Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 555: Chương 555: Nghiền áp toàn diện. (Thượng)




Người chết đi chính là Linh Khê nhất mạch Hương Vân Sơn Chu trưởng lão, cũng là người thay thế Lý Thanh Hậu trở thành chưởng tòa Hương Vân Sơn!

Thân thể của hắn run rẩy, đôi môi run rẩy, trong nháy mắt trong đầu của hắn xuất hiện vô số hình ảnh.

Vừa mới lên núi với đám người Trương Đại Bàn, hắn ăn thiên tài địa bảo đưa cho Chu trưởng lão...

Phượng điểu mang theo Chu trưởng lão đứng giữa không trung chỉ vào Luyện Đan Phường mình vừa đi ra, bộ dáng là mình hại nó...

Hương Vân Thánh Sơn, Chu trưởng lão tức giận đuổi theo mình, chính mình còn kêu thảm thiết...

Trước khi chiến đấu tư cách hai bờ nam bắc, mình chuẩn bị lừa dối vượt qua, sau đó Chu trưởng lão rống to một tiếng dọa mình chạy trở về và được đệ nhất.

Tất cả những chuyện này đều xuất hiện trong đầu Bạch Tiểu Thuần, bi thương không cách nào hình dung nổi, đau đớn bao phủ tâm thần Bạch Tiểu Thuần, giống như có vô số thiên lôi giáng thẳng xuống đầu hắn.

Hắn nhìn chằm chằm vào nữ tử kia, hai tay nắm lại rất chặt.

Phượng Điểu cũng nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, nó phát ra tiếng kêu đau đớn với Bạch Tiểu Thuần, nữ tử cười lạnh, đột nhiên nâng tay phải lên điểm về phía Phượng Điểu.

Lúc này hào quang màu đen xuất hiện bay thẳng về phía Phượng Điểu, hóa thành cái miệng lớn muốn nuốt Phượng Điểu vào trong.

- Ngươi muốn chết!

Bạch Tiểu Thuần gầm lên, thân thể hắn tỏa ra khí tức thiết huyết, hắn tiến lên xuất hiện trước mặt Phượng Điểu, hắn trực tiếp đấm ra một quyền vào cái miệng kia.

Oanh, cái miệng sụp đổ hóa thành rất nhiều khói đen, nhưng lại không có tiêu tán, chỉ trong nháy mắt ngưng tụ thành thân ảnh của nữ tử kia.

Còn thân ảnh của nàng trước đó giờ phút này đã là tàn ảnh, thân thể chính thức xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Thuần, khóe miệng còn cười khinh miệt, nâng tay phải lên điểm vào mi tâm Bạch Tiểu Thuần.

Khoảng cách quá gần nên không thể né tránh, mà Bạch Tiểu Thuần cũng không muốn tránh đi, Bất Tử Trường Sinh Công trong người bộc phát, bỗng nhiên Tu La Thân bỗng nhiên ra, chẳng những không có lui về phía sau còn tiến thẳng về phía trước.

Nữ tử biến sắc, nàng không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần lại tàn nhẫn như vậy, thu tay lại không kịp cho nên ngón tay của nàng đụng vào trán Bạch Tiểu Thuần.

Tiếng răng rắc vang lên, thân ảnh nữ tử lui ra phía sau, lần đầu tiên trong mắt xuất hiện kiêng kị.

- Không có thời gian dây dưa với ngươi.

Nữ tử khàn giọng lên tiếng, nàng lui ra sau, hiển nhiên muốn bỏ chạy.

- Nhưng ta lại muốn dây dưa với ngươi.

Mi tâm của Bạch Tiểu Thuần xuất hiện một miệng vết thương, hắn không quan tâm, lúc nói chuyện hắn đánh ra một đạo pháp quyết ấn vào mặt đất.

- Huyết Sát Giới!

Oanh, vô cùng huyết khí bộc phát khắp toàn thân Bạch Tiểu Thuần, chúng hình thành phong ấn ngăn cản nữ tử rời đi.

- Ngươi muốn chết!

Sát cơ trong mắt nữ tử bùng phát, giận quá mà cười, tu vi của nàng đã là Trúc Cơ Đại viên mãn, càng am hiểu chém giết, chém giết qua không ít tu sĩ đại viên mãn, nếu không phải có nhiệm vụ khác, hơn nữa cảm thấy Bạch Tiểu Thuần không tầm thường, chỉ sợ hắn đã sớm chết trong tay của nàng.

Nhưng bây giờ đối phương không biết tốt xấu lại muốn ngăn cản nàng.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần bình tĩnh, trong mắt bắn ra sát khí khủng khiếp, Huyết Sát Giới vặn vẹo dữ dội, hắn nâng tay phải lên điểm vào đầu lâu đẫm máu của Chu trưởng lão.

Dưới một chỉ này máu tươi từ đầu lâu Chu trưởng lão chậm rãi ngưng tụ với nhau, chúng lơ lửng sau đó ngưng tụ thành huyết kiếm.

- Đừng nóng vội... Ta sẽ dùng một kiếm này giết nàng!

