Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 655: Chương 655: Ngươi... Ngươi đang nói ta ? (Thượng)




Sau khi Phùng Hữu Đức trở lại đại điện không lâu, thân ảnh Vân Đạo Tử từ bên ngoài chạy vào. Trên đường đi hắn dùng tốc độ nhanh nhất, sợ Phùng Hữu Đức chờ lâu nên đã thi triển cả bí pháp tăng tốc độ lên không ít, chỉ trong chốc lát hắn đã tới bên ngoài đại điện. Sau khi hít sâu một hơi, Vân Đạo Tử sửa sang lại quần áo, tươi cười đi vào trong.

Vừa mới vào Vân Đạo Tử đã nhìn thấy đường chủ Hàng Ma Đường Phùng Hữu Đức không có ngồi ngay ngắn trên ghế ngồi như lúc trước, mà vui vẻ đi tới đi lui trong đại điện. Có lẽ người khác không nhìn ra nhưng Vân Đạo Tử thân là tâm phúc của Phùng Hữu Đức đã nhận ra đường chủ đang có việc vui.

- Vân Đạo Tử, bái kiến đường chủ!

Vân Đạo Tử vội vàng lên tiếng.

- Chúc mừng đường chủ, chúc mừng đường chủ, hôm nay đệ tử thấy toàn thân đường chủ tỏa ra hào quang màu đỏ vô cùng vô tận, nhất định là có đại hỉ sự!

Vân Đạo Tử tươi cười a dua nịnh nọt.

Phùng Hữu Đức nghe vậy cười ha hả, chỉ vào Vân Đạo Tử, lắc đầu cười nói.

- Ngươi đấy, về sau ít nhìn mặt nói chuyện, tu hành nhiều một chút, đột phá Nguyên Anh không phải là không được.

- Đệ tử...

Vân Đạo Tử cười cười, biết rõ mình không có nhìn lầm, hiện tại Phùng Hữu Đức vô cùng vui vẻ, vì vậy hắn xoay người đang muốn tiếp tục thổi phồng vài câu. Phùng Hữu Đức phất tay áo lên, phấn chấn và chờ mong cắt lời Vân Đạo Tử, lập tức hỏi:

- Được rồi, khoan hãy thổi phồng đã, ta hỏi ngươi, trong Hàng Ma Đường chúng ta có đệ tử nào tên Bạch Tiểu Thuần hay không?

- Ah? Bạch Tiểu Thuần?

Vân Đạo Tử sững sờ.

- Có hay không!

Phùng Hữu Đức nhìn thấy sắc mặt Vân Đạo Tử như vậy thì nhướng mày, giọng nói lớn hơn một chút.

- Có... Chính là một đệ tử trong nhóm mới nhận cách đây không lâu.

Vân Đạo Tử không biết vì sao Phùng Hữu Đức đột nhiên hỏi Bạch Tiểu Thuần, hiện tại hắn khẩn trương gật đầu.

- Ta nghĩ ra hắn rồi, ngươi lập tức dẫn hắn... Không, mời hắn tới đây, nhớ rõ nhất định phải khách khí.

Phùng Hữu Đức cười ha ha phân phó một câu. Hiện tại hắn đã nhớ Bạch Tiểu Thuần là ai. Nghĩ đến đối phương lúc trước có tốc độ vượt qua mình, khi ấy chỉ cảm thấy không thoải mái, nhưng hiện tại hắn đã cải biến thái độ. Hắn thầm nghĩ Bạch Tiểu Thuần này là người được đại nhân vật chú ý, quả nhiên không giống người thường...

- Ah?

Vân Đạo Tử mở to mắt, đầu óc chấn động, sắc mặt biến hóa, thậm chí trên trán đổ mồ hôi lạnh. Hắn cảm thấy không đúng, nhất là Phùng Hữu Đức còn dùng từ “mời”, Vân Đạo Tử quá hiểu ý nghĩa của những lời này nên càng khẩn trương.

- Ân? Còn không đi?

Phùng Hữu Đức thấy Vân Đạo Tử nghe nói tên Bạch Tiểu Thuần liền đổ mồ hôi, nội tâm cảm thấy nghi hoặc, ánh mắt càng lăng lệ ác liệt.

- Đường chủ... Bạch Tiểu Thuần này... Hắn... Hắn không có ở đây, hắn đi chấp hành nhiệm vụ.

Vân Đạo Tử kiên trì nói ra, nội tâm thì chửi Lý Nguyên Thánh không ngừng. Trên thực tế, lần đầu tiên nhìn Bạch Tiểu Thuần hắn đã nhận ra, sở dĩ Bạch Tiểu Thuần bị chọn vào Hàng Ma Đường cũng là Vân Đạo Tử tốn hao một ít tâm tư.

Dựa theo ước định giữa hắn và Lý Nguyên Thánh, chỉ cần đánh chết Bạch Tiểu Thuần thì hắn sẽ có rất nhiều chỗ tốt, mà loại chuyện này Vân Đạo Tử cũng không phải lần đầu làm. Tại hắn xem ra chỉ là một đệ tử mà thôi, cho dù là hạt nhân thì như thế nào, ở trong Hàng Ma Đường này hắn muốn ai chết thì kẻ đó phải chết.

Nhưng hiện tại trái tim Vân Đạo Tử run rẩy.

- Nhiệm vụ?

