- Tiểu Thuần, không nên tức giận. Ta nghe nói một khi vượt qua thí luyện màu xanh lá và màu xanh da trời có thể lưu lại pho tượng bản thân, về sau người muốn xông qua màu xanh da trời đều phải đánh bại người trước mới được. Lần sau ngươi nhất định có thể, còn có thể để lại pho tượng của mình cho người sau khiêu chiến.
- Đúng vậy thiếu tổ, Tinh Không Đạo Cực Tông lớn như vậy, ngươi tiến vào top năm trăm đã làm rất nhiều người oanh động, ta tin tưởng ngươi lần sau sẽ càng oanh động hơn!
Hai người khuyên bảo mới làm sắc mặt Bạch Tiểu Thuần hòa hoãn lại. Hắn cúi đầu xuống nhưng ý tiếc nuối và không cam lòng vẫn tồn tại.
Trương Đại Bàn và Thần Toán Tử đều cảm thấy là lạ. Sau khi khuyên thêm vài câu nhưng thấy cảm xúc Bạch Tiểu Thuần không tốt, hai người nhìn nhau sau đó ôm quyền rời đi.
Sau khi hai người rời đi, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần lại biến thành đắc ý.
- Ha ha, ta biểu hiện như vậy rất hợp, Hứa Bảo Tài thật sự lập đại công.
Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến sắc mặt Trương Đại Bàn và Thần Toán Tử lúc rời đi thì vui vẻ. Bỗng nhiên bầu trời xa xa lại có hào quang bay tới, chính là Trần Mạn Dao.
Thời điểm Trần Mạn Dao đến, Bạch Tiểu Thuần lập tức lại ngẩng đầu chắp tay sau lưng, lại tiếp tục không cam lòng, trong mắt tiếp tục thâm thúy, không chờ Trần Mạn Dao mở miệng, Bạch Tiểu Thuần đã nói trước.
- Ngươi không cần an ủi ta!
- Đáng hận...
Trần Mạn Dao trợn mắt há hốc mồm, Bạch Tiểu lại nói những lời lúc trước.
- Tiểu Thuần ngươi...
Trần Mạn Dao nhìn Bạch Tiểu Thuần lúc này giống như phải nhận thức lại hắn một lần nữa.
Cứ như vậy trong vài ngày sau đó, phàm là có người tới bái phỏng... Bọn họ nhìn thấy bộ dạng và nghe những lời Bạch Tiểu Thuần nói đều là những câu này, mỗi người đều chúc mừng và kính nể.
Ba ngày sau, Hứa Bảo Tài cũng xử lý xong chuyện trong khách sạn dưới Không thành, phi thăng lên cầu vồng Không vực. Lần đầu tiên tới đây hắn tìm Bạch Tiểu Thuần, lại thương nghị trong động phủ Bạch Tiểu Thuần thật lâu. Cuối cùng Hứa Bảo Tài xin một số lượng lớn điểm cống hiến làm kinh phí, lúc này mới thoả thuê mãn nguyện rời đi.
Hứa Bảo Tài lại tìm kiếm nơi tuyên truyền, hắn thật sự có phương pháp đặc thù của mình. Hiện tại hắn đang biểu hiện mình nên càng xuất toàn lực, bắt đầu tuyên truyền sự tích thiên kiêu của Bạch Tiểu Thuần. Rất nhanh cả cầu vồng Không vực đều xuất hiện vô số lời đồn, những lời này có thổi phồng, có làm thấp đi, thậm chí còn có điểm mâu thuẫn, như vậy càng tạo ra rất nhiều chủ đề bàn tán.
Những lời bàn tán này đều liên quan tới Bạch Tiểu Thuần, thời gian dần qua cái tên Bạch Tiểu Thuần đã trở nên hiển hách trong cầu vồng Không vực. Cùng lúc đó Bạch Tiểu Thuần cũng rất ra sức phối hợp, mỗi ngày đều ra ngoài mấy lần, đều đi tới nơi đông người, chắp tay sau lưng làm ra bộ dáng không cam lòng, ánh mắt thâm thúy còn mang theo kiên định. Các tu sĩ trên cầu vồng Không vực không biết Bạch Tiểu Thuần đều cảm thấy hắn là thiên kiêu có tự tin và ý chí chiến đấu rất mạnh.
Càng bởi vậy cho nên không ít tu sĩ trên cầu vồng Không vực đều chờ mong Bạch Tiểu Thuần lại xông Tinh Không Đạo Cực bảng lần nữa.
Bạch Tiểu Thuần hưởng thụ ánh mắt của mọi người mỗi khi ra ngoài, trong nội tâm vui mừng không nhỏ. Về phần mua sắm Thất Thải Vụ Hải Thảo cần bài danh trước một ngàn đã bị Bạch Tiểu Thuần mua lại từ lâu rồi.
Hắn chuẩn bị phương thức dung hợp với linh thảo, sau khi bế quan vài ngày hắn đã luyện ra Vong Ngã Đan.