Bạch Tiểu Thuần nhìn chằm chằm vào nữ tử áo đen, hắn nó ra câu này lại bị nữ tử áo đen chê cười, buồn cười thì cười, nàng cũng chẳng biết tại sao nội tâm bất an, nhất là sắc mặt Bạch Tiểu Thuần hiện tại làm nàng dừng hô hấp.

- Ngươi đã muốn chết, ta thành toàn cho ngươi!

Sát cơ trong mắt nữ tử bùng nổ, hai tay bấm niệm pháp quyết và sát ý trong lòng dâng trào, thân thể của nàng mơ hồ và hóa thành chín đạo sát khí, trong nháy mắt chúng khuếch tán ra chung quanh, giống như hấp thu lực lượng thiên địa các hướng, lúc này chúng lại biến thành chín phiến sương mù màu đen, chúng nổ vang ở các hướng khác nhau sau đó cùng lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Chín phiến sương mù này cùng tập trung vào một chỗ, lập tức bùng nổ ra uy lực kinh người.

Tất cả nói thì chậm chạp nhưng nữ tử ra tay rất gọn gàng, rất là quyết đoán, chỉ trong nháy mắt chín phiến sương mù tới gần Bạch Tiểu Thuần, muốn xoắn giết hắn.

Ánh mắt Bạch Tiểu lạnh lùng nhưng nội tâm đau đớn, Chu trưởng lão tử vong, Phượng Điểu hấp hối, Bạch Tiểu càng lý giải sâu hơn về chiến tranh, về tu hành, trong mắt hắn chỉ có cay đắng, có sát ý và không ngừng tiến lên, tay phải vung mạnh về phía trước.

Dưới cái vung tay này lập tức từng đạo tử khí bộc phát, chúng vờn quanh người Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt đã huyễn hóa ra đại đỉnh màu tím, nó lớn trăm trượng và bao phủ Bạch Tiểu Thuần vào bên trong.

Oanh!

Nổ mạnh rung trời, vào lúc đại đỉnh hình thành cũng là lúc chín phiến sương mù va chạm với nó, sau đó là tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng nơi nơi.

Đại đỉnh chấn động, chiến phiến sương mù rung động, chấn động tăng lên tầng tầng làm cho đại đỉnh sắp nổ tung.

- Chết!

Giữa không trung cách đó không xa, thân ảnh nữ tử mơ hồ, trong mắt mang theo băng hàn, lúc lên tiếng đã điểm một chỉ về phía trước.

Dưới một chỉ này chín phiến sương mù lại biến hóa, chúng hóa thành lá cây màu đen, những lá cây này có mạch lạc rõ ràng, chúng vờn quanh đại đỉnh sau đó tỏa ra khí tức đáng sợ, lại biến thành những lưỡi đao sắc bén công kích đại đỉnh.

Tiếng nổ vang sinh ra, đại đỉnh chấn động, vô số lá cây hóa thành lưỡi đao sắc bén chém đại đỉnh chia năm xẻ bảy, tốc độ của những phiến lá này tăng lên cực hạn, chúng giống như chẻ tre lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, nữ tử này có pháp thuật kỳ dị và kinh nghiệm đấu pháp phong phú, hắn cũng không quan tâm, lập tức hít sâu một hơi, lúc những phiến lá này lao tới, Bạch Tiểu Thuần nâng tay phải vỗ túi trữ vật lấy ra một cây dù màu đen, cây dù xuất hiện trong tay hắn.

Chính là Vĩnh Dạ Tán!

Lúc cầm lấy cây dù này, Bạch Tiểu Thuần không chần chờ chút nào, hắn lập tức mở Vĩnh Dạ Tán ra!

Tu vi trong người bùng nổ, chín tầng linh hải hóa tinh cũng khuếch tán ra chung quanh, một tia khí tức Thiên Đạo bao phủ thân thể hắn giống như câu thông thiên địa, lúc này trên không trung xuất hiện chấn động kỳ lạ.

Cây dù màu đen này đại biểu cho bóng tối, lúc nó khởi động đã che thân ảnh thon gầy Bạch Tiểu Thuần ở phía sau, Bạch Tiểu Thuần rót toàn bộ tu vi vào trong cây dù!

Đây là hào quang bóng tối!

Vào lúc tia sáng này xuất hiện và một đạo hấp lực kinh người bộc phát, sắc mặt nàng biến hóa không nhỏ, thân thể của nàng run rẩy, một tia khói trắng bay ra khỏi thất khiếu của nàng, nàng cũng không thể khống chế nổi, khói trắng hút vào trong cây dù.

Đây là sinh cơ của nàng!

- Đây là vật gì!

Nữ tử run rẩy, giọng nói thê lương, thân thể muốn lui về phía sau và dừng lại giữa không trung, nàng không thể hoạt động, trong nháy mắt sinh cơ tổn thất mấy phần, thậm chí tóc cũng xuất hiện màu bạc, nữ tử kêu thảm thiết và cắn đầu lưỡi, mắt phải của nàng nổ tung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.