Bạch Tiểu Thuần khẩn trương, đến cuối cùng hắn vẫn không cách nào xác nhận bản thân mình có thành công hay không, nghĩ đi nghĩ lại thì đã về tới trong động phủ. Sau khi củng cố lực lượng thân thể bạo tăng thời gian đã trôi qua hơn nữa tháng, khoảng cách thí luyện huyết Trung Phong theo như lời lão tổ Tống gia còn có ba ngày.
Cùng lúc đó, trong toàn bộ Huyết Khê tông cũng bắt đầu thảo luận sự việc Huyết Tử thí luyện, mỗi một thời đại toàn bộ Huyết Khê tông đều chỉ có bốn Huyết Tử, bất kỳ một người Huyết Tử nào sau khi Kết Đan liền có thể vượt lên phía trên thái thượng trưởng lão, trở thành huyết phách.
Mà Huyết Tử Trung Phong thế hệ này trước giờ chưa xuất hiện, bây giờ trước thời điểm chiến tranh cuối cùng phải tiến hành thí luyện Huyết Tử, tuyển ra một người trở thành Huyết Tử. Một khi xác định Huyết Tử, chiến lực Trung Phong cũng được huyết khí bản thân Huyết Tử gia trì mà toàn bộ được tăng lên không ít.
Việc này đối với Huyết Khê tông là một việc hệ trọng, nhất là đối với tu sĩ Trung Phong thì việc này càng lớn, bởi vì thân phận Huyết Tử theo lý thuyết mà nói chính là tất cả tu sĩ Trúc Cơ Trung Phong đều có khả năng đạt được.
Chỉ là tất cả mọi người hiểu, Huyết Tử Trung Phong thế hệ này chỉ có thể xuất hiện ở hai người, một là Huyết Mai, người khác là Đại trưởng lão Tống Quân Uyển!
- Nhất định là thiếu chủ Huyết Mai rồi, Huyết Mai thiếu chủ địa mạch chín lần đỉnh phong, nàng không trở thành huyết là tổn thất của Trung Phong ta.
- Ta cho rằng khả năng Đại trưởng lão thành công rất lớn, dù sao nàng có tu vi Trúc Cơ Đại viên mãn, Huyết Mai tuy là địa mạch đỉnh phong nhưng chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, không bằng Đại trưởng lão!
- Thí luyện Huyết Tử, ngoại trừ tỷ thí chính là tu vi chiến lực ra còn có rất nhiều nhân tố, từng người đều cần hộ pháp đến hộ tống... Hộ pháp mạnh yếu cũng là nhân tố rất quan trọng.
Đủ loại nghị luận truyền ra càng lúc càng nhiều khi thời điểm thí luyện Huyết Tử càng gần. Một ngày trước thí luyện Huyết Tử, đêm khuya, lúc Bạch Tiểu Thuần ngay ngắn khoanh chân tĩnh toạ, bên ngoài động phủ của hắn, bóng dáng Đại trưởng lão Tống Quân Uyển đạp trên ánh trăng từng bước một đi tới, dung mạo tuyệt mỹ của nàng dưới ánh trăng làm nền càng tao nhã tuyệt thế.
- Dạ sư đệ, nghỉ ngơi rồi hả?
Ngoài động phủ, Tống Quân Uyển nhẹ giọng mở lời.
Trước khi Tống Quân Uyển đến, Bạch Tiểu Thuần đã ở trong động phủ đợi rất nhiều ngày, hắn suy nghĩ sau khi Tống Quân Uyển xuất quan đã từng nói qua sẽ đến tìm mình nhưng qua hôm nay đến ngày mai là phải thí luyện huyết rồi nhưng đối phương lại còn chưa xuất hiện.
Lúc hắn đang lo lắng hay là mình cần phải chủ động thì nghe được thanh âm Tống Quân Uyển đã đến bên ngoài. Con mắt Bạch Tiểu Thuần lập tức sáng ngời, vội ho một tiếng, không có lập tức mở cửa động phủ ra mà dự định mượn nhờ cơ hội này để cho đối phương chờ ở bên ngoài thêm một lát, từ đó nâng giá trị của mình lên.
Thậm chí chính hắn cũng không hoàn toàn xác định, dù sao lúc thí luyện huyết nếu như hắn không tham dự cũng là một cơ hội cho hắn, chỉ cần có thể lặng lẽ không phát ra hơi thở đi vào động phủ Tống Quân Uyển là có thể có cơ hội lấy được đồ vật vĩnh hằng bất diệt kia, không cần phải đi tham gia thí luyện Huyết Tử.
Chỉ là làm như vậy cũng tồn tại nguy hiểm rất lớn, so sánh với nguy hiểm trong thí luyện huyết rất khó mà chọn lựa.
Lúc Bạch Tiểu Thuần suy tư thì cửa chính động phủ hắn đột nhiên im hơi lặng tiếng mở ra, Tống Quân Uyển bước một bước vào.
- Ngươi!
