Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 665: Chương 665: Núi có linh




Nhưng dù thế cũng là chưa đủ, Bạch Tiểu Thuần cắn răng tiếp tục.

Hai tháng sau trong cầu vồng Không vực, khu vực Tống Khuyết bế quan phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, khí tức Kết Đan bộc phát ra ngoài. Khí tức xuyên thủng mây mù, thậm chí còn làm cho rất nhiều người ngạc nhiên.

Khi tiếng thét dài vang lên trong động phủ, thân ảnh Tống Khuyết xuất hiện giữa không trung. Ánh mắt của hắn sáng ngời như ẩn chứa ngôi sao, toàn thân có hào quang tỏa sáng, uy áp của tu sĩ Kết Đan tỏa ra chung quanh, bao phủ thiên địa.

Tám tầng linh hải trong người hắn hoàn toàn kết tinh, càng dung hợp với nhau tạo thành Địa Đan!

Địa Đan của hắn do tám tầng linh hải tạo thành, nội tình của hắn sâu nên uy áp rất lớn, đủ giúp hắn bước vào hàng ngũ cường giả trong Kết Đan.

- Tống Khuyết ta chờ ngày hôm nay đã lâu, rốt cục... Kết Đan!

Tống Khuyết ngửa mặt lên trời cười to, nội tâm vô cùng kích động.

- Bạch Tiểu Thuần, ta sẽ nhanh chóng vượt qua ngươi!

Trong mắt Tống Khuyết mang theo vẻ chờ mong bay trở về động phủ, hắn đi củng cố tu vi.

Thời điểm Tống Khuyết Kết Đan không lâu, Trần Mạn Dao, Thần Toán Tử cũng lục tục Kết Đan thành công. Việc này đặt trong Nghịch Hà Tông nhất định sẽ sinh ra oanh động lớn, nhưng ở trong Tinh Không Đạo Cực Tông lại không phải như thế. Kết Đan ở nơi đây quá bình thường, dù sao đệ tử Tinh Không Đạo Cực Tông quá nhiều, thế lực cũng quá lớn. Có thể nói cả đông mạch Tu Chân giới đều nằm dưới sự khống chế của Tinh Không Đạo Cực Tông.

Kể từ đó nơi này chính là khu vực cường giả tụ tập, chính là Kết Đan sẽ không được coi trọng, trừ khi bước vào Nguyên Anh. Bởi vì tu sĩ Nguyên Anh đặt ở nơi nào trong đông mạch Tu Chân giới đều là bá chủ một phương.

Mặc dù ở chỗ này tấn chức Kết Đan không được coi trọng quá mức, nhưng hai người Thần Toán Tử cùng với Trần Mạn Dao vẫn vô cùng hưng phấn. Bọn họ càng cuồng nhiệt với tu hành, cùng lúc đó Bạch Tiểu Thuần vẫn đang ở trong Vạn Sơn Cốc, hắn lần lượt thử dung hợp với pho tượng kia.

- Làm sao làm được đây?

Lại qua nửa tháng, Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình sắp sụp đổ. Hắn đến bây giờ không thể dung hợp với pho tượng, chỉ hơi cảm giác được linh của pho tượng này mà thôi.

- Dựa theo tốc độ này ta phải cảm ngộ ở đây trên mấy chục, mấy trăm năm sao?

Bạch Tiểu Thuần phát điên. Hắn đi vào Tinh Không Đạo Cực Tông đã từng tìm kiếm tin tức về Nhân Sơn Quyết, biết rõ trong Tinh Không Đạo Cực Tông có ba trăm bí pháp, Nhân Sơn Quyết được liệt vào top mười bí pháp, nhưng từ xưa tới nay không có bao nhiêu người tu hành thành công. Công pháp này gian nan ở chỗ cảm ngộ, có lẽ có người trong nháy mắt tu hành thành công, còn có người... Thường thường cả đời cũng không thể thành công.

- Không luyện, nó quá khó khăn.

Bạch Tiểu Thuần bực mình đứng lên, nhìn qua pho tượng dưới chân hắn hừ một tiếng.

- Cho dù không có học được Nhân Sơn Quyết cũng không ngại, ta có Thủy Trạch Quốc Độ, ta còn có lực hút lực đẩy!