Phùng Hữu Đức sững sờ. Hắn nhìn Vân Đạo Tử, ánh mắt biến thành ác liệt như dao. Hắn thân là đường chủ Hàng Ma Đường, mặc dù ngày bình thường mặc kệ không quản lý nhưng hắn quá hiểu không ít chuyện xấu xa trong nơi này. Hắn biết rõ nhất định Bạch Tiểu Thuần đã đắc tội ai đó, bằng không Vân Đạo Tử cũng không có khả năng có sắc mặt như vậy.

- Đi chấp hành nhiệm vụ gì?

Lời nói của Phùng Hữu Đức không vui.

- Vâng... Hắn đi chấp hành nhiệm vụ tiêu diệt dâm tu Tả Hằng Phong...

Vẻ mặt Vân Đạo Tử đau khổ nói ra.

- Đi đâu chấp hành, nói chi tiết!

Phùng Hữu Đức nheo mắt nhìn chằm chằm vào Vân Đạo Tử, giọng điệu càng ngày càng lạnh giá.

- Đi... Động phủ Địa Sát lão quái, Tả Hằng Phong là đệ tử mới thu của lão quái này...

Hiện tại Vân Đạo Tử cực kỳ buồn bực, đáy lòng càng hận Lý Nguyên Thánh tới cực điểm, đồng thời cũng cảm thấy ủy khuất. Nghĩ thầm Bạch Tiểu Thuần đã có quan hệ cứng như vậy, lại được đường chủ chú ý, tại sao không nói sớm...

- Cái gì!

Khóe mắt Phùng Hữu Đức như muốn nứt ra. Hắn phất tay áo một cái, lập tức cuồng phong nổ vang, đồ vật trong đại điện nổ nát. Càng như vậy Vân Đạo Tử càng run rẩy, uy áp bao phủ đại điện.

- Ngươi bảo Bạch Tiểu Thuần đi động phủ tu sĩ Nguyên Anh đánh chết đệ tử của hắn?

Phùng Hữu Đức tức giận ngập trời.

- Nhanh chóng bảo hắn trở về, hắn không cần chấp hành bất cứ nhiệm vụ gì cả!

Phùng Hữu Đức nổi giận gầm lên một tiếng, tu vi Nguyên Anh bộc phát và giọng nói như sấm sét truyền khắp cả Hàng Ma Đường.

- Đã... Không kịp, hắn đã đi mười ngày rồi, dựa theo thời gian đã sớm đến... Hơn nữa ta... Ta đưa ngọc giản cho hắn có gian lận, ra khỏi tông môn không dùng được...

Vân Đạo Tử bị lửa giận của Phùng Hữu Đức dọa run rẩy, hắn sợ hãi quỳ xuống nói ra.

- Ngươi... Ngươi...

Phùng Hữu Đức cảm giác trái tim của mình rét lạnh, tâm thần như bị sét đánh trúng, mồ hôi lạnh chảy khắp toàn thân. Địa Sát lão quái chính là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, lại tụ tập không ít tán tu, nhất là người này có ham mê đặc thù. Vừa nghĩ tới ham mê của đối phương, nội tâm Phùng Hữu Đức khẩn trương. Nghĩ tới nếu như trước khi Thông Thiên sứ giả triệu kiến cũng thì thôi, nhưng nếu sau khi triệu kiến mà Bạch Tiểu Thuần lại chết thảm ở ngoài, hậu quả của việc này khó đoán được.

Vừa nghĩ đại nhân vật có thể làm lão tổ Bán Thần lễ kính ba phần, Phùng Hữu Đức đã sợ hãi không nhỏ, đôi mắt hắn đỏ lên, sắc mặt không ngừng biến hóa và hét lớn.

- Ngươi làm chuyện tốt!

Cơn giận xông não, Phùng Hữu Đức tức quá tát một cái, trực tiếp đánh Vân Đạo Tử bay ra khỏi đại điện, mà thân thể của hắn cũng biến mất, sau khi đứng trên quảng trường liền quát lớn khắp Hàng Ma Đường.

- Tất cả đệ tử Hàng Ma Đường tập kết trong mười hô hấp.

- Mở chiến thuyền Hàng Ma cho ta!

- Truyền Tống Trận đi Vĩnh Động Châu cũng mở toàn diện, mở phạm vi lớn nhất! Lập tức! ! !

Phùng Hữu Đức nổi giận rống to, cả Hàng Ma Đường cũng phải rung động. Người nghe được lời này đều khiếp sợ, không dám chậm trễ chút nào. Chỉ trong nháy mắt hơn vạn tu sĩ Hàng Ma Đường đã xuất hiện trên không trung, bọn họ lập tức bái kiến Phùng Hữu Đức.

Cùng lúc đó từng chiếc từng chiếc chiến thuyền lớn vạn trượng đều hoạt động, chúng bay lên giữa không trung. Mười chiếc chiến thuyền này đen kịt, ai nhìn cũng phải sợ hãi.

Còn chưa chấm dứt, Truyền Tống Trận đi Vĩnh Động Châu cũng vận hành toàn diện, tiếng nổ vang không dứt bên tai. Động tĩnh của Hàng Ma Đường đã làm các đường khác chú ý, thậm chí ngay cả chưởng môn Không vực đang ở trên ngọn núi bảy màu cũng giật mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.