Trong nội tâm Bạch Tiểu Thuần sinh ra sấm sét cuồn cuộn, hắn nhìn những gương mặt xuất hiện trong kết tinh kia, đột nhiên đại lục tan vỡ chung quanh ảm đạm, đồng thời lực lượng sinh cơ cũng mất đi.
Khi kết tinh của sấm sét xuất hiện thì mọi thứ chung quanh đang ảm đạm vô quang, dường như tất cả mọi thứ trong cơ thể Huyết Tổ đều ảm đạm, kết tinh sấm sét này mới là chúa tể.
- Truyền thừa chia làm hai bộ phân!
- Bộ phận thứ nhất là truyền thừa Bất Tử Quyển, mà truyền thừa thứ hai chính là truyền thừa của Huyết Tổ.
- Bao nhiêu năm rồi, tu sĩ mượn nhờ Huyết Tổ tu hành đều thành lập liên hệ trong tối tăm với Huyết Tổ, những liên hệ này cũng là bộ phận truyền thừa.
- Trong cơ thể Huyết Tổ trừ những huyết tinh ra, trong truyền thuyết còn ẩn giấu truyền thừa chung cực... Đó là... Truyền thừa Huyết Ma.
- Mà ta hiện tại tiếp xúc... Là... Truyền thừa Huyết Ma!
Đầu óc Bạch Tiểu Thuần nổ vang, hắn hiểu rõ, thì ra kết tinh sấm sét kia đã dung nhập vào đầu của hắn, vào thời điểm dung nhập thì Bạch Tiểu Thuần gào thét thảm thiết, cảm giác đau đớn dữ dội bao phủ đầu óc hắn.
Trong quá trình đau đớn dữ dội này thân thể của hắn run rẩy, ý thức của hắn như rời khỏi thân thể của mình, hắn lần đầu tiên nhìn thấy toàn bộ thân hình của mình, đột nhiên dùng hắn làm trung tâm lan tỏa ra toàn bộ thân thể Huyết Tổ.
Bắt đầu từ đầu lâu khuếch tán ra thân thể, rồi sau đó là hai chân, cuối cùng nhất là hai tay...
Ý thức của hắn hóa thành ngàn vạn phần dung nhập vào trong cơ thể Huyết Tổ... Hắn cảm nhận được nước Thông Thiên Hà, cảm nhận được thân thể của mình, dường như đang ở trong Thông Thiên Hà, hắn nâng tay phải của mình lên, sâu trong Thông Thiên Hà vươn ra như muốn bắt cả bầu trời, nhưng lại không có chút khí lực nào cả.
Đồng thời hắn cảm trên tay phải của mình có một tông môn... Hắn còn cảm nhận được tất cả người mượn nhờ tay phải của mình để tu hành.
Những người kia từ lão tổ cho tới đệ tử ngoại môn, mỗi một người đều xuất hiện trong mắt của hắn, tất cả đều là hào quang màu đỏ, loại cảm giác này rất kỳ dị, Bạch Tiểu Thuần không nhận thức cẩn thận đã chấm dứt.
Ý thức của hắn tiêu tán, lúc hắn mở mắt ra, hắn vẫn đang ở trong cơ thể Huyết Tổ, tất cả những gì vừa diễn ra cũng chỉ là ảo giác của hắn mà thôi.
Bạch Tiểu Thuần thở sâu, ánh mắt của hắn mờ mịt, hắn đang suy nghĩ, chẳng lẽ mình trở thành... Huyết Tổ thứ hai?
Cảm giác kia mặc dù biến mất, nhưng vào lúc này trong nội tâm của hắn xuất hiện rất nhiều suy nghĩ, những suy nghĩ này không thuộc về hắn, mà là ý niệm trong đầu của tất cả những người mượn Huyết Tổ để tu hành.
Truyền thừa chấm dứt, mọi thứ chung quanh ảm đạm và tan vỡ, mặc dù kết thúc trong vô hình nhưng Bạch Tiểu Thuần cảm nhận được một tia khác biệt.
Hắn có loại dự cảm mình có thể áp chế tu vi của tất cả tu sĩ mượn Huyết Tổ tu hành, bất kể là người hay là thú, hoặc là luyện thi, ma đầu... Bất kể là đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, hộ pháp, trưởng lão, huyết tử, thái thượng trưởng lão, huyết phách, thậm chí là... Lão tổ!
Cho dù không thể áp chế toàn bộ nhưng Bạch Tiểu Thuần cảm giác tự nói với mình, một ý niệm của mình có thể áp chế một nửa tu vi của bọn họ.
Áp chế tu vi những người này không phải là hắn làm, mà là Huyết Tổ, Bạch Tiểu Thuần đạt được truyền thừa Huyết Tổ, từ ý nào đó mà nói hắn đã là Huyết Tổ!
Cho dù tu vi không đủ, cho dù không cường hãn khủng bố bằng Huyết Tổ, có thể nói cho đúng... Sau khi hắn đạt được tất cả truyền thừa, hắn chính là Huyết Tổ thứ hai đang còn sống!
