Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 347: Chương 347: Huyết Nhai thí luyện. (Thượng)




Bia đá cao gần bằng ba người, có phần rìa ngoài nham nhở tựa như đây chỉ là một vách tường tàn phế không hoàn chỉnh. Cũng chính là nơi mà tất cả đệ tử Huyết Khê Tông đều có thể đến được, đứng trước bức vách tàn phế này để cảm ngộ, nổi danh ngang với Vạn Huyết Nhai, Thánh Đan Tàn Bích!

Nghe nói người có ngộ tính có thể nhìn thấy huyễn ảnh luyện dược trên bức vách này, nếu cảm ngộ dược thì có thể minh ngộ dược đạo. Huyết Khê Tông giành được vật này từ Đan Khê Tông cách đây vạn năm trước, Đan Khê Tông nhiều lần tới chuộc lại nhưng đều không được Huyết Khê Tông đồng ý.

Mặc dù Dược sư tại Huyết Khê Tông cực kỳ thưa thớt, thế nhưng tám ngàn năm trước nhờ vào Tàn Bích này mà xuất hiện được một kỳ tài đan dược, sáng tạo ra một loại thiên địa kỳ dược có tên là Bất Tử Huyết Đan oanh động cả tông môn. Người này có thể thành công là nhờ lĩnh hội được luyện dược chi thuật trong vách Tàn bích này, được đề thăng lên rất cao.

Có điều cũng cực ít người có thể cảm ngộ được Thánh Đan Tàn Bích, Bạch Tiểu Thuần cũng có nghe Dạ Táng giả nói qua, mà bản thân Dạ Táng giả cũng từng đến đây cảm ngộ rất lâu nhưng lại không thu hoạch được gì cả. Lúc này đi ngang qua, Bạch Tiểu Thuần vừa nhìn về Huyết Mai, đồng thời cũng nhìn Thánh Đan Tàn Bích này vài lần.

Ngay khi Bạch Tiểu Thuần nhìn qua, Huyết Mai tựa như nhanh chóng phát giác được, đôi mi thanh tú dưới mặt nạ cau lại. Nàng nghiêng đầu liếc nhìn qua Bạch Tiểu Thuần một lượt, mang theo vẻ lạnh lẽo và cao ngạo, cao cao tại thượng tựa như Tiên Ma cúi đầu nhìn xuống đám sâu kiến, rồi đứng dậy đạp không, hóa thành một đạo cầu vồng huyết quang bay về phía Tổ Phong.

Bị người khác dùng ánh mắt như nhìn sâu kiến đảo qua, Bạch Tiểu Thuần lập tức nổi giận. Hắn cảm thấy Huyết Mai này thật quá kiêu ngạo.

- Có gì đặc biệt hơn người đâu a, Bạch gia gia nhà ngươi còn là Thiên đạo Trúc cơ đây, nếu mà lộ ra, sẽ hù chết ngươi!

Bạch Tiểu Thuần không cam lòng, trong lòng thầm lẩm bẩm, hừ lạnh một tiếng, hất cằm lên, đồng thời tay áo nhỏ cũng hất lên.

- Sớm muộn gì cũng có một ngày Bạch Tiểu Thuần ta trong nháy mắt, khiến cho ngươi tan thành mây khói!

Thoáng cái đã trôi qua mấy tháng, trong mấy người tham dự thí luyện Trúc cơ thì Bạch Tiểu Thuần chính là người hoàn thành trước nhất, thế nhưng dù sao còn chưa tới thời gian tông môn quy định, cho nên chỉ có thể chờ người khác lần lượt hoàn thành nhiệm vụ mới mở ra thí luyện Trúc cơ được.

Trong mấy tháng này hắn cũng không lãng phí mà đầy phấn khởi kích động tu luyện Bất Tử Kim Cương quyển. Có thể nói từ khi bắt đầu tu luyện đến nay, Bạch Tiểu Thuần chưa từng chuyên tâm tu hành mà không vì bất kì áp lực nào như lúc này.

Thậm chí mỗi lần tu hành Bất Tử Kim Cương quyển, cảm giác không khỏe, nhức mỏi toàn thân cũng dần biến thành thói quen của hắn. Thậm chí bây giờ hắn có thể từ trong nhức mỏi này mà cảm thấy được chút ít sung sướng.

- Hặc hặc, lực lượng của ta đang tăng cường, cứ tiếp tục nhức mỏi nữa đi!

Mặt mày Bạch Tiểu Thuần đầy hớn hở, mỗi ngày đều vung vẩy nắm tay trong động phủ, cảm nhận lực lượng của mình đang dần gia tăng. Lại nhìn thấy mỗi khi mình vận chuyển Bất Tử Kim Cương quyển, Huyết khí nhè nhẹ không ngừng dâng lên khắp bốn phía khiến hắn kích động không thôi.

- Nơi này chính là Thánh địa tu hành của Bạch Tiểu Thuần ta a. Chẳng những gây họa không bị trách phạt mà còn được ban thưởng, thậm chí tu hành cũng nhanh như vậy...

