Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 425: Chương 425: Ta quá chính trực rồi!




Lão tổ Hạn Viêm cũng hơi do dự, nhìn Bạch Tiểu Thuần nhiều thêm vài lần. Còn mấy lão tổ khác vẻ mặt đầy cổ quái, lần này để chín người phụ giúp, ngoại trừ để cho thiên kiêu thế hệ này hiểu rõ hơn nữa nội tình ra còn có ý định mượn cơ hội này để cho tu vi chín người lần nữa đề cao.

Về phần có thể đề cao bao nhiêu, làm sao nắm bắt có chừng mực cần phải xem bản thân chín người này rồi.

Chí nguyện Huyết Mai là Huyết Tử, xem thường cái này cũng không cần nói, cái mấy lão tổ nhìn thấy chính là Dạ Táng kia... lại trơ tráo đến mức hoàn thành hơn phân nửa nhưng lại cướp đoạt trở lại.

Nếu như chỉ có Dạ Táng cũng còn được, nhưng rất nhanh sau đó Tống Khuyết và Hứa Tiểu Sơn, còn có mấy người khác cũng đều học theo, đều ào ào làm như vậy khiến cho mấy vị lão tổ thật sự nhìn không nổi nữa.

Dù sao... bên trong con mắt màu máu của Bất Hóa Cốt, dường như ở bên trong khe hở của đôi mắt trống rỗng xuất hiện một tia u hỏa...

- Thời gian một nén hương, người nào không hoàn thành huyết cầu, làm chậm trễ thức tỉnh Bất Hóa Cốt, lão phu tự mình ra tay lấy các ngươi luyện thành một cái Bất Hóa Cốt!

Lão tổ Tống gia hừ lạnh một tiếng, chậm rãi mở miệng, âm thanh chỉ quanh quẩn bên tai đám người Bạch Tiểu Thuần.

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần run rẩy, trong nháy mắt vừa rồi huyết khí ngưng tụ để cho hắn như được đại bổ, trong cơ thể vô tận huyết khí thúc đẩy Bất Tử Kim Cương Quyển thứ hai, lực lượng man quỷ của hắn lần nữa kéo lên, giờ đây đã đến lực lượng ngũ quỷ.

- Quá keo kiệt.

Bạch Tiểu Thuần nói thầm trong lòng nhưng cũng không dám không nghe, chỉ có thể thu lại một ít, mấy người khác cũng đều cúi đầu làm như thế, rất nhanh thời gian một nén hương đã tới rồi.

Huyết cầu trên đỉnh đầu nhóm tám người bao gồm Bạch Tiểu Thuần đều hoàn thành đến chín thành, một thành cuối cùng này... bọn hắn hiển nhiên là đều hạ quyết tâm không đến khoảnh khắc cuối cùng tuyệt đối không hoàn thành, có thể kéo dài thêm một chút lúc nào cũng tốt, dù sao cơ duyên hôm nay có thể so với tạo hóa, đây là hỗ trợ hành của toàn bộ tu sĩ Huyết Khê tông.

Chỉ là một nén hương này, Bất Tử Kim Cương quyển của Bạch Tiểu Thuần lại lần nữa đột nhiên tăng mạnh, lực lượng thân thể đã đạt đến lực lượng sáu tôn man quỷ, toàn thân mỏi nhừ ngứa ngáy, cái loại cảm giác này khiến hắn hận không thể ngẩng đầu thét dài.

- Không được, thời gian đã sắp đến rồi...

Bạch Tiểu Thuần không nỡ bỏ nhưng lại không có biện pháp, đáy lòng thở dài đang muốn trong hơn mười hơi thở cuối cùng này toàn lực ngưng tụ huyết khí bỗng nhiên trong lòng hắn khẽ động...

- Không biết nếu ta ngưng tụ ra một giọt chân chính Bất Tử huyết ẩn chứa ý chí ta dung nhập bên trong, có hay không khả năng... Khống chế cụ Bất Hóa Cốt kia?

Bạch Tiểu Thuần vừa nghĩ tới đây liền kích động, hắn cảm giác mình nếu thành công thì chính là lập được công lớn rồi, nhưng vừa nghĩ tới Huyết Khê tông cũng rất tốt với mình... Vì vậy cũng có chút khó xử.

- Tống Quân Uyển, lão tổ Tống gia, còn có mấy Đại trưởng lão trên ngọn núi đều đối xử coi như không tệ với ta, mặc dù có đôi khi cũng hung tàn nhưng tổng thể mà nói vẫn là cũng tốt.

Bạch Tiểu Thuần cảm khái, lại suy nghĩ lấy tu vi của mình muốn khống chế Bất Hóa Cốt, loại khả năng này thật sự là cực kỳ bé nhỏ, vì vậy không còn băn khoăn nữa.

- Dù sao ta chỉ thử một chút, có được hay không liền xem thiên ý.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần chớp lên cúi đầu xuống, lúc người khác luyện khí hóa huyết, mặc dù hắn cũng như thế nhưng lại âm thầm thôi phát một tia huyết khí trong Bất Tử huyết nhục của chính mình chậm rãi dung nhập vào trong rất nhiều huyết khí được hút đến.

