Còn không chờ bọn họ chú ý, Phùng Hữu Đức đã mang hơn vạn tu sĩ Hàng Ma Đường tiến vào chiến thuyền, dù vận hành Truyền Tống Trận tiêu hao cực lớn cũng phải truyền tống chiến thuyền rời đi.
Tiếng nổ vang ngập trời, hào quang Truyền Tống Trận rực rỡ. Bởi vì nhân số truyền tống quá nhiều cho nên tu sĩ ba cầu vồng khác cũng chú ý, cả đám vô cùng giật mình.
- Cầu vồng Không vực xảy ra chuyện gì?
- Đây... Đây là Không vực Hàng Ma Đường? Truyền tống quy mô lớn như thế, chẳng lẽ là đi diệt môn?
Vào lúc mọi người nghị luận, cả Không vực xôn xao không nhỏ..., Lý Nguyên Thánh đứng trong đám người cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh này, nội tâm của hắn có chút bất an.
Lúc Hàng Ma Đường xuất động truyền tống Vĩnh Động Châu, Bạch Tiểu Thuần trong Vĩnh Động Châu đang muốn buông tha làm nhiệm vụ và bay nhanh về phía Truyền Tống Trận.
Dựa vào tốc độ toàn lực của hắn, dự tính chỉ ba ngày là tới nơi. Hiện tại đáy lòng Bạch Tiểu Thuần đang thở dài, hắn không biết mình buông tha nhiệm vụ quay về sẽ phải chịu trừng phạt gì.
- Dù có trừng phạt cũng không có khả năng muốn mạng nhỏ của ta.
Bạch Tiểu Thuần động viên chính mình. Đang đau khổ phi hành, bỗng nhiên hắn dừng bước nhìn nơi xa, lập tức nhìn thấy ở đó có ba đạo hào quang đang bay tới.
Người chính giữa là một thanh niên, thanh niên này rất tuấn lãng, trong tay còn cầm một cây quạt, mặc trường bào đỏ thẫm, vừa nhìn đã thấy không tầm thường. Hai mắt hắn ảm đạm không có nhiều sắc thái giống như tửu sắc đã lấy sạch tất cả.
Hai người bên cạnh hắn đều có tu vi Kết Đan trung kỳ, sắc mặt lạnh lùng đi theo thanh niên.
Bạch Tiểu Thuần nhìn qua ba người này, bọn họ cũng nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, tất cả đều sững sờ. Nơi đây rất hoang vu, rất khó xuất hiện thân ảnh tu sĩ, hai bên đối diện, Bạch Tiểu Thuần lập tức cảnh giác, nhất là hắn nhìn thấy tên thanh niên kia liền chấn động.
Người này chính là Tả Hằng Phong trong ngọc giản nhiệm vụ, hắn từ bức họa trong ngọc giản đã nhận ra ngay.
- Không ngờ gặp được... Quả nhiên nhiệm vụ có vấn đề, tu sĩ Trúc Cơ lại có hai tu sĩ Kết Đan đi theo hộ vệ. Đáng chết, ta thân là thiếu tổ Nghịch Hà Tông, lúc đi ra ngoài còn không có đãi ngộ này!
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần run lên, chỉ trong nháy mắt đã giả bộ không nhận ra đối phương, lập tức rời đi.
Tuy hắn muốn rời đi nhưng lúc Tả Hằng Phong nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần thì hai mắt sáng ngời, hắn vô ý thức mở cây quạt ra phe phẩy vài cái, khóe miệng còn cười dâm đãng.
- Đã lâu không gặp được tu sĩ trắng như vậy, làn da đẹp như thế, dáng người không mập không gầy để ta tán thưởng không thôi, trên mặt còn mang theo nét thanh thuần... Nếu như có thêm nữ trang chắc chắn là tuyệt thế giai nhân.
Tiếng cười của Tả Hằng Phong vang vọng núi rừng, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần sáng hơn trước.
Nghe Tả Hằng Phong nói thế, lúc đầu Bạch Tiểu Thuần còn chưa kịp phản ứng nhưng sau đó đã cảm thấy không đúng. Hắn quay đầu lại thấy Tả Hằng Phong đang dùng ánh mắt nóng bỏng quan sát mình, liền cảm thấy da đầu run lên.
- Ngươi... Ngươi đang nói ta?
Bạch Tiểu Thuần có chút mộng, ẩn ẩn cảm giác dưới ánh mắt đối phương chính mình giống như không có mặc quần áo vậy, cảm thấy là lạ.
- Hai vị trưởng lão, bắt người này lại, đây chính là thọ lễ ta muốn tặng cho sư tôn!
Tả Hằng Phong liếm liếm bờ môi, sau khi cười ha hả liền chỉ vào Bạch Tiểu Thuần nói.
