Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 512: Chương 512: Dương uy chiến trường




Thời gian trôi qua biến thành chậm chạp, lúc đại kiếm huyết sắc rơi xuống, đầu tiên va chạm với tu sĩ Trúc Cơ Đại viên mãn Huyền Khê Tông, người này kêu gào thảm thiết, toàn bộ tu vi tản ra và dùng tất cả chí bảo thủ hộ ý đồ ngăn cản, nhưng lúc những chí bảo này đụng vào đại kiếm thì yếu ớt không chịu nổi một kích, toàn bộ nát bấy, đại kiếm không dừng lại mà lập tức chém thẳng vào đầu tên tu sĩ này.

Kiếm quá lớn, so sánh với thân thể nhỏ bé của tu sĩ này, một kiếm kia không có chém hắn thành hai nửa, mà là trực tiếp đánh hắn nát bấy giống như bốc hơi, hóa thành huyết vụ tán loạn ra các nơi.

Tất cả thân hình, tất cả linh hồn, thậm chí túi trữ vật và các vật phẩm đều biến thành huyết vụ!

Sau đó là người thứ hai thứ ba, hai người này còn chưa kịp kêu thảm thiết thì thân thể trong khoảnh khắc đã bị đại kiếm đụng trúng, bọn họ lập tức biến thành sương máu.

Còn có tu sĩ Trúc Cơ Đại viên mãn Huyền Khê Tông cuối cùng, tu vi của người này cao nhất, thân thế cũng cao nhất, nhưng lúc này đôi mắt đỏ thẫm, hắn như biến thành điên cuồng, vào lúc đại kiếm bao phủ hắn lấy ngọc giản ra, ngọc giản này phát sáng sinh ra lực lượng truyền tống vòng quanh thân thể, hắn muốn truyền tống bỏ chạy.

Tất cả nói thì dài dòng nhưng trên thực tế chỉ là thời gian trong nháy mắt, Bạch Tiểu Thuần vận dụng Thiên Yêu thân hàng lâm sau đó cầm lấy đại kiếm huyết sắc chém xuống một kích.

Trên hư không, trên chiến trường của các cao thủ cũng quan sát tình hình bên này, thậm còn làm huyết phách và truyền thừa, còn có Thái Thượng trưởng lão chú ý, cho dù là lão tổ ba phương trên cao cũng phải nhìn qua bên này.

Trơ mắt nhìn ba tên tu sĩ Trúc Cơ Đại viên mãn Huyền Khê Tông hình thần câu diệt, cũng nhìn thấy tu sĩ cuối cùng vào lúc đại kiếm chém xuống toàn thân sinh ra hào quang truyền tống lóng lánh, tên này hiểm lại càng hiểm biến mất trong nháy mắt.

Không phân rõ là hắn biến mất trước hay là đại kiếm chém xuống trước, tóm lại đại kiếm đánh xuống mặt đất và nổ vang, âm thanh rầm rầm vang lên và một khe nứt cực lớn xuất hêện.

Tên tu sĩ cuối cùng biến mất vô hình vô ảnh.

Bạch Tiểu Thuần thở dài một hơi nhẹ nhõm, bỏ qua người đã bỏ chạy, hắn quay đầu nhìn Huyết Mai sau lưng mình, dưới mặt nạ Huyết Mai đã chảy đầy máu tươi, miễn cưỡng chèo chống nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong mắt mang theo thần thái phức tạp và kỳ dị sau đó hôn mê.

Đệ tử Huyết Khê Tông có không ít người tiến lên tiếp nàng sau đó mang nàng lui ra sau.

Bạch Tiểu Thuần nhìn ra Huyết Mai thương thế không nhẹ nhưng lại không nguy hiểm sinh tử, dùng thân phận của Huyết Mai tự nhiên sẽ được Huyết Khê Tông xuất ra linh dược tốt nhất chữa trị.

Mà hắn cũng biết trên chiến trường hiện tại dù mình có ngàn vạn lời muốn nói cũng cần chờ sau khi chiến tranh kết thúc mới có thể đến hỏi đối phương, nội tâm Bạch Tiểu Thuần lập tức sinh ra cảm xúc phấn chấn.

- Hiện tại ngươi không thể tiếp tục bế quan nữa rồi.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần vui thích, lúc quay người đã nhìn về phía hùng thành.

Vào lúc này tên tu sĩ truyền tống cuối cùng trong bốn người kia thình lình xuất hiện trên hùng thành, trong mắt tu sĩ này có cảm giác sống sót sau tai nạn, hô hấp hỗn loạn, ánh mắt thù hận.

- Bạch Tiểu Thuần, thù này ta nhớ kỹ, muốn giết ta không dễ dàng như vậy! ! Mà ngươi... Luôn luôn có thời điểm không thể phòng bị, ta cuối cùng sẽ có cơ hội giết ngươi!

Tên tu sĩ này gào thét, cũng chỉ có mở miệng như thế mới có thể áp chế sợ hãi dưới một kiếm của Bạch Tiểu Thuần vừa rồi.

