Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 363: Chương 363: Con Thỏ quýnh quáng. (Thượng)




Toàn thân đại kiếm này là một màu đỏ, như không gì không phá được. Không những kiếm mang phong cách cổ xưa mà còn tràn ra uy áp mãnh liệt, chấn động tâm thần, khiến người khác nhìn qua sẽ có cảm giác như bản thân trầm luân trong một chiến trường đầy máu, đồng thời cũng cho chính Bạch Tiểu Thuần cảm giác vượt qua cả trình độ Trúc cơ sơ kỳ.

Hơn nữa, khi dung nhập vào trong đó một tia lực lượng Thiên Đạo trong thể nội Bạch Tiểu Thuần, thì hắn tin chắc một kiếm này của mình đủ để khiến cả Địa Mạch Trúc cơ phải kinh hãi.

- Thành công!

Mặt mày Bạch Tiểu Thuần hớn hở, khoa chân múa tay, nhìn huyết kiếm hắn vô cùng kích động. Loại cảm giác thành tựu sau mấy tháng cực khổ không kể xiết khiến cả người hắn đều phấn chấn.

- Bạch Tiểu Thuần ta...

Bạch Tiểu Thuần vừa nói tới đây vội ngưng bặt lại. Đang thầm cảm khái mình vì quá kích động mà quên bẵng đi đây là nơi nào, bèn lắc lắc đầu, đột nhiên hai mắt hắn trợn trừng lên, theo bản năng đưa tay lên bịt chặt miệng lại, ngơ ngác nhìn vào một góc hẻo lánh nơi động phủ…

Mồ hôi lạnh…tuôn xuống.

Trong một góc động phủ, Bạch Tiểu Thuần nhớ rất rõ là đã tra xét tỉ mỉ, lúc trước không có nhưng bây giờ thế nào lại nhìn thấy một con thỏ xuất hiện...

Thực tế này làm cho Bạch Tiểu Thuần cảm thấy run sợ. Hình ảnh con thỏ dựng tai thẳng lên như đang muốn nghe rõ những lời mình nói làm cho Bạch Tiểu Thuần kinh hãi hoàn toàn, lại còn nhìn chằm chằm vào mình nữa chứ.

Bộ dạng kia như đang chờ mình nói xong...

Lúc này một người một thỏ cứ nhìn nhau rồi con thỏ nhảy thật nhanh ra cửa động. Vốn định ra tay nhưng hành động con thỏ nhanh quá, trong lúc Bạch Tiểu Thuần trợn mắt há mồm nhìn thì nó đã biến mắt khỏi cửa, phút chốc chả còn thấy bóng dáng.

Bạch Tiểu Thuần điên tiết, đầu óc như phát nổ. Hắn biết đây là chuyện lớn rồi. Một khi con thỏ bép xép kia chạy đi nói linh tinh khiến mọi người biết mình là Bạch Tiểu Thuần thì chết chắc...

Dù chỉ nửa câu lộ ra cũng thật là hiểm, Bạch Tiểu Thuần không dám nghĩ tới hậu quả. Mồ hôi nhỏ xuống mát lạnh. Từng giọt từng giọt nhỏ tong tong. Hắn định mặc kệ cho con thỏ này nói bậy bạ đi nhưng lại bi ai phát hiện dù bản thân rất thận trọng, lúc nào cũng ngó nghiêng bốn phía nhưng không thể xác thực ... Con thỏ xuất quỷ nhập thần quá, chẳng biết nó đã âm thầm theo mình bao lâu, nghe được bao nhiêu đây.

- Tao muốn giết mày!

Bạch Tiểu Thuần nóng nảy, lao vù ra khỏi động phủ. Vừa ra ngoài hắn đã thấy con thỏ bép xép đứng trên một gốc đại thụ đằng xa đang lải nhải gì đó.

- Dạ Táng, ngươi thay lòng rồi. Ngươi đã quên lời thề non hẹn bể, ngươi đã quên biết bao ân ái giữa chúng ta, ngươi đã thay đổi...

Giọng con thỏ bép xép này rõ to, vọng khắp bốn phía khiến không ít tu sĩ Trúc cơ sửng sốt. Khi ai nấy đều nghe rõ thì cảm thấy kinh ngạc.

Bạch Tiểu Thuần sững sờ, những lời này hắn chẳng biết là ai nói nhưng hắn có thể chắc chắn rằng nhất định nó đã theo mình lâu rồi. Nỗi sợ hãi khiến Bạch Tiểu Thuần sởn da gà. Hắn hét lớn, bất chấp mọi chuyện, tay phải giơ lên bấm niệm pháp quyết điểm tới. Lập tức huyết khí bốn phương tụ lại thành một đạo kiếm khí, từ ngón tay Bạch Tiểu Thuần phóng ra.

Đây không phải là kiếm khí bình thường mà là Bất Tử Kiếm Khí. Nó vừa xuất đã dẫn động huyết khí bốn phía làm cho tốc độ tăng lên. Ầm một tiếng hạ xuống, trong nháy mắt chém gốc đại thụ chia năm xẻ bảy trong lúc con thỏ nhảy vội về phía trước.

