Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 346: Chương 346: Thi Phong ban thưởng. (Hạ)




Bạch Tiểu Thuần trợn to hai mắt, ngây ngốc đứng đó. Cương thi lông xanh cao lớn này từng bước nhảy đến sau lưng Bạch Tiểu Thuần, rồi đứng yên đó không nhúc nhích, thế nhưng sát khí trên người nó lại như càng thêm cuồn cuộn.

Một màn này lại khiến đám người xung quanh hít vào thêm một hơi lạnh nữa!

- Khống chế, năng lực của Cương thi lông xanh này, lại là khống chế!!!

- Trời ạ, sao ta lại chưa từng biết đến có loại Cương thi lông xanh như vậy, chưa từng nghe nói đến!

- Hơn nữa, Cương thi lông xanh này cũng không tầm thường, nhìn qua thì thực lực không tới Trúc cơ, chỉ khoảng Ngưng khí tầng bảy, tầng tám nhưng lại có thể điều khiển được một lượng lớn Cương Thi có thực lực ngang bằng hoặc hơn nó. Đây mới chính là chỗ kinh khủng nhất!

Hơi thở của Hứa Tiểu Sơn dồn dập, nhìn chằm chằm lấy Cương thi lông xanh này, ánh mắt cũng dần sáng lên. Thế nhưng gã còn chưa kịp mở miệng, thì một tràng cười dài từ trong miệng Đại trưởng lão Thi Phong cách đó không xa đột nhiên cất lên.

- Tốt, tốt, tốt!

Đại trưởng lão Thi Phong đầy hưng phấn nói ra ba từ Tốt, cả người cũng nhoáng lên. Lúc xuất hiện đã đứng trước mặt Cương Thi lông xanh trong đám Luyện Thi rồi.

Lão xuất hiện, uy áp trên người tản ra khiến những Cương thi này đều run rẩy, nhưng vẫn cứ gần gừ nhẹ như lúc trước. Đại trưởng lão cũng không thèm để ý, nhìn Cương thi lông xanh không chớp mắt tựa như một báu vật, ánh mắt cũng dần dần đầy kích động.

- Ngươi là Dạ Táng?

Lão quay người nhìn về phía Dạ Táng, ánh mắt như nhìn thấy báu vật càng thể hiện rõ ràng hơn.

- Đệ tử Dạ Táng, bái kiến tiền bối!

Bạch Tiểu Thuần không biết đối phương là ai, vội vàng bày ra dáng vẻ nghiêm túc mà chắp tay cúi đầu.

- Cương thi lông xanh này là do ngươi luyện? Luyện như thế nào?

Đại trưởng lão Thi Phong lập tức truy hỏi.

Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, vội vàng kể chi tiết sự việc, từ việc bản thân tự luyện chế linh dược khiến Luyện Thi này xuất hiện biến dị, mới tạo thành bộ dáng lúc này, còn nguyên nhân vì sao thì chính hắn cũng không giải thích nổi. Chẳng qua hắn cũng nhanh chóng lạc ấn đan phương ra ngọc giản, rồi cung kính đưa đến trước mặt lão giả này.

Thậm chí sau khi ngẫm nghĩ, hắn thầm thử liên hệ với Cương thi lông xanh thì phát hiện thấy có thể dựa vào ý niệm trong đầu mà điều khiển được nó, cũng suy đoán nguyên nhân do máu huyết của mình trong đan dược. Thế là hắn dứt khoát biểu lộ lòng thành của mình, cũng là mong đối phương có thể giảm nhẹ hình phạt mà đưa cả ngọc giản khống chế Cương thi lông xanh này cho Đại trưởng lão Thi Phong.

Hắn cũng nhận thấy có không ít người không biết lão giả này, nhưng vẫn có một số người nhìn thấy lão giả thì sắc mặt cũng biến đổi, vội vàng cung kính cúi đầu nên đoán được thân phận lão không tầm thường.

Cầm ngọc giản, Đại trưởng lão Thi Phong nhìn kỹ càng một chút, ánh mắt càng thêm cuồng nhiệt. Lão cười ha hả, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần cũng đầy tán thưởng.

- Dạ Táng, lão phu là Đại trưởng lão Thi Phong, ngươi làm tốt, phi thường tốt. Đây chính là một Cương thi hoàn toàn mới, cách thức luyện chế thì cần lão phu trở về nghiên cứu một chút, lần này ngươi đã lập được đại công cho Thi Phong!

- Chỉ hủy đi Dưỡng Thi Phường thì tính toán gì, hơn nữa ngươi cũng là vô tình, lại không có ai tử vong. Mà coi như ngươi lỡ gây chết người, so với cống hiến này của ngươi cho tông môn cũng không tính là gì!

- Người đâu, ban thưởng năm ngàn Linh Thạch, ba vạn điểm cống hiến, thông cáo tất cả biết, Linh thạch người này ai dám cướp đi, cũng chính là đối địch với lão phu!

