Trong những cột sáng này chứa uy áp thú hồn Thiên Nhân, vào lúc nó xuất hiện trực tiếp oanh kích rất mạnh, những nơi đi qua phàm là có tu sĩ Không Hà Viện bị đụng chạm đều chấn động sau đó tan thành mây khói.
Mà mục tiêu oanh kích của cột sáng này chính là Không Hà Viện Không Dong Tà Thụ!
Mấu chốt trong cuộc chiến của Nghịch Hà Tông cho tới bây giờ chỉ có một.
Đó chính là... Không Dong Tà Thụ!
Cho dù là yêu cầu với Bạch Tiểu Thuần hay với các Thông Thiên chiến thuyền đêu là như thế, ý đồ dùng phương thức này quét dọn chướng ngại cho Bạch Tiểu Thuần, giúp hắn trong thời gian ngắn nhất tiến tới gần Không Dong Tà Thụ.
Trong tiếng nổ vang, ba cột sáng bộc phát thế như chẻ tre, trực tiếp đánh vào Không Dong Tà Thụ, gốc đại thụ che trời này chấn động cực mạnh, ẩn ẩn có tiếng gào rú thê lương vang lên, giống như từ chính đại thụ phát ra, không chỉ như thế còn có vô số tu sĩ đổ máu.
Nhưng với thân thể Huyết Tổ thì nó không trở ngại gì, Bạch Tiểu Thuần điều khiển thân thể Huyết Tổ nhảy lên, trực tiếp xuất hiện phía trước tà thụ, tay phải nắm lại giống như mười ngọn núi nhỏ đấm tới, trực tiếp nện vào cành cây Không Dong Tà Thụ.
Nổ mạnh ngập trời, đại thụ che trời rung động rất mạnh, đột nhiên cả Thông Thiên Hà sinh ra sóng cồn cực mạnh, một cái rễ dài ngàn trượng lớn hơn mười trượng lại trực tiếp bị Không Dong Tà Thụ rút ra khỏi mặt đất, lúc ra khỏi nước Thông Thiên Hà còn mang theo rất nhiều sóng nước, mang theo tiếng xé gió bén nhọn đánh lên người Huyết Tổ Bạch Tiểu Thuần.
Phanh!
Thân thể Huyết Tổ không ngại nhưng có một phần tu sĩ Huyết Khê Tông lại không nhịn được phun máu tươi, thiếu chút nữa tu vi trong người cắn trả, Bạch Tiểu Thuần biết rõ thời gian cấp bách cho nên vung nắm đấm lên đánh ra lần nữa
Cho dù là bất cứ quyền nào đánh lên người Nguyên Anh đều có thể làm cho kẻ đó bị trọng thương, nhưng hiện tại Không Dong Tà Thụ lại không có sụp đổ!
Tuy là như thế, uy hiếp đến từ Huyết Tổ lại làm cho Không Dong Tà Thụ hoảng sợ, nó có thể cảm nhận được đối phương chỉ có thể phát huy ra một phần nhỏ lực lượng của thân thể mà thôi, như đối phương có thể phát huy ra toàn bộ chiến lực thì chỉ sợ một quyền cũng có thể đánh nát nó vào lúc thời kỳ toàn thịnh!
Mặc dù trước mắt chỉ có thể phát huy ra một phần nhỏ lực lượng, thế nhưng nó vẫn kinh hãi không nhỏ, nếu là lúc toàn thịnh khá tốt, nó mặc dù không có nắm chắc tổn thương thân thể này nhưng có nắm chắc đánh chết người điều khiển.
Nhưng hiện tại nó làm được điểm này cũng cần trả giá thật lớn, lúc này Bạch Tiểu Thuần không ngừng tấn công, đại thụ lay động vô cùng mãnh liệt, làm cho tu sĩ Không Hà Viện liên tục hoảng sợ, bọn họ đỏ mắt tiến lên ngăn cản.
Đúng lúc này bốn rễ cây thật lớn rút ra khỏi mặt đất, lúc lâm vào nguy hiểm Không Dong Tà Thụ không thể không dùng chúng ngăn cản Bạch Tiểu Thuần.
Âm thanh xé gió vang vọng thiên địa, Bạch Tiểu Thuần cắn răng thừa nhận những trùng kích này, vị trí trái tim của hắn bị trùng kích nhỏ nhất, công kích bị nhiều người triệt tiêu mới có thể chỉ còn lại một chút dư âm va chạm, tuy là như vậy hắn vẫn chảy máu tươi, nhưng hắn càng phát ra công kích mãnh liệt nhất.
Lúc này rễ thứ năm, thứ sáu, thứ bảy... Cho một rễ cây thứ tám dài ngàn trượng được rút ra khỏi lòng đất, tu sĩ trong cơ thể Huyết Tổ rốt cục không cách nào thừa nhận nổi đã có nhiều người hôn mê, làm cho Bạch Tiểu Thuần điều khiển thân thể Huyết Tổ dần dần không lưu loát.