- Thật quá đáng, chỉ mới hút đi một tý huyết khí, ta là tu sĩ Trúc cơ Huyết Khê Tông cơ mà, thế mà muốn giết ta, định bức ta mưu phản tông môn chăng!

Con thỏ vừa rát họng truyền lời vừa nhanh chóng đào tẩu. Bạch Tiểu Thuần điên cuồng, rống to truy kích, tay phải vung lên, một đạo kiếm khí gào thét bay ra, hóa thành cầu vồng đâm thẳng tới chỗ con thỏ khiến cho một góc huyết đầm tan vỡ.

- Hừ hừ, ta vụng trộm hấp thu huyết khí, sẽ chẳng có ai phát hiện được ta...

- Ồ, động này phủ tựa hồ chẳng có ai...

- Giết người, giết người!

Dọc đường chạy trốn, con thỏ không ngừng nói. Tiếng nó vọng khắp bốn phương, quanh quẩn trong không trung. Bạch Tiểu Thuần một đường truy kích phía sau, từng đạo từng đạo kiếm khí bắn ra khiến những nơi đã qua dậy lên nhưng tiếng nổ ầm ầm.

Cùng với cây cỏ tan nát thì kiến trúc khắp nơi cũng bị cơn giận dữ của Bạch Tiểu Thuần phá hủy. Toàn bộ Trung phong loạn cả lên. Ai cũng thấy con thỏ và Bạch Tiểu Thuần truy kích đằng sau và từng đạo kiếm khí nổ vang trời.

Thực tế còn có cả những tu sĩ Trúc cơ không kịp chạy, khi con thỏ chạy tới cũng là lúc kiếm khí hạ lạc. Thân hình bị đánh trúng, phun ra máu tươi, thét lên đau đơn.

- Dạ Táng, ngươi muốn làm gì!

- Chết tiệt thật, Dạ Táng ngươi muốn chết!

- Mấy tháng trước không giết ngươi thế mà nay ngươi còn dám xuất hiện!

Khi một vài vị tu sĩ Trúc Cơ gào thét lúc, Bạch Tiểu Thuần cũng gào thét.

- Im hết cho ta!

Bạch Tiểu Thuần đỏ cả mắt rồi, lập quyết tâm nhất định phải diệt con thỏ này. Bàn tay bấm niệm pháp quyết, từng đạo kiếm khí gào thét bay ra.

Con thỏ cứ nhảy về trái một cái, nhảy phải cái, kiếm khí cứ từng đạo phóng sát sạt người. Trong khoảnh khắc, gà bay chó chạy loạn xà ngầu một mảnh. Những tu sĩ Trúc cơ cũng cực kỳ giận dữ, từng tên từng tên bay lên đuổi theo Bạch Tiểu Thuần. Trong đám người đó có cả Thần Toán Tử. Y cười lạnh lẽo, nét mỉa mai ánh lên trong mắt, cảm thấy tên Dạ Táng này thật không nhiều não lắm, chả hiểu sao lại bị con thỏ đùa tới mức thế này.

- Con thỏ thật không tệ, cũng hay hay, chẳng biết là sủng thú của vị đạo hữu nào.

Thần Toán Tử thầm nghĩ.

Dưới huyết thác (thác nước chảy ra huyết), lúc này vì tiếng nổ vang không ngừng ở Trung phong mà Tống Khuyết vốn đang bế quan dưới thác bèn mở mắt ra. Hắn nhíu mày nhưng rồi chả thèm để ý, tiếp tục bế quan.

Đúng lúc này, con thỏ đang lao đi, nó nhảy tới một động phủ, thít họng lại, thanh âm to hơn hẳn trước.

- Bạch Tiểu Thuần ta ...

Lời này như là được rống lên, trong nháy mắt, đám người bốn phía sững sờ cả lại, tròng mắt co rụt lại. Cái tên Bạch Tiểu Thuần có danh khí rất lớn ở Huyết Khê Tông. Hầu như ai có cơ hội sẽ giết chết ngay cái tên Bạch Tiểu Thuần, giết cái tên thiên kiêu Linh Khê Tông, trúc cơ thiên đạo duy nhất, từng lập nhiều đại công.

Trong tình cảnh này, cái tên Bạch Tiểu Thuần phát ra từ miệng con thỏ hấp dẫn ánh mắt tất cả, ai cũng ngưng tụ nhìn sang, trông mong con thỏ tiếp tục nói.

Nhưng con thỏ lại ngẩn người tại chỗ, chẳng nói chẳng rằng.

- Dạ Táng ta không đội trời chung với Bạch Tiểu Thuần, dám gọi tên Bạch Tiểu Thuần ở trước mặt ta sao. Ngươi nói đi, Bạch Tiểu Thuần ở đâu!

Tâm can Bạch Tiểu Thuần rung lên, tay phải giương lên, một đạo phi kiếm mãnh liệt phóng ra. Khí thế của kiếm này cực mạnh, nó hấp thu huyết khí bốn phía, hóa thành cầu vồng đâm tới chỗ con thỏ. Con thỏ nhảy tránh nhưng động phủ ở dưới bị chấn động mãnh liệt rồi sụp xuống. Bên trong động phủ có một huyết bình, lúc này nó bị lắc lư khiến pháp trận bốn phía chấn động, kịch một tiếng, vỡ vụn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.