Thậm chí hắn có cảm giác rất mãnh liệt, chính mình chẳng những có thể dùng một ý trong đầu áp chế tất cả mọi người, càng có thể bằng một ý niệm phát ra khí huyết bản thân để tất cả những người mượn Huyết Tổ tu hành đạt được chiến lực bạo tăng.
Nghĩ tới đây, trái tim Bạch Tiểu Thuần càng đập mạnh hơn, hắn nháy mắt mấy cái, trong đầu của hắn xuất hiện cảnh tượng mình khoát tay có thể diệt toàn bộ Huyết Khê Tông.
Nhưng sau đó hắn lại nghĩ tới cảnh tượng khác, trong cảnh tượng đó hắn bị người Huyết Khê Tông đuổi giết điên cuồng.
- Huyết... Huyết Ma! ! Trời ạ, ngươi rõ ràng... Trở thành Huyết Ma!
Tại Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy cảnh tượng này trong đầu, Dạ Táng thật sự cũng nhìn thấy rõ ràng, run rẩy không dám tin hét lên.
Huyết Ma, tồn tại trong truyền thuyết của Huyết Khê Tông, có thể thành tựu Huyết Khê Tông, cũng có thể hủy diệt Huyết Khê Tông!
Tiếng nói này truyền vào trong tai Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, thần sắc của hắn trở nên nghiêm túc.
- Nói nhỏ chút!
Hắn vỗ túi trữ vật, vô ý thức nhìn chung quanh một chút, nội tâm sinh ra cảm giác kích động và hồi hộp không biết làm sao.
- Mục tiêu của ta vốn là trở thành đại trưởng lão... Kết quả lại trở thành huyết tử, huyết tử cũng bỏ đi, không nghĩ tới cuối cùng lại trở thành Huyết Ma...
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần không kìm được vui sướng nhưng lại lo lắng.
Dù sao Huyết Ma sẽ được một đám người tán thành, nhất định còn không ít... Không muốn có Huyết Ma sinh ra đời thì nhất định sẽ dốc toàn lực diệt sát hắn.
- Nhất định không thể để người Huyết Khê Tông biết rõ... Ai, quá ưu tú thật sự là buồn rầu ah.
Bạch Tiểu Thuần cảm khái, hất hàm nói một câu, tiểu chỉnh sửa quần áo của mình.
- Bạch Tiểu Thuần ta có thể trong nháy mắt hủy diệt Huyết Khê Tông tan thành mây khói...
Bạch Tiểu Thuần cảm khái, chuyện mình ở Linh Khê Tông làm không được nhưng ởHuyết Khê Tông lại có thể làm được.
Suy nghĩ từng cảnh tượng mình mình đi tới Huyết Khê Tông, Bạch Tiểu Thuần cảm khái, sau đó lại suy nghĩ gương mặt Đỗ Lăng Phỉ dưới mặt nạ Huyết Mai, hắn thở sâu, ánh mắt bắn ra hào quang sáng ngời.
- Huyết Mai... Đỗ Lăng Phỉ!
Bạch Tiểu Thuần thở sâu, dựa vào truyền thừa trong cơ thể hắn tiến lên một bước, lập tức ở trước mặt hắn xuất hiện một vòng xoáy, bước vào vòng xoáy này thân ảnh Bạch Tiểu Thuần biến mất.
Lúc xuất hiện đã ở bên ngoài thân thể Huyết Tổ, giữa không trung Huyết Khê Tông hình thành huyết cực lớn.
Khi xuất hiện trong Huyết Khê Tông có vô số người suy đoán, giờ phút này nhìn thấy thân ảnh Bạch Tiểu Thuần thì kêu lên thành tiếng.
- Đi ra!
- Hắn dừng trong cơ thể Huyết Tổ lâu như thế, các huyết tử khác không ai có thể ở lâu như vậy, chẳng lẽ có tạo hóa khác?
- Ân? Dạ Táng này cho ta cảm giác dường như mạnh hơn lúc trước không ít...
Tống Khuyết đắng chát, Hứa Tiểu Sơn hít khí lạnh, đám người Thần Toán Tử đang rung động tâm thần, vô số ánh mắt đều tập trung nhìn lên người Bạch Tiểu Thuần. Nội tâm cả đám đều suy nghĩ phập phồng, nhất là người Trung Phong càng run động, uy áp đến từ trên người Bạch Tiểu Thuần làm bọn họ không thể không cúi đầu, càng có một ít trực tiếp quỳ lạy.
Cả Huyết Khê Tông chấn động, Bạch Tiểu Thuần đứng giữa không trung nhìn thái độ những đệ tử Huyết Khê Tông với mình như vậy, hắn rất hưởng thụ cảm giác được vạn chúng chú mục như thế này, nếu đổi lại là lúc khác hắn sẽ bài ra bộ dáng tiền bối, nhưng hôm nay hắn không để ý đến, hắn nhìn qua Tổ Phong của Huyết Khê Tông.