Nhìn viên đan dược tỏa ra hào quang bảy màu trong tay, trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ đắc ý.
- Ta chắc chắn sẽ lĩnh ngộ ra Nhân Sơn Quyết!
Bạch Tiểu Thuần hăng hái, hắn nhớ tới lúc trong Tinh Không Đạo Cực bảng cảm ngộ người đá, hắn tin tưởng sau khi có đan dược này sẽ lĩnh ngộ ra Nhân Sơn Quyết, vì vậy đi Vạn Sơn Cốc trong Vạn Tinh Thải Hồng.
Bên ngoài Vạn Sơn Cốc, Bạch Tiểu Thuần lại nhìn thấy Thạch Sơn đang ngồi trên tảng đá trước sơn cốc.
- Bạch Tiểu Thuần bái kiến Thạch sư huynh.
Bạch Tiểu Thuần cẩn thận quan sát Thạch Sơn trước mặt. Mặc dù vẫn không nhìn ra tu vi của đối phương sâu cạn thế nào, nhưng hắn lại cảm nhận được khí tức tương tự người đá trong thí luyện Tinh Không Đạo Cực bảng. Bạch Tiểu Thuần thu hồi ánh mắt cúi đầu chào hỏi.
Hai mắt Thạch Sơn mở ra, trong mắt mang theo hào quang. Sau khi thấy Bạch Tiểu Thuần hắn liền lộ ra nụ cười hiếm thấy, trong mắt càng có thâm ý. Hắn gật đầu cũng không nhiều lời, lập tức chỉ tay vào mặt đất.
Lập tức đại địa chấn động, một bàn tay lớn xuất hiện trên mặt đất. Bạch Tiểu Thuần quen việc dễ làm, nhảy lên bàn tay này sau đó bàn tay chìm xuống. Bạch Tiểu Thuần thấy hoa mắt giống như truyền tống, sau khi nhìn rõ đã thấy mình xuất hiện trong thế giới kỳ lạ lúc trước.
Lại tới nơi đây, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo vẻ tự tin, dựa theo lộ tuyến ban đầu đi thẳng tới vị trí người đá lúc trước. Lần này có mục tiêu chính xác nên không mất bao nhiêu thời gian, lúc này hắn ngồi lên trên người đá.
Sau khi ngồi xuống Bạch Tiểu Thuần lấy đan dược ra, hơi do dự một lát rồi kiên định.
- Nhân Sơn Quyết này ta học trong bí cảnh truyền thừa, đạt được toàn bộ ấn ký mới ngưng tụ ra công pháp, nếu không tu hành thì quá lãng phí, lúc này ta nhất định phải thành công!
Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn nhìn viên đan dược trong tay mình.
- Người dung với núi cần quên mình, lại quên núi, rồi sau đó thức tỉnh, ngươi chính là núi, núi chính là ngươi...
Bạch Tiểu Thuần thì thào, bắt đầu dựa theo khẩu quyết Nhân Sơn Quyết cảm ngộ ngọn núi dưới thân, ý đồ câu thông ngọn núi và dung hợp. Sau khi thử mấy chục lần, bắt buộc thân thể nghĩ rằng đây là bản năng, Bạch Tiểu Thuần lập tức nuốt viên đan dược vào miệng.
Khi đan dược vào bụng, nó liền hòa tan và hóa thành khí nóng khuếch tán toàn thân, sau khi chạy một vòng lại xông vào đầu của hắn.
Oanh !
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy đầu như bị thiên lôi đánh trúng, đầu óc của hắn biến thành trống rỗng.
Tuy trống rỗng nhưng thân thể của hắn vẫn dựa theo bản năng dung nhập với người đá, hắn vẫn ý đồ thử câu thông với đối phương.
Thời gian ba ngày trôi qua, trong ba ngày này Bạch Tiểu Thuần vẫn không nhúc nhích. Hắn quên chính mình, bản thân tiến vào cảnh giới kỳ diệu. Hắn càng quên cả người đá dưới thân, cả đầu óc không có chút suy nghĩ nào khác.
Sau bảy ngày hắn mới từ từ xuất hiện một chút ý niệm đơn giản, những ý niệm này xuất hiện nhưng vì bản thân lâm vào cảnh giới kỳ diệu cho nên mơ hồ. Lại qua vài ngày ý niệm mới ngưng tụ với nhau, nó chậm rãi biến thành hình dạng người đá trong đầu hắn.
Hình dáng này tương tự người đá dưới thân, hoàn toàn tương tự người đá hắn cảm ngộ trong Tinh Không Đạo Cực bảng...
Lại qua nửa tháng Bạch Tiểu Thuần vẫn không thức tỉnh, trong đầu hắn chỉ có người đá và càng ngày càng nguyên vẹn, nhìn rất sống động. Trong Tinh Không Đạo Cực Tông lại xảy ra sự kiện oanh động, thậm chí ngay cả tông chủ Tinh Không Đạo Cực Tông cũng chú ý việc này.
Công Tôn Uyển Nhi... Xông Tinh Không Đạo Cực bảng!