Mà Không Dong Tà Thụ bị thân thể Huyết Tổ oanh kích liên tục đã mở ra một lỗ hỏng.
- Cứ tiếp tục như vậy là không được!
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, đột nhiên hắn hét lớn và duỗi tay ra, trong chốc lát hắn vươn tay vào trong lỗ hỏng này và bắt lấy một cái, hắn lại vận dụng toàn lực xé mạnh một cái.
Một tiếng “Xoạt” vang lên, âm thanh này làm cánh rừng hai bên bờ sông truyền ra vô số tiếng tru thảm thiết, tu sĩ Không Hà Viện gào thét điên cuồng, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh Không Hà Viện đang giao thủ trên không trung cũng hoảng sợ.
Lỗ hổng trên cành cây Không Dong Tà Thụ vào lúc này bị Bạch Tiểu Thuần xé ra phân nửa, cùng lúc đó Không Dong Tà Thụ kêu thê lương thảm thiết rung chuyển bầu trời, vang vọng cả chiến trường.
Đại thụ che trời giãy dụa kịch liệt, nước Thông Thiên Hà bộc phát sinh ra sóng cồn, một cành cây vừa thô vừa to nhấc lên trong nước, trong chớp mắt có hơn trăm cành cây đánh vào thân Huyết Tổ.
Dưới oanh kích này Bạch Tiểu Thuần cảm thấy toàn thân như sắp sụp đổ, tu sĩ Huyết Khê Tông trong người Huyết Tổ không ngừng phun máu tươi, loại cảm giác điều khiển Huyết Tổ đang ngày càng giảm dần.
Chỉ trong nháy mắt này Thông Thiên Hà nổ vang, hai rễ cây dài vạn trượng to ngàn trượng xuất hiện, nó rút ra khỏi Thông Thiên Hà đánh tới một cái thật mạnh.
Hai rễ cây này hoàn toàn khác với những rễ cây rút trước, dường như đây mới là rễ chính của Không Dong Tà Thụ, hiện tại chúng một trái một phải đánh vào thân thân thể Huyết Tổ do Bạch Tiểu Thuần điều khiển!
Nguy cơ trước mắt, hai mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ thẫm, trận chiến tranh này thảm thiết tới mức hắn chưa từng nghĩ tới, bản năng chiến đấu của hắn bộc phát, hét lớn một tiếng, nâng tay trái lên bắt lấy một rễ cây đang đánh tới, hắn kẹp nó dưới nách của mình, tay phải của hắn cũng nâng lên bắt lấy rễ cây còn lại, cũng kẹp dưới nách phải.
Hai tiếng rầm rầm vang lên, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần trắng như tờ giấy, trong cơ thể nổ vang, hắn điều khiển thân thể Huyết Tổ chỉ còn lại một tia cảm giác, mà một tia cảm giác này lại bị Bạch Tiểu Thuần dùng trên hai chân!
- Không thể giết ngươi nhưng ta muốn chế trụ ngươi ở nơi này!
Bạch Tiểu Thuần gầm lớn, dùng chân Huyết Tổ kẹp lấy hai rễ chính của Không Dong Tà Thụ, thân thể trầm xuống thật mạnh!
Oanh, thân thể Huyết Tổ khổng lồ trực tiếp chìm xuống dưới Thông Thiên Hà, cho dù chìm xuống dưới đáy hắn vẫn kẹp chặt lấy hai rễ chính, mặc cho Không Dong Tà Thụ giãy dụa gào rú thế nào cũng không thể thoát ra được.
Rống! !
Không Dong Tà Thụ điên cuồng, nhưng nó không thể ngăn cản tất cả mọi chuyện xảy ra, trong chớp mắt cả đại thụ theo Bạch Tiểu Thuần trầm xuống kéo cả hai rễ chính theo cùng, Không Dong Tà Thụ đang đứng sừng sững không ngã cũng nghiêng theo..
Nó bị kéo chặt như vậy khó có thể nhúc nhích, cho dù bản thân có đại thần thông cũng khó mà thi triển ra, cùng lúc đó Bạch Tiểu Thuần dùng một chút lực lượng cuối cùng mở to miệng ra rống một tiếng dưới Thông Thiên Hà.
Một tiếng rống này tạo ra sóng lớn ngập trời trên mặt nước hình thành lối đi, một thân ảnh tu sĩ Huyết Khê Tông mượn nhờ lực lượng này bay vọt ra ngoài, tất cả Kim Đan, Trúc Cơ, lão tổ và rất nhiều đệ tử ngoại môn đều lao ra bên ngoài.
Cho dù mỗi người đều mang theo thương thế nhưng sau khi bay ra tắm rửa hào quang từ dược đỉnh của Đan Khê nhất đều khôi phục nhanh chóng, hiển nhiên bọn họ sớm có chuẩn bị, lúc lao ra khỏi nước Thông Thiên Hà tự nhiên có tu sĩ ba mạch khác chạy tới cứu viện, càng kết thành trận pháp hình thành chiến trận châu chấu chỉ có ở Huyết Khê Tông!