Hiện tại hắn thở sâu, đang muốn trở lại trong thành thì đột nhiên phát hiện tu sĩ Huyền Khê Tông trong thành nhìn mình với ánh mắt sợ hãi.

- Các ngươi...

Tên tu sĩ này sững sờ, đột nhiên phát hiện mi tâm của mình đau đớn, đưa tay sờ thì thấy máu tươi, ánh mắt hắn hoảng sợ và toàn thân run rẩy, muốn mở miệng nói cái gì đó thì mi tâm của hắn xuất hiện khe hở lan tràn cả thân hình, ánh mắt của hắn ngay lập tức vô thần, thân thể tách ra làm hai nửa.

Tên tu sĩ cuối cùng muốn diệt sát Huyết Mai này dù được truyền tống ra ngoài nhưng vẫn chậm một bước, không phải chạy đi trước đại kiếm chém xuống, mà là sau khi đại kiếm chém xuống hắn mới chạy đi.

Máu tươi rơi tung tóe, tu sĩ Huyền Khê Tông đứng quan sát đều cảm thấy tâm thần chấn động, nội tâm sợ hãi khó mà hình dung được.

Mà chung quanh Bạch Tiểu Thuần có hơn vạn tu sĩ tụ tập, sau khi trải qua trầm mặc ngắn ngủi đã bộc phát tiếng hoan hô kinh thiên.

- Thiểu tổ!

- Huyết chủ!

Âm thanh hoan hô truyền ra khắp bốn phía, cho dù là tu sĩ không có chú ý tới nơi này cũng dần dần nghe tiếng hoan hô, rất nhanh cả chiến trường náo loạn, khí thế Huyết Khê Tông và Linh Khê Tông tăng vọt đáng sợ, dần dần lan tỏa ra chung quanh.

Mà Huyền Khê Tông vốn lung lay sắp đổ, lúc này lại càng thảm hại, bọn họ không ngừng rút lui, nhất là khi Bạch Tiểu Thuần ảnh hưởng tới tu sĩ Huyền Khê Tông cực lớn, huyết khí của hắn đã lan tỏa khắp nửa chiến trường, hơn nữa huyết khí còn không ngừng mở rộng ra.

Đây là cơ hội khó có được, lão tổ Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông đôi mắt tỏa sáng, hất tay áo lên ra lệnh.

- Quyết chiến... Huyền Khê Tông!

- Tổng tiến công!

Giọng nói hai bên cùng vang lên khắp chiến trường, càng rất nhiều Thái Thượng trưởng lão, huyết phách và danh sách truyền thừa làm gương cho binh sĩ, hóa thành hào quàng xông thẳng về phía hùng thành, mấy chục vạn tu sĩ nện bước về phía trước, đứng từ xa nhìn lại thì thấy biển máu quay cuồng, trong biển máu kia cự nhân Linh Khê Tông nện bước đi nhanh, thế như chẻ tre.

Mặt đất chấn động, giết chóc bùng nổ mãnh liệt khắp chiến trường, người Huyền Khê Tông đã run sợ nhưng vẫn không ngừng chống lại, lão tổ Huyền Khê Tông trên bầu trời nhìn thấy mấu chốt của tất cả những chuyện này chính là... Bạch Tiểu Thuần!

- Bạch Tiểu Thuần vừa chết, tất cả sẽ chấm dứt.

- Đánh chết Bạch Tiểu Thuần!

Mấy lão tổ Huyền Khê Tông tuy hiểu rõ tất cả nhưng thực lực không bằng lão tổ hai tông Linh Huyết, tu sĩ Kết Đan bị chằm chằm nên không cách nào xuất hiện bên người Bạch Tiểu Thuần.

- Không tiếc trả giá lớn, cho dù dùng mạng của đệ tử Trúc lấp vào cũng phải diệt sát Bạch Tiểu Thuần!

Khi lão tổ Huyền Khê Tông ra lệnh, lập tức tất cả tu sĩ Huyền Khê Tông trên chiến trường đều nghe rõ, có kẻ hơi chần chờ, có lùi bước, có một bộ phận tu sĩ Trúc Cơ đỏ mắt gào thét, bọn họ lập tức lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Càng có một ít khôi lỗi màu đen nện bước thật nhanh xông tới, trên bầu trời trận pháp đại kiếm bùng nổ, mà đối tượng phòng hộ chủ yếu lại là tu sĩ Kết Đan của hai tông Linh Huyết, hơi sơ sẩy thì trận pháp sẽ bị xé rách, nhưng lúc này nó lại không cần phòng hộ nữa, mục tiêu của nó chính là Bạch Tiểu Thuần.

Da đầu Bạch Tiểu Thuần run lên, thân thể nháy mắt lao ra ngoài, vào lúc hắn lao ra ở trước mặt hắn có vài chục thanh đại kiếm chém xuống, trực tiếp giao thoa và nổ mạnh, mặt đất chấn động dữ dội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.