Đại trưởng lão Thi Phong đầy kích động, cười to nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt càng tràn đầy tán thưởng. Rồi lão quay người nhoáng một cái, cuốn theo Cương thi lông xanh đi thẳng về Thi Phong.

- A?

Bạch Tiểu Thuần bối rồi nhìn Đại trưởng lão Thi Phong rời đi, nhìn đám đệ tử xung quanh trừng mắt nhìn mình nhưng chỉ đành cắn răng tản đi, rồi nhìn một Trưởng lão Thi Phong mang theo ánh mắt đầy cổ vũ đưa cho mình năm ngàn Linh thạch, lại kêu mình xuất ngọc giản thân phận ra, ba vạn điểm cống hiến nhanh chóng xuất hiện trên đó.

Thậm chí Hứa Tiểu Sơn bên kia cũng không quản trong lòng cảm thấy thế nào, nhưng gương mặt đầy tươi cười chủ động tiến tới bắt chuyện, trong lời nói còn bóng gió ý tứ muốn Đan phương của hắn. Bạch Tiểu Thuần cũng rất hào phóng, lạc ấn thêm một phần ngọc giản rồi đưa cho gã, dù sao Đan phương này cũng chỉ là Sơ kỳ mà thôi, không có giá trị gì lớn đối với Bạch Tiểu Thuần.

Hứa Tiểu Sơn vui sướng, bèn cho Bạch Tiểu Thuần đánh giá cực cao trong lần thực hiện nhiệm vụ lần này, rồi như nhặt được chí bảo mà vội vàng đi mất.

Bạch Tiểu Thuần nhìn xung quanh dần trở nên trống trải, lại nhìn qua Dưỡng Thi Phường bị mình hủy đi, bèn thở phào một hơi. Hắn đã chuẩn bị hết thảy tâm lý nhận trừng phạt, thế nhưng mọi chuyện lại nghịch chuyển khiến bản thân càng thêm ý thức sâu sắc được, nơi này…quả nhiên khác xa Linh Khê Tông.

- Nơi này thật quá tốt…Bàn tay khổng lồ cùng mạch với ta, tu hành Bất Tử Kim Cương phi phàm, thậm chí ta luyện đan gây nhiều phiền phức như vậy mà tông môn cũng không truy cứu, còn ban thưởng.

Bạch Tiểu Thuần cảm khái. Trong lòng hắn cũng hiểu được lời của Đại trưởng lão Thi Phong vừa rồi, nếu lần này hắn không luyện ra được Cương Thi trình độ như vậy mà gây đại họa thế này, đoán chừng chết cũng chưa hết tội, đối phương cũng không liếc mắt nhìn qua một lần.

Đại trưởng lão Thi Phong coi trọng, chính là kết quả cuối cùng. Còn về phần quá trình xuất hiện những vấn đề thế nào, lão không thèm để ý tới, cũng không quan tâm người khác cảm nhận như thế nào, lão nhìn vào chính là có hữu dụng hay không mà thôi!

Thực ra Bạch Tiểu Thuần còn có chỗ chưa rõ, suy nghĩ này không chỉ có ở Đại Trưởng lão Thi Phong, mà còn chính là lối suy nghĩ chung của tuyệt đại cao tầng Huyết Khê Tông, thậm chí bọn họ còn cho rằng những đệ tử càng trải qua gian khổ mới càng thể hiện rõ tiềm lực của mình.

Dù sao, căn bản mà nói Huyết Khê Tông, còn được gọi là Mà Tông, coi trọng chính là hiệu quả, là Ma Tâm!

Không phải Một người đắc đạo, gà chó lên trời, mà là Nhất tướng công thành, vạn cốt khô!

Mang theo cảm khái, Bạch Tiểu Thuần bước trên con đường nội bộ tông môn trở về động phủ. Hắn coi như đã hoàn thành xong nhiệm vụ, chỉ còn chờ những người khác hoàn thành xong đúng khoảng thời gian quy định thì thí luyện Trúc cơ bắt đầu được tiến hành.

Lúc này, sắc trời đã trở muộn, Bạch Tiểu Thuần cứ cắm cúi bước về phía trước. Chợt thấy một nữ tử đang ngồi dưới tấm bia đá cao chừng ba người phía xa, mái tóc dài của nàng bị gió thổi tung bay, y phục của nàng cũng theo đó mà phấp phới, trên người tản ra một vẻ mị lực đặc biệt như được tùy ý cuốn đi theo làn gió.

Nữ tử này đeo một chiếc mặt nạ huyết sắc có một đóa hoa Mai phía trên, nhưng lúc này lại được kéo lên trên trán, để lộ ra ánh mắt tựa như đang có điều phiền muộn sâu kín.

Bạch Tiểu Thuần lập tức nhận ra được thân phận đối phương, là người mà chỉ cần nói đến đã khiến không ít kẻ trong tông môn phải biến sắc, Huyết Mai thiếu chủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.