Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 457: Chương 457: Nghĩa tử lão tổ




Tu vị trong cơ thể chấn động như muốn bị thanh âm này chấn vỡ, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần tái nhợt, hắn cảm giác lão tổ Tống gia này giống như biển cả điên cuồng mà bản thân mình lại là con thuyền nhỏ trong giông bão.

Hắn suýt nữa nhịn không được muốn dùng ý niệm Huyết Tổ áp chế tu vị của lão tổ Tống gia, nhưng hắn lại nhịn xuống không làm gì, nghĩ đến lời nói của Tống Quân Uyển lúc trước, Bạch Tiểu Thuần khó có thể phân biệt là thật là giả, nhưng hắn nhớ tới những gì mình biết về đối phương để suy luận, Bạch Tiểu Thuần cắn răng một cái, hắn ngẩng đầu lên dưới uy nghiêm của lão tổ Tống gia, nhìn thẳng vào lão tổ Tống gia.

- Dạ Táng có tội gì!

Bạch Tiểu Thuần mở miệng nói một câu để lộ ra khí tức thiết huyết và lãnh khốc, huyết khí trên người tràn ra lạnh buốt như băng giá.

- Huyết tử Trung Phong chỉ có thể là Tống Quân Uyển và Đỗ Huyết Mai mà thôi, mặc kệ ngoài ý muốn gì để người khác trở thành huyết tử, tất cả đều phải trả lại!

- Ngươi đạt được thân phận vốn không nên thuộc về ngươi, lão phu muốn thu hồi nó, ngươi có phục hay không?

Lão tổ Tống gia mở miệng.

- Dạ Táng ta trung thành và tận tâm với tông môn, lập vô số công lao, chỉ là thân phận huyết tử mà thôi, ta không cần cũng được, nhưng nếu đã đạt được, lão tổ nói thu là thu, Dạ Táng ta không thể phản kháng nhưng ta... Không phục!

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần bất định và khẩn trương, nhưng hắn đã nhìn ra một ít mánh khóe, nếu đối phương thật muốn thu hồi thân phận huyết tử của mình căn bản là không cần phải nói nhiều như vậy làm gì, trực tiếp diệt sát là được.

Mà bây giờ lại nói nhiều như vậy, hiển nhiên lão tổ Tống gia thật sự không muốn thu hồi thân phận của mình, chuyện quan trọng hơn là thân phận huyết tử này không phải nói lấy đi là lấy đi, mặc dù mình tử vong, muốn sinh ra huyết tử khác cũng không phải chuyện trong thời gian ngắn có thể làm được.

Nếu không Trung Phong cũng không có khả năng phải mất nhiều năm như vậy không có huyết tử mới.

Nghĩ tới đây biểu hiện của Bạch Tiểu Thuần càng kiên định.

Lão tổ Tống gia nhìn Bạch Tiểu Thuần, hừ lạnh một tiếng.

- Nha đầu Quân Uyển kia biết được lão phu yêu thích nên đã nói vài câu với ngươi chứ gì?

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, không có lên tiếng.

- Dạ Táng, ngươi có thể nguyện bái lão phu làm nghĩa phụ, trở thành nghĩa tử của ta hay không?

Tay áo lão tổ Tống gia hất lên, hắn đứng dậy và nói một câu, tiếng nói của hắn vang vọng như sấm sét.

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn bị lời nói của lão tổ Tống gia làm khiếp sợ, ngẩng đầu nhìn lão tổ Tống gia thì hắn phát hiện chênh lệch tu vị giữa mình và người ta rất lớn, nhưng Bạch Tiểu Thuần vẫn có thể nhìn ra lão tổ Tống gia nói ra những lời này không có ác ý, hắn thật sự muốn thu mình làm nghĩa tử.

Bỗng nhiên nội tâm của hắn cảm thấy phức tạp, trầm mặc một lát mới ôm quyền cúi đầu với lão tổ Tống gia.

- Dạ Táng bái kiến nghĩa phụ!

Lão tổ Tống gia vốn nghiêm túc, giờ phút này lại tươi cười, hắ n tán thưởng Bạch Tiểu Thuần, trên thực tế ai trở thành huyết tử với hắn mà nói không phải đặc biệt quan trọng, trọng yếu là người này phải thân cận với Tống gia, càng phải có cốt khí của mình.

Huyết tử chính là người đại diện cho Huyết Khê Tông, nắm giữ lực lượng một phong, càng là nhân vật mấu chốt trong chiến tranh trong tương lai, người như vậy là người Huyết Khê Tông cần.

Mà Dạ Táng làm tất cả đã bị hắn chú ý, cho dù là tâm tính hay thủ đoạn đều làm hắn thỏa mãn, nhất là đan đạo càng có thiên phú kinh người.

