quỷ hồn, phải nghĩ biện pháp... Tốt nhất là lúc đám quỷ hồn xuất hiện phải bị định trụ không nhúc nhích, như vậy ta có thể nhẹ nhõm vượt qua.

Bạch Tiểu Thuần cau mày, hắn không ngừng suy nghĩ biện pháp.

Qua mấy ngày sau Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên, trong mắt lộ ra một ít tơ máu nhưng sắc mặt hắn rất phấn chấn.

- Không phải chỉ là đám tiểu quỷ thôi sao, Bạch gia gia chỉ cần hơi động đầu óc là có thể làm các ngươi tan thành mây khói!

Bạch Tiểu Thuần không ngừng suy nghĩ suốt mấy ngày, hắn vốn nghĩ dùng Tịch Tà Phù, nhưng vừa nghĩ tới oan hồn trong thí luyện màu xanh dương vô biên vô hạn, hắn cảm thấy Tịch Tà Phù không dùng được.

Huống hồ hắn nhớ rõ lúc mình vào thí luyện màu xanh da trời đã dán không ít Tịch Tà Phù nhưng đám oan hồn vẫn nháo lên.

- Tịch Tà Phù không được... Vẫn cần một đống lớn đan dược mới đủ...

Trong mắt Bạch Tiểu Thuần sinh ra chiến ý, thời gian mấy ngày qua hắn đã thôi diễn ra một đan phương.

Đan phương này không cần nhiều dược thảo, chúng có tác dụng phụ trợ, thứ cần dùng chính là phương pháp lực hút lực đẩy của Linh Khê Tông.

- Ta muốn luyện ra một loại đan dược có thể gom đám oan hồn vào một chỗ...

Bạch Tiểu Thuần vừa nghĩ tới nếu mình luyện ra đan dược này, một khi ném ra sẽ hấp thu tất cả oan hồn ở phạm vi chung quanh.

Sắc mặt hắn hớn hở đi tới đi lui trong động phủ, trong đầu không ngừng thôi diễn và phân tích, sau nửa ngày đã vỗ đùi một cái.

- Cứ làm như thế, lực hút lực đẩy hình thành quang cầu có thể xé rách quần áo, càng có thể ngưng tụ huyễn vụ, chỉ cần phối hợp nguyên vẹn cũng có thể ngưng hồn!

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây đã có quyết đoán, hắn lập tức rời khỏi động phủ đi Hàng Ma Đường, đổi lấy không ít dược thảo sau đó bắt đầu luyện đan.

Ba ngày sau trong động phủ của hắn có tiếng nổ vang lên, Bạch Tiểu Thuần đỏ mắt nhìn một viên đan dược màu trắng trong tay mình. Hắn hít sâu một hơi, bắt đầu ngưng tụ lực hút của bản thân. Phương pháp này rất khó làm, Bạch Tiểu Thuần cũng tốn rất nhiều thời gian tu luyện mới miễn cưỡng nắm giữ một tia.

Chỉ dùng mấy canh giờ hắn mới ngưng tụ đủ lực hút dung nhập vào trong đan dược, hắn mang theo kích động lấy gương đồng ra khỏi túi trữ vật.

- Dạ Táng, đi ra cho ta!

Khi Bạch Tiểu Thuần nói với gương đồng. Hồn Dạ Táng run rẩy muốn không ra nhưng nó lại không dám, sau khi đi ra liền run rẩy.

- Chủ tử, ngươi...

Không chờ hồn Dạ Táng nói xong, Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng.

- Thu!

Hắn nói xong bóp chặt đan dược trong tay.

Oanh, y phục trên người Bạch Tiểu Thuần rách nát để lộ thân thể trần truồng... Hồn Dạ Táng kêu thảm thiết và ngạc nhiên.

- Ah? Ta không sao! Ha ha, ta không sao!

Dạ Táng kinh hỉ, hắn nhanh chóng kiểm tra bản thân, xác định mình không có chuyện gì thì kích động không nhỏ, Bạch Tiểu Thuần liền ngây ngốc. Phát hiện đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ lên, hồn Dạ Táng run rẩy, cẩn thận trốn qua một bên, hắn cảm thấy Bạch Tiểu Thuần lúc này nhất định rất nguy hiểm.

Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, hắn nhìn chằm chằm vào viên đan dược bị bóp nát trong tay phải, không để ý đến Dạ Táng. Tơ máu tràn ngập đôi mắt, hắn mang theo chấp nhất thay bộ y phục khác lại luyện đan.

Lại qua ba ngày...

- Thu!

Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, bóp nát đan dược.

Tiếng nổ vang lên, y phục trên người hắn không tổn hại gì, trong nháy mắt đan dược nổ tung sinh ra lực đẩy rất mạnh, trực tiếp đẩy thân thể hắn va chạm với vách động phủ. Bởi vì va chạm quá mạnh cho nên động phủ cũng rạn nứt.

Thật lâu Bạch Tiểu Thuần mới bò ra khỏi vách tường, sắc mặt hắn tái nhợt và chấp nhất, hít thở ồ ồ. Bạch Tiểu Thuần nảy sinh ác độc, cắn răng tiếp tục.

Hồn Dạ Táng ở bên cạnh thấy như vậy liền hít một hơi.

- Hắn... Hắn muốn luyện đan dược gì?

Lại qua bốn ngày... Bạch Tiểu Thuần lại cầm đan dược chuẩn bị bóp nát. Tơ máu trong mắt hắn nhiều hơn, ánh mắt biến thành đỏ rực. Thậm chí hắn còn dựa lưng vào vách tường, cho rằng không sơ hở nào mới dám bóp nát đan dược.

- Thu ah!

Oanh...

Lúc này quần áo hắn không có vỡ, cũng không có bị sức đẩy đẩy ra, thân thể của hắn lại bị lực hút kéo về phía trước đâm vào vách tường trước mặt. Sau đó vách tường kia xuất hiện vết lõm hình người, hồn Dạ Táng nhìn qua Bạch Tiểu Thuần khảm vào vách tường liền run rẩy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.