Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 187: Chương 187: Nguyên Từ châu và Thủy Trạch Quốc Độ. (Hạ)




- Nguyên Từ châu cùng với cánh Linh Từ có tác dụng rất lớn đối với ngươi, phải làm quen cho thuần thục. Còn có Thủy Trạch Quốc Độ kia, nó so với Thảo Mộc Giai Binh của Hương Vân Sơn chúng ta còn huyền diệu hơn. Còn có Long Tượng Hóa Hải Kinh, công pháp này là do đệ nhất lão tổ, người đã đem Linh Khê Tông ta từ hạng chót của Thông Thiên Hà giết tới hạ du, khai tông lập phái sáng tạo ra, ngươi phải quan sát nhiều hơn nữa, sau này lúc ta truyền thụ cho ngươi Thảo Mộc Giai Binh, dùng công pháp này thôi động, hiệu quả sẽ càng tốt hơn.

Lý Thanh Hậu lại dặn dò một phen, đến lúc này mới rời đi.

Đáy lòng Bạch Tiểu Thuần cảm động, hướng về phía Lý Thanh Hậu ôm quyền cúi đầu thật sâu, nhịn không được hỏi một câu.

- Lý thúc, bọn họ vì sao lại bảo ngươi là Lý hắc tử? Thật quá đáng!

Bạch Tiểu Thuần hiếu kỳ nhìn về phía Lý Thanh Hậu.

Bước chân của Lý Thanh Hậu ở giữa không trung ngừng lại, sắc mặt tối sầm, quay đầu trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần một chút.

- Chuyện của người lớn, ngươi không cần quá để ý tới. Ngươi chỉ cần nhớ kỹ, Dược Sư chúng ta, dược đạo trân quý, sao có thể tùy tiện đem cho người ta!

Nói xong, Lý Thanh Hậu quay người rời đi.

Bạch Tiểu Thuần như có điều suy nghĩ, trong mắt càng thêm khâm phục, thầm nghĩ tám chín phần mười, là do đan dược của Lý Thanh Hậu khiến cho không ít người cảm thấy đau lòng tâm đen.

Sau khi đưa tiễn Lý Thanh Hậu, hắn về tới động phủ, nhớ tới lai lịch của Long Tượng Hóa Hải Kinh mà Lý Thanh Hậu vừa mới nói, đáy lòng rất là kính nể vị đệ nhất lão tổ kia.

- Lời mở đầu của vị đệ nhất lão tổ có nhắc tới gông cùm xiềng xích, đến cùng thì cái gì là gông cùm xiềng xích?

Bạch Tiểu Thuần trầm tư một lát, mơ hồ có chút kiến giải, nhưng lại không cách nào chứng thực, lắc đầu đặt xuống đáy lòng, sau đó nhìn về phía Nguyên Từ châu ở trong tay, dựa theo cách mà Lý Thanh Hậu đã chỉ dạy, một ngụm nuốt vào.

Hạt châu này vừa vào tới miệng liền hóa thành một đoàn khí, dung nhập vào bên trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần, xoay quanh ở đan điền, không có khó chịu gì. Bạch Tiểu Thuần cảm thụ một lát, phát hiện thân thể của mình hình như nhẹ hơn một chút, thử di chuyển một phen, lập tức phát giác ra tốc độ nhanh hơn ngày thường, giống như là có một mối liên hệ kỳ dị nào đó cùng với thiên địa này.

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy rất thần kỳ, lại cầm lấy cánh Linh Từ. Đây là một đôi cánh màu xanh, mỏng như cánh ve, mơ hồ trong suốt. Bạch Tiểu Thuần há mồm phun ra một luồng linh khí, đem cái cánh này lập tức luyện hóa. Một nén hương về sau, hai mắt của hắn lóe lên, cánh Linh Từ ở trong tay biến mất, lúc xuất hiện đã ở sau lưng của hắn.

Một loại cảm giác máu tan vào trong nước, giống như đôi cánh Linh Từ kia đã trở thành một bộ phận ở trên người hắn, có thể điều khiển tự nhiên như cánh tay. Bạch Tiểu Thuần mừng rỡ, tâm niệm vừa động, đôi cánh ở sau lưng bỗng nhiên vỗ nhẹ.

Trong nháy mắt, thân thể Bạch Tiểu Thuần đã hóa thành tàn ảnh, đập thẳng đến vách đá ở phía xa xa, làm Bạch Tiểu Thuần bị hù hét lên một tiếng, vội vàng dừng lại, nhưng lại không khống chế được tốt, cả người trực tiếp đâm thẳng vào vách đá.

Phịch một tiếng, toàn bộ động phủ đều bị chấn động một cái, nhưng da thịt Bạch Tiểu Thuần quá cứng, nên trong lúc va chạm lại trực tiếp dính vào trên vách đá, một lúc lâu mới rơi xuống bịch một tiếng, phát ra tiếng kêu rên.