Nhưng chỉ có một điểm làm hắn bất mãn chính là căn cơ Dạ Táng không đủ, phàm đạo Trúc Cơ, hắn cảm thấy điểm này mới là uy hiếp quan trọng nhất trên con đường tương lai của Dạ Táng.

- Chiến tranh sắp tới, nếu ngươi có thể lập nhiều chiến công, lão phu ra mặt thương lượng với vài người khác, sẽ nghịch thiên cải mệnh, cải tạo linh hải cho ngươi, mặc dù không thể giúp ngươi một bước lên trời, nhưng có thể giúp ngươi tăng thêm vài phần nắm chắc khi phàm đạo Kết Đan.

- Một khi Kết Đan ngươi chính là huyết phách, tương lai có đi tới một bước đó hay không phải xem tạo hóa của ngươi, tuy với số mệnh của ngươi không phải là không có khả năng đi ra con đường thuộc về chính ngươi.

Sắc mặt lão tổ Tống gia hòa hoãn lại, ngữ khí cũng nhu hòa một ít, tay phải vung lên, một cái đèn lồng màu nhỏ như nắm tay bay ra ngoài, phiêu phù trước mặt Bạch Tiểu Thuần.

- Ngươi đã là nghĩa tử của lão phu, ta tặng ngươi vật này phòng thân, đây là một kiện pháp khí của lão phu năm đó, có thể phóng thích huyết hỏa đốt cháy tất cả, có thể sánh ngang một kích tầm thường của tu sĩ Kết Đan.

Bạch Tiểu Thuần nhìn đèn lồng màu tím trước mặt mình, có thể nhìn ra đây nhất định là vật âu yếm của lão tổ Tống gia, được hắn thường xuyên ân cần săn sóc, tản mát hào quang nhu hòa, hiển nhiên không phải vật tầm thường, thậm chí còn có khí tức ác liệt ập vào mặt hắn, cho dù là Bạch Tiểu Thuần cũng không muốn đối mặt với khí tức này.

Nếu hắn đã tặng mình vật trân quý như vậy, hiển nhiên đã xem mình thành nghĩa tử của mình.

Nghĩ tới đây Bạch Tiểu Thuần vui mừng vì đạt được bảo vật đồng thời còn cảm thấy bùi ngùi.

- Đa tạ nghĩa phụ!

Bạch Tiểu Thuần cúi đầu cảm tạ.

- Ngươi thân là huyết tử, có thể tới động phủ trên Tổ Phong, nên thường xuyên tới đây, ngươi lại là nghĩa tử của lão phu, ta chuẩn cho ngươi tùy thời tới đây bái kiến lão phu, nếu có gì không hiểu trên con đường tu luyện, lão phu sẽ giáp đáp cho ngươi.

Lão tổ Tống gia nói đến đây, hắn tươi cười hiền hòa, hiển nhiên còn cổ vũ hắn tới thăm.

- Đi xuống đi, bảy ngày sau sẽ cử hành huyết tử đăng cơ, chiêu cáo thiên hạ, Dạ Táng... Trở thành huyết tử Trung Phong của Huyết Khê Tông!

Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn không nghĩ chuyện này lại vượt qua dự đoán của hắn, thậm chí lão tổ Tống gia còn cho hắn cảm giác chỉ có ở nơi này mới được xem trọng, cho đến khi Bạch Tiểu Thuần rời khỏi động phủ của lão tổ Tống gia và trở về Trung Phong, hắn ngồi trong động phủ của mình và cảm thấy tất cả như biến thành mộng ảo.

Vốn phát hiện Huyết Mai là Đỗ Lăng Phỉ, sau đó chính mình chẳng những trở thành huyết tử, càng trở thành Huyết Ma, mà lão tổ Tống gia lại thu mình làm nghĩa tử, tất cả những chuyện này làm Bạch Tiểu Thuần cảm thấy... Huyết Khê Tông quá tốt với mình, chuyện này làm nội tâm của hắn cảm thấy băn khoăn.

Trong lúc Bạch Tiểu Thuần cảm thán, bóng đêm đã hàng lâm nhân gian, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần hơi động, ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài động phủ, lúc này hắn nghe được bên ngoài động phủ có tiếng nói cung kính vọng vào.

- Dạ Táng tôn giả, Thần Toán Tử cầu kiến.

Ngoài động phủ, Thần Toán Tử vẻ mặt a dua đứng ở đó, cẩn thận cung kính bái phỏng, từ khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần trở thành huyết tử thì nội tâm của hắn vô cùng bất an, vừa nghĩ tới mình đã làm những gì thì nội tâm của hắn lạnh buốt.

Không dám kéo dài, phát giác sau khi Bạch Tiểu Thuần trở về thì hắn không tiếc đau lòng chuẩn bị một phần đại lễ và nhanh chóng chạy tới bái phỏng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.