Bạch Tiểu Thuần sợ nhảy dựng lên, vội vàng lui về phía sau vài bước, hoang mang lo lắng. Đây chính là động phủ của hắn, xung quanh lại có một ít trận pháp cấm chế nhưng Tống Quân Uyển này lại có thể tự mình đi vào.
- Ta là Đại trưởng lão Trung Phong, tạm quyền Huyết Tử hiệu lệnh Trung Phong, từng gốc cây ngọn cỏ nơi đây, bất kì động phủ nào, nếu như ta muốn đi vào thì ai cũng không ngăn được.
Tống Quân Uyển như cười như không, ánh mắt quét qua trên người Bạch Tiểu Thuần giống như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng hắn.
- Huống hồ Dạ Táng sư đệ làm sao sẽ từ chối ta bước vào động phủ, cho nên chờ ngươi mở cửa không bằng tự ta đi vào là được.
Tống Quân Uyển nói xong liền ngồi lên ghế đá bên cạnh, chống cằm, đôi mắt mang theo đáng yêu nói không nên lời. Ánh mắt này giống như mang theo móc câu khiến cho Bạch Tiểu Thuần hãi hùng khiếp vía, nét mặt hắn nhanh chóng nghiêm nghị, trầm giọng mở lời.
- Huyết Tử đối với ngươi thật sự quan trọng như vậy sao?
Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần nghiêm túc nhìn Tống Quân Uyển.
Tống Quân Uyển chăm chú nhìn Bạch Tiểu Thuần, trầm mặc rất lâu rồi nhẹ nhàng gật đầu.
- Bao nhiêu năm rồi Trung Phong đều được Tống gia ta khống chế trong tay, đời đời Huyết Tử đều là vật sở hữu của Thiên Kiêu Tống gia, nhưng lúc này đây lại xuất hiện khác biệt.
- Hai người Lão tổ và Vô Cực Tử lão tổ có một giao dịch, lấy điều kiện là tiện nhân Huyết Mai kia có đủ tư cách tranh đoạt Huyết Tử đổi lấy tin tức Thiên Đạo Trúc Cơ. Đáng tiếc Tống Khuyết không ra sức tranh giành, không đạt được Thiên Đạo Trúc Cơ mà tiện nhân Huyết Mai kia lại thành địa mạch chín lần triều tịch... Kể từ đó Khuyết nhi căn bản tranh giành không lại Huyết Mai, Huyết Tử lần này chỉ có thể để ta qua tranh đoạt!
- Ta hi vọng ngươi làm hộ pháp cho ta, giúp ta cùng tranh đoạt thân phận Huyết Tử!
Tống Quân Uyển nhìn qua Bạch Tiểu Thuần, chờ đợi câu trả lời thuyết phục từ hắn.
Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm, sau khi nghe những gì Huyết Mai nói, đáy lòng hắn có phán đoán càng thêm rõ ràng đối với chuyện này, nhưng mà đối với lần tranh đoạt Huyết Tử này hắn cảm thấy có chút nguy hiểm, lúc ngẩng đầu lên thì vẻ mặt ngưng trọng, không có mở miệng.
- Ta sẽ không để cho ngươi giúp đỡ không công, hôm nay ngươi cũng là huyết sắc trưởng lão rồi, nếu như ta thành công... nhất định gắng sức để ngươi đảm nhiệm Đại trưởng lão tiếp theo!
Tống Quân Uyển chậm rãi nói ra, sau khi nói xong khuôn mặt nàng chẳng biết tại sao hơi ửng đỏ, vũ mị trong mắt lại nhiều thêm một ít, giống như hóa thành vô số móc câu khiến cho Bạch Tiểu Thuần thầm hô yêu nghiệt.
Hắn ho khan một tiếng, không nhìn đôi mắt câu người kia của Tống Quân Uyển, trong lòng đang cân nhắc được mất. Không tham dự thí luyện Huyết Tử, âm thầm đi thu hoạch vật vĩnh hằng bất diệt có nguy hiểm rất lớn, mà đi tham gia thí luyện Huyết Tử cũng có nguy hiểm như nhau.
Chỉ có điều một bên là không thể khống chế, một bên là hơi chút có thể khống chế, một bên là sau khi mạo hiểm khả năng thất bại rất lớn, một bên là sau khi mạo hiểm khả năng thành công không nhỏ.
So sánh hai chuyện, Bạch Tiểu Thuần hiển nhiên đã có lựa chọn, giờ phút này âm thầm cắn răng một cái, nhìn về phía Tống Quân Uyển.
- Ngươi muốn trở thành Huyết Tử, đương nhiên ta nên giúp ngươi, nói với ta một chút, quá trình thí luyện Huyết Tử này là gì? Làm sao mới xem là tấn chức Huyết Tử?
Bạch Tiểu Thuần cẩn thận hỏi, trong lòng cũng hạ quyết tâm cho dù đi giúp cũng bảo vệ tánh mạng mình là chủ yếu, như thế chắc chắn mức độ nguy hiểm sẽ giảm xuống rất nhiều.