Bạch Tiểu Thuần nhe răng nhếch miệng, sau khi đứng dậy vẫn còn sợ hãi đưa mắt nhìn vách đá bị lún vào một cái hố, không dám thử ở trong động phủ nữa. Sau khi ra ngoài, một lần nữa lấy dũng khí, vỗ cái cánh ỏ sau lưng, trong nháy mắt bay thẳng đến nơi xa.

Mấy ngày sau, Bạch Tiểu Thuần đã quen thuộc với tốc độ mà cái cánh này bộc phát ra, trong lòng rất là đắc ý, có loại cảm giác vô địch thiên hạ rồi.

- Ha ha, Bạch Tiểu Thuần ta có được tốc độ này, sau này Chu trưởng lão đừng hòng đuổi theo ta!

Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười to, thân hình lóe lên, ở giữa không trung lượn vòng vài cái, trở về tới động phủ.

Thời gian thoáng cái đã trôi qua mấy tháng, lúc này Bạch Tiểu Thuần đã vô cùng quen thuộc với khu vực của đệ tử nội môn trên Hương Vân Sơn, do vậy mà cái cảm giác mới mẻ khi vừa trở thành đệ tử nội môn cũng đã vơi bớt đi nhiều.

Phần lớn thời gian của hắn là ở trong động phủ, có khi là tu hành, cũng có khi luyện chế linh dược tại phòng luyện dược, Phát Tình đan cũng được hắn luyện chế ra không ít.

Cuộc sống như vậy khiến hắn cảm thấy rất vui vẻ, vì với hắn mà nói, tu hành là vì trường sinh, tu vi của mình càng cao thì thọ nguyên đạt được cũng càng thêm nhiều.

Mà luyện chế linh dược chính là niềm hứng thú của hắn. Lý tưởng của hắn là sẽ luyện chế ra Trường Sinh Bất Tử đan, đây là một khát vọng vĩ đại của hắn, thúc đẩy hắn không ngừng mà luyện chế Linh dược. Có điều sự thật lại tàn khốc là sau mấy tháng thực hiện như vậy thì lúc này hắn đau buồn phát hiện ra, bản thân mình đã không còn thảo dược rồi.

Dù là có trong tay một vạn Linh thạch được ban thưởng cho đệ nhất Thiên Kiêu chiến, nhưng tài liệu cần thiết để luyện chế đan dược cấp ba thì không thể mua được, cho dù là ủy thác những gia tộc tu chân kia thì giá tiền phải trả cũng rất cao.

Mà phương pháp tốt nhất chính là có đầy đủ điểm cống hiến, trao đổi với tông môn.

- Điểm cống hiến...

Bạch Tiểu Thuần ngồi trong động phủ, mặt ủ mày chau, điểm cống hiến chính là thứ hắn thiếu thốn nhất. Lúc này hắn chợt do dự một phen, rồi dứt khoát đi ra khỏi động phủ, đến Nhâm vụ, nơi giao nhận nhiệm vụ cho đệ tử nội môn tại bên dưới bia đá nhiệm vụ.

Bởi vì đệ tử nội môn không nhiều nên nơi này không tấp nập người ra vào như khu giao nhận nhiệm vụ của đệ tử ngoại môn, phần lớn những người khác đến rồi đi cũng rất vội vàng, tựa như thời gian là vô cùng quý giá. Lúc này Bạch Tiểu Thuần cũng đã lảo đảo đi đến, đứng nơi đó nhìn vào tấm bia đá nhiệm vụ mà chọn lấy một cái.

- Nguy hiểm không cần lấy!

- Điểm cống hiến thấp, không lấy!

- Lâu dài cũng không thể nhận...

Bạch Tiểu Thuần thì thầm nói nhỏ. Cuối cùng ánh mắt hắn rơi đến nhiệm vụ ở trên cùng. Nhiệm vụ này do trưởng lão tông môn ban bố ra, cần nội hạch của Ký Diệt Thú, giá cả một viên nội hạch đổi được một ngàn điểm cống hiến.

Hơn nữa địa điểm có Ký Diệt Thú là nằm trong dãy sơn mạch hoang vu cách Linh Khê tông không xa. Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm trong chốc lát, loại Ký Diệt Thú này cũng được giới thiệu tại Đệ tứ Linh Thú quyển, chính xác mà nói thì nó cũng không phải là một loại hung thú gì cả mà chỉ là một sinh mệnh kỳ lạ dựa vào kí sinh mà tồn tại.

Nó chọn ký sinh trên người một vài loại hung thú, khiến cho hung thú kia mọc ra thêm một cái đầu nữa. Đến khi cái đầu này hoàn toàn thành hình thì hung thú cũng héo rũ mà chết, Ký Diệt Thú thành thục hóa thành Cửu Nhật Điểu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.