- Phong Thần tử, Hàn Tông, Xích Hồn, La Đan... Bốn vị đạo hữu, đã lâu không gặp...
Khi giọng nói vang lên liền có một thân ảnh từ trong Không Hà Viện bước ra ngoài, đứng ở giữa không trung là một lão giả tóc trắng xoá, hai mắt mang theo tà mạng, nhất là trên mặt có một bứu thịt giống như đầu trẻ nhỏ, người nào nhìn thấy cũng run sợ.
Lúc hắn xuất hiện thì phía sau hắn còn có bảy tám người đi ra, những người này đều là tu sĩ Nguyên Anh, nhưng mạnh nhất vẫn là lão giả tóc trắng xóa, người này tu vi Đại viên mãn, thậm chí trên người có một tia ý chí thiên đạo, nếu cho hắn đủ thời gian thì hắn sẽ có thể tiến giai Thiên Nhân.
- Một trận chiến này không cần nhiều lời, các ngươi có thể cúi đầu như vậy, lão phu đã biết đủ, đây là quy tắc do thượng tông định ra, đúng và sai không phải do hai tông chúng ta quyết định...
Lão giả cười đắng chát, trong nụ cười còn mang theo tang thương.
- Nhưng ta chỉ có một lời bẩm báo, đó chính là...
Sắc mặt lão giả mang theo phức tạp, giọng nói hơi tâấp nên đám người Phong Thần tử cẩn thận lắng nghe, nhưng vào lúc này đột nhiên trên bướu thịt của lão giả này có một con mắt màu đỏ xuất hiện, mang theo băng hàn, cất giấu oán độc và điên cuồng.
- ... Đều phải chết!
Vào lúc lão giả nói ra lời này, đột nhiên chung quanh ba chiếc Thông Thiên chiến thuyền có vô số hư vô vặn vẹo, lại có mấy vạn thân ảnh đi ra khỏi hư vô, những người này tu vi không đều, có tốc độ cực nhanh, càng có pháp môn khống chế không gian, chỉ trong nháy mắt đã giết vào chiến thuyền.
Thậm chí mấy lão tổ bên cạnh cũng bộc phát sát ý điên cuồng.
Những người này hiển nhiên là Không Hà Viện, mượn nhờ cơ hội thừa cơ Nghịch Hà Tông không sẵn sàng ra tay đánh lén, muốn chiếm trước tiên cơ.
Nhưng trong nháy mắt Không Hà Viện phát động công kích thì bầu trời nổ vang, một thanh kiếm khổng lồ ngưng tụ ra rất đột nhiên, trong nháy mắt hóa thành vô số đại kiếm nhiều tới vài chục vạn, chúng đồng thời chém thẳng về phía Không Dong Tà Thụ!
Đây là kiếm trận của Huyền Khê Tông, bố trí kiếm trận này cần có thời gian, trước mắt kích phát ngay lập tức, từ đó thấy được bốn lão tổ Nghịch Hà Tông cũng không có bao nhiêu thành ý.
Đây là chuyện hiển nhiên, trận chiến tranh này quyết định vận mệnh của cả tông môn, không có đạo nghĩa tồn tại, cũng không thể có đạo nghĩa lưu lại, bởi vì một khi đã diễn ra thì phải có một bên thua, mà bên thua có kết quả rất thê thảm.
Trong tiếng nổ vang, trên Thông Thiên chiến thuyền sinh ra hào quang lóng lánh, những tu sĩ Không Hà Viện đánh lén đều bị ngăn cản ở bên ngoài, bốn lão tổ bên cạnh Bạch Tiểu Thuần tỏa ra hào quang lóng lánh.
Về phần phía Không Hà Viện cũng sinh ra tiếng nổ, nhánh cây rậm rạp và vô số lá cây lăng không biến ảo ngăn cản đại kiếm chém xuống, trong vô số tiếng nổ này hai bên đánh lén nhau một kích cũng khó khăn chiếm được tiên cơ, nhất là hiện tại xé rách da mặt cho nên càng không cần nói bất cứ lời nào, chiến tranh... Cứ thế bộc phát!
Vô số cành của Không Dong Thụ vào lúc này nâng lên, dường như nó hóa thành mãng xà mang theo hung tàn, mang theo khát máu, trực tiếp đánh thẳng vào đại kiếm, nương theo vô số cành này còn có tu sĩ đánh thẳng vào đội ngũ Nghịch Hà Tông.
Tu sĩ Không Hà Viện sử dụng pháp thuật không gian, tốc độ của bọn họ cực nhanh, vượt qua tu sĩ tầm thường quá nhiều, giỏi về che dấu, ngay cả Không Hà Viện cũng nổi danh là tông môn thích khách số một của trung du!
Thậm chí có thể nói Không Hà Viện này là cái ổ thích khách!