Hai lão giả Kết Đan trung kỳ nhíu mày, bọn họ nhận ra tu vi Bạch Tiểu Thuần. Nếu là lúc khác bọn họ sẽ né tránh, hiện tại Tả Hằng Phong nói muốn dùng người này làm thọ lễ, hai người bèn nhìn kỹ Bạch Tiểu Thuần một lúc. Không thừa nhận cũng không được, người này thật sự phù hợp khẩu vị của Địa Sát lão quái.
Vì vậy hai người nhìn nhau, trong mắt tỏa ra hàn quang.
- Tiểu bảo bối, đừng có gấp, chúng ta có thời gian nói chuyện với nhau.
Tả Hằng Phong kích động, trong mắt tỏa ra hào quang lóng lánh, thậm chí trên mặt còn hơi ửng hồng.
Hiện tại Bạch Tiểu Thuần mới kịp phản ứng, lập tức nổi giận gào to một tiếng.
- Ta là nam!!!
- Ta biết rõ, trong chốc lát ca ca sẽ dạy dỗ ngươi thật tốt, tuyệt sắc như thế quả là hiếm thấy trong nơi hoang vu này nha.
Tả Hằng Phong cười hắc hắc. Hai lão giả Kết Đan bên cạnh hắn lao tới gần Bạch Tiểu Thuần.
Hai lão giả Kết Đan này có tu vi không tầm thường, càng am hiểu liên thủ chiến đấu, hai người này một trái một phải lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
Không chờ tới gần, lão giả bên trái bấm niệm pháp quyết. Trong tay hắn sinh ra rất nhiều hắc khí hình thành một con Hắc Long. Toàn thân Hắc Long do hắc khí tạo thành nhưng lại sinh ra từng đạo khí tức mục nát, những nơi đi qua ăn mòn cả hư vô.
Gió tanh từ người Hắc Long càn quét qua cành lá rừng cây bên dưới. Trong khoảnh khắc, cây cối nhanh chóng héo rũ và biến thành tro bụi, cảnh tượng này làm Bạch Tiểu Thuần khiếp sợ. Cùng lúc đó lão giả Kết Đan bên phải vô cùng hung tàn, dưới chân người này xuất hiện nhiều đóa hoa sen màu đỏ, những hoa sen này không ngừng biến ảo tạo thành trận pháp bao phủ tứ phương, giống như muốn phong tỏa chung quanh.
Thời điểm trận pháp này hình thành, đôi mắt lão giả bên phải xuất hiện từng đạo ấn ký phù văn vô cùng khó hiểu, hai mắt chớp động bao phủ hư vô, trong nháy mắt cảm giác áp lực bao phủ toàn bộ không gian.
- Nhất tử hóa khí hủ, nhất thân luyện trận thân...
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, nội tâm cũng phiền muộn. Hắn vốn không muốn hoàn thành nhiệm vụ nhưng hết lần này tới lần khác lại gặp được đối phương. Vốn dựa theo suy nghĩ của hắn, hắn giả bộ không nhìn thấy là được, hắn cũng không muốn gây chuyện. Nhưng tên Tả Hằng Phong này quá hung hăng càn quấy, thậm chí còn sinh ra ác ý với mình.
Chuyện này làm Bạch Tiểu Thuần mất hứng. Nhất là Tả Hằng Phong nói chuyện khiến toàn thân Bạch Tiểu Thuần nổi da gà. Hắn rất tức giận nhưng khi nghĩ tới cái giá khi bắt đối phương liền cảm thấy sống lưng lạnh lẽo. Bất cấp tất cả hắn nổi giận gầm lên một tiếng, trong mắt bắn ra hàn quang mãnh liệt, sát khí bộc phát. Lúc hai tên tu sĩ Kết Đan tới gần, Bạch Tiểu Thuần không có lui bước ra sau, ngược lại xông về phía trước một bước.
Trong nháy mắt bước ra ấy, hắn vận chuyển Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết trong người, hàn khí bộc phát bốn phía, bao phủ phạm vi mấy trăm trượng, càng biến không gian nơi đây thành mùa đông, bông tuyết cũng xuất hiện. Chẳng những bao phủ hai tên tu sĩ Kết Đan, còn cuốn Tả Hằng Phong vào bên trong làm đối phương biến sắc.
- Công pháp hàn đạo!
Ánh mắt hai lão giả Kết Đan co rút lại, bị hàn khí bao phủ làm cho bọn họ khiếp sợ. Có thể tu hành hàn khí tới mức cải biến thiên địa trong phạm vi nhất định, rất hiếm tu sĩ Kết Đan làm được.
Lúc hàn khí bao phủ các nơi, trong phạm vi này trừ Bạch Tiểu Thuần ra thì tốc độ của những người khác rất chậm, bị ảnh hưởng không nhỏ.