Hơn mười hơi thở sau đó, lúc trong mắt Hạn Viêm lão tổ lộ ra tinh mang muốn tuyên bố chấm dứt, huyết cầu đỉnh đầu Tống Khuyết lập tức bay ra, Hứa Tiểu Sơn cũng giống như thế, những người khác lần lượt như vậy, Bạch Tiểu Thuần càng là vội vàng mở mắt ra, huyết cầu trên đỉnh đầu nháy mắt bay lên.

Trong lòng hắn căng thẳng, cái huyết cầu của mình nhìn giống như những người khác nhưng trên thực tế bên trong ẩn chứa một tia chân chính Bất Tử huyết của bản thân mình, trong đó có ý chí của mình.

- Có lẽ sẽ không bị phát hiện, dù sao Bất Tử huyết của ta mới là chính tông, cái khác đều là đồ nhái, cho dù nhìn ra điểm khác biệt cũng chỉ cho rằng ta càng cố gắng, dù sao ta có nghịch huyết phản tổ...

Lúc Bạch Tiểu Thuần lo lắng không yên, tám cái huyết cầu bay về phía Hạn Viêm chân nhân. Hạn Viêm chân nhân sau khi đảo qua từng cái lại không có dừng lại chút nào mà nâng tay phải vung lên, lập tức tám cái huyết cầu này bay thẳng đến Bất Hóa Cốt bên trong Huyết Nhãn trên bầu trời.

Bạch Tiểu Thuần nhẹ nhàng thở ra, trông mong Bất Hóa Cốt bên trong Huyết Nhãn. Chỉ thấy tám cái huyết cầu sau khi tới gần liền trực tiếp dung nhập vào trong Bất Hóa Cốt. Sau khi nhanh chóng dung hợp, toàn bộ thân thể Bất Hóa Cốt bộc phát sinh cơ ầm ầm, u hỏa trong lỗ trống hai mắt tại thời điểm này cũng lập tức bùng cháy, càng ngày càng sáng.

Đến cuối cùng, Bất Hóa Cốt này lại trực tiếp đứng lên, ngửa mặt lên trời gào thét. Dưới tiếng rống này, trời đất phai màu, thế giới nổ vang, một cổ khí thế kinh thiên động địa từ trên người nó không ngừng khuếch tán ra.

Còn có cuồng phong trống rỗng xuất hiện, càn quét khắp nơi khiến cho toàn bộ trời đất thành một vùng mờ mịt.

Hơn nữa tại thời điểm này, theo Bất Hóa Cốt thức tỉnh thì thiên diện ma đầu bên cạnh nó, còn có bộ da héo rũ kia cùng với thanh huyết kiếm đều ở trong chớp mắt này đồng thời chấn động, giống bị dẫn dắt muốn cùng lúc thức tỉnh theo...

Âm thanh ken két tại thời khắc này lan truyền khắp nơi, trong đồng tử đôi mắt huyết sắc rõ ràng xuất hiện vô số vết rách, giống như phong ấn đang vỡ vụn!

Không đợi Bạch Tiểu Thuần cảm nhận bản thân mình có thành công hay không, Hạn Viêm chân nhân hất tay áo lên thẳng đến phía trong Huyết Nhãn, ánh mắt mấy lão tổ khác cũng đều sáng ngời tại thời khắc này, cùng nhau bay về phía Huyết Nhãn, lão tổ Tống gia là người cuối cùng tiến vào, trước khi lão bước vào Huyết Nhãn đã quay đầu lại nhìn về phía mặt đất.

- Một tháng sau, thí luyện Huyết Tử Trung Phong!

Thanh âm lão như Thiên Lôi quanh quẩn, trong nháy mắt lão bước vào Huyết Nhãn, Thiên Diện ma đầu thức tỉnh, bộ da héo rũ kia bộc phát sinh cơ, người nhỏ bé bên trên huyết kiếm mở mắt ra.

Mà vêt nứt bên trên đồng tử kia nhanh chóng nối liền lại với nhau, trực tiếp sụp đổ giống như mở ra một cái lổ hổng, tám vị lão tổ Huyết Khê tông đồng thời bước vào.

Ầm!

Khi bọn họ bước vào, toàn bộ bầu trời mơ hồ, con mắt huyết sắc trong nháy mắt biến mất, mà tu sĩ Huyết Khê tông bên dưới nguyên một đám cũng đều chấm dứt tĩnh toạ, cùng nhau ngẩng đầu. Dưới sự an bài của chưởng môn cùng với Đại trưởng lão cá ngọn núi, lúc này mọi người mới tản đi, nhưng trong lòng họ vẫn cất giấu vô số thắc mắc.

Nội tình, bọn họ nhìn thấy nhưng lại không biết sau cùng mấy vị lão tổ vì sao phải bước vào trong Huyết Nhãn, nhưng bất kể suy nghĩ như thế nào hiển nhiên đều không xoá bỏ chiến tranh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.