Trong nháy mắt bộc phát là có tới mười vạn tu sĩ Không Hà Viện hiện thân đánh tới, thân ảnh của bọn họ xuyên qua không gian và hiện thực, có thể thấy rõ này bọn họ sau khi chiếm tiên cơ lại biến mất vô tung vô ảnh.
Loại pháp thuật quỷ dị này đụng với tu sĩ Nghịch Hà Tông đã chiếm cứ được ưu thế nhất định.
Còn một cành cây phát huy ra lực lượng không kém, những nơi đi qua sinh ra từng tiếng gào thét thảm thiết, vào lúc này hai bên bờ sông có không ít Không Dong Thụ đang mọc rễ lên và biến thành thụ nhân, chúng rú lên thảm thiết sau đó tiến thẳng về phía Thông Thiên Hà.
Những thụ nhân này nhỏ chỉ cao vài trượng, hơi lớn có vài chục trượng, còn có mấy trăm trượng, mỗi một cây đều có tu sĩ Không Hà Viện ngồi đó, dùng bản thân đi điều khiển cho nên sinh ra lực lượng kinh người.
Trong nháy mắt bọn họ tới, Bạch Tiểu Thuần điều khiển Huyết Tổ nhảy lên cao, xốc lên rất nhiều nước Thông Thiên Hà rơi xuống như mưa, khi rơi xuống tu sĩ Không Hà Viện có một ít kịp ngăn cản nhưng có người không kịp tránh né nước sông chạm vào cơ thể, lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Huyết Tổ vừa xuất hiện, Không Hà Viện làm sao không coi trọng, thậm chí có thể nói coi trọng tới mức là mấu chốt của trận chiến, vì vậy lập tức vô số cành Không Dong Thụ Thụ bay ra, buộc chặt lấy Bạch Tiểu Thuần.
Những cành cây này tỏa ra lực lượng cực mạnh, càng có ý chí của Không Dong Tà Thụ.
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, không chần chờ, khí huyết bộc phát khắp toàn thân, tay phải vung lên vỗ mạnh một cái, tiếng nổ vang sinh ra và vô số cành cây tan nát, hai mắt hắn bắn ra hàn quang, Bạch Tiểu Thuần biết rõ sứ mạng của mình chính là gốc Không Dong Tà Thụ này!
Lúc tiến về phía trước tới gần Không Dong Tà Thụ, càng ngày càng nhiều cành nện thẳng vào người của hắn.
Cùng lúc đó Thông Thiên chiến thuyền mười vạn trượng bộc phát ra vô số hào quang sáng ngời phóng lên trời, ngay sau đó lại hóa thành cự nhân xông lên phía trước, lại cùng chém giết với người Không Hà Viện.
Phía sau là chiếc thứ hai cũng làm như vậy, rất nhiều khôi lỗi lần lượt lao ra, trên Thông Thiên Hà va chạm với các tu sĩ đánh lén.
Mà Thiên Không Kiếm Trận cũng bộc phát, hình thành từng đợt kiếm vũ áp chế cả bầu trời, trong Đan Khê Tông cũng tế ra một cái đỉnh trôi nổi trên bầu trời, nó đang tỏa ra hào quang nhu hòa.
Những hào quang này ẩn chứa chất độc đặc thù, nhưng phàm là tu sĩ Không Hà Viện chạm vào thì thân thể run rẩy, người Nghịch Hà Tông như lại đắm chìm trong xuân quan, tu vi, thương thế toàn thân tăng và khôi phục nhanh chóng.
Càng có tiếng nói của Trần Mạn Dao truyền ra không ngừng, tu sĩ Đan Khê Tông ra tay lấy độc làm chủ, hình thành khói độc khuếch tán tứ phương.
Âm thanh nổ vang tràn ngập thiên địa.
Trên bầu trời trừ Huyết Khê Tông ra, lão tổ ba mạch khác cũng ra tay, lập tức khai chiến với tu sĩ Nguyên Anh của Không Hà Viện, trong thời gian ngắn cũng khó phân ra thắng bại, mặc dù số lượng Nguyên Anh của Không Hà Viện ít hơn so với Nghịch Hà Tông, nhưng bởi vì có lão giả Nguyên Anh còn kém nửa bước tiến vào Thiên Nhân cho nên ẩn ẩn chiếm thế thượng phong.
Giữa không trung, các Thái Thượng trưởng lão, truyền thừa tu vi Kim Đan của Nghịch Hà Tông đã trở thành lực lượng trung kiên, từ số lượng còn vượt qua Không Hà Viện, trong quá trình đấu pháp không ngừng phóng thích pháp thuật, khiến cho tu sĩ Kim Đan của Không Hà Viện liên tục bại lui.
Chỉ như thế thì bỏ đi, ba chiếc Thông Thiên chiến thuyền càng bộc phát ra hào quang vô cùng chói mắt, trên ba chiếc chiến thuyền này đều bộc phát ra hào quang ba trăm trượng.