Bạch Tiểu Thuần cảm khái, càng ngày càng cảm thấy Huyết Khê Tông này rất thích hợp với bản thân, nhưng nghĩ lại thấy lập trường của mình có chút không đúng…Vì vậy mà tranh thủ bày ra thái độ ngay thẳng của mình.

- Ta là Linh Khê Tông đấy!

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần thầm nhắc nhở bản thân, lại tiếp tục chìm đắm trong cảm giác nhức mỏi lần nữa.

Sau mấy tháng, cuối cùng hôm nay Bất Tử Kim Cương quyển của Bạch Tiểu Thuần cũng đã hoàn thành chín trăm chín mươi tuần hoàn lần thứ ba, trong cơ thể vang lên tiếng nổ mạnh, sau lưng hắn hiện lên ba hình ảnh Cự Tượng được biến ảo thành.

Hai mắt hắn mãnh liệt mở ra, lóe lên ánh sáng ngời, rồi hắn cao hứng bừng bừng mà đứng dậy, nắm tay đánh về phía trước một kích, một tiếng xé gió đột nhiên truyền ra. Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi.

- Lực lượng tam Tượng, tu hành ở đây thật sự quá nhanh đi. Mà nơi này chỉ là ở vị trí mu bàn tay, nếu như đến được gần ngón tay, tới gần ngọn thác nước màu đỏ kia…nhất định sẽ còn nhanh hơn!

Bạch Tiểu Thuần cười to, định bụng ra ngoài tản bộ một lúc thì đột nhiên sắc mặt khẽ động, hắn đưa tay vỗ túi Trữ vật lấy ra Ngọc giản thân phận.

Lúc này, ngọc giản đang chớp lóe, khi Bạch Tiểu Thuần dung nhập Linh lực vào bên trong, trong đầu hắn lập tức vang lên một giọng nói băng lãnh vô tình, thậm chí mang theo chút âm trầm.

- Đệ tử nội môn Dạ Táng, lấy được tư cách thí luyện Trúc cơ lần thứ hai. Giữa trưa ba ngày sau, trên Vạn Huyết Nhai, cùng với các thí luyện giả khác tranh đoạt cơ duyên Trúc Cơ!

- Lại là ở Vạn Huyết Nhai? Chẳng lẽ lần thí luyện Trúc cơ này lại chọn ở bên trong Vạn Huyết thâm uyên?

Bạch Tiểu Thuần cầm chặt ngọc giản trong tay, tâm thần chấn động. Hắn biết được Huyết Khê Tông Vạn Huyết thâm uyên này khi hỏi Dạ Táng giả về nơi mà gã lấy được hỏa chủng Tứ sắc hỏa, biết được Tứ Diệp Thảo là từ Vạn Huyết thâm uyên mà ra.

Bạch Tiểu Thuần có chút mong chờ, hắn luôn mong mỏi đến thời điểm thí luyện tư cách Trúc cơ. Trong đám người, hắn là người mong chờ nhất, và cũng là người không thèm để ý đến nhất.

Nói để ý nhất vì dựa vào danh nghĩa này, hắn có thể hiển lộ ra tu vi Trúc cơ, cũng có nghĩa là trở thành Hộ Pháp, được lựa chọn lấy một ngọn núi, bước một bước dài đến kiện Vĩnh Hằng bất diệt kia.

Nói không thèm để tâm, là vì hắn vốn đã là Thiên đạo Trúc cơ.

Nghĩ đến bản thân là đệ tử Linh Khê Tông, nên Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình chính là đang đứng ở một mặt của đạo nghĩa đấy, chính vì vậy mà hắn đầy cảm khái, hất tay áo lên, bày ra vẻ mặt nghiêm túc, cằm hất lên.

- Lúc này đây, ta không thể để cho các người thành công Trúc cơ, thật không có ý tứ, nhưng bởi vì ta là nằm vùng!

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần vừa nghĩ đến đây, bất chợt nghĩ bản thân mình thật sự là công thần của Linh Khê Tông, không hay không biết gì mà lại sắp lập thêm một đại công nữa rồi.

Vì vậy bèn phấn chấn ngồi xuống tiếp tục tu luyện.

Ba ngày sau, Bạch Tiểu Thuần chuẩn bị một chút, bày ra cái bộ dáng lãnh khốc trước kia của Dạ Táng, lại rèn luyện ánh mắt mình một chút sao cho nhìn thoáng qua cũng đã chứa đầy sát khí mới đi ra khỏi động phủ, một đường đi thẳng đến Vạn Huyết Nhai.

Vạn Huyết Nhai, là một trong hai khu vực thần bí nhất trong nội môn Huyết Khê Tông, chỗ khác chính là Thánh Đan Tàn Bích.

Lời đồn rằng Vạn Huyết Nhai này chính là một vực sâu ngập tràn Huyết quang, tạo thành một Bí cảnh không lớn lắm.

Thực ra, nơi này chính là ở trên mu bàn tay khổng lồ, từng là miệng một vết thương rồi hình thành nên tiểu thế giới, về sau được cải tạo thành một Bí cảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.