Bạch Tiểu Thuần không phục, cách điều khiểu lực hút hắn tu hành từ lâu rồi, cũng thử ngưng tụ nó thành tiểu cầu. Hôm nay cảm ngộ rất nhiều, dựa theo hắn phán đoán mình cách khống chế hoàn toàn cũng không xa lắm.

Về phần Thủy Trạch Quốc Độ, đây là đòn sát thủ của Bạch Tiểu Thuần. Hắn bước vào hư vô, đứng trên bầu trời. Mặc dù hắn đang an ủi mình nhưng nội tâm rất phiền muộn, không cam lòng quay đầu lại nhìn qua pho tượng, Bạch Tiểu Thuần thở dài một tiếng, lúc này hắn mới buông tha rời đi.

Hắn nhanh chóng rời khỏi Vạn Sơn Cốc, lúc hắn đi tới bàn tay lớn kia lại nhìn thấy nam tử trung niên đang ngồi. Hắn vẫn giống như vài tháng trước khi Bạch Tiểu Thuần đến, tư thế vẫn không thay đổi.

- Không có ai lần đầu tiên tu hành Nhân Sơn Quyết có thể dung hợp thành công, trong mười lần có thể làm được đã tính là có tư chất.

Nam tử trung niên mở mắt ra nhìn Bạch Tiểu Thuần, hắn lãnh đạm nói một câu.

- Người dung với núi cần quên mình, lại quên núi, rồi sau đó thức tỉnh, ngươi chính là núi, núi chính là ngươi...

Nghe nam tử trung niên nói thế, Bạch Tiểu Thuần hơi gật đầu sau đó suy nghĩ một lúc. Hắn ôm quyền rời đi, sau khi về động phủ hắn ngồi xuống, trong đầu vẫn nhớ câu nói của Thạch Sơn.

Không bao lâu sau hắn mở mắt ra nhìn bên ngoài động phủ, ánh mắt nhìn ra bên ngoài.

- Đã Kết Đan?

Không bao lâu một đạo hào quang từ xa bay tới, sau khi tới gần hóa thành một nữ tử. Nữ tử này tướng mạo tuyệt mỹ, trên người mặc trường bào màu vàng rộng thùng thình nhưng không thể che dấu được sức hấp dẫn từ thân thể nàng.

- Bạch sư huynh.

Nữ tử này chính là Trần Mạn Dao. Nàng cười rất hồn nhiên, đứng bên ngoài động phủ Bạch Tiểu Thuần sau đó lên tiếng, đang muốn tiếp tục gọi thì cửa động phủ mở ra, Bạch Tiểu Thuần chặc lưỡi đi ra ngoài. Hắn đi quanh Trần Mạn Dao một vòng, sau đó nhìn tới mức Trần Mạn Dao xấu hổ hờn dỗi kêu lên.

- Bạch sư huynh, ngươi làm gì thế!

- Mấy tháng không gặp, chúc mừng phu nhân Kết Đan.

Bạch Tiểu Thuần thu hồi ánh mắt, đùa giỡn một câu.

Cái danh xưng phu nhân này lúc ở Không thành là Trần Mạn Dao thèm điểm cống hiến của Bạch Tiểu Thuần cho nên tự xưng như vây. Hiện tại nghe Bạch Tiểu Thuần nói như thế, Trần Mạn Dao xấu hổ nhưng trong mắt lại tỏa ra hào quang câu dẫn lòng người, lại chủ động tới gần Bạch Tiểu Thuần.

- Bạch sư huynh, chỉ cần ngươi đáp ứng người ta một việc, ngươi muốn như thế nào cũng được.

Trần Mạn Dao nói nhỏ bên tai Bạch Tiểu Thuần.

- Chuyện gì?

Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng, ánh mắt đảo qua dáng người lồi lõm của Trần Mạn Dao.

- Chuyện này rất đơn giản, chỉ cần ngươi gia nhập chúng ta...

- Không bàn nữa!

Không đợi Trần Mạn Dao nói xong, Bạch Tiểu Thuần lắc đầu. Cũng không phải Trần Mạn Dao mới nhắc chuyện này lần đầu, lúc trước ở Không thành, Trần Mạn Dao đã từng ám chỉ qua mấy lần, đều bị Bạch Tiểu Thuần cự tuyệt.

- Tông môn Thông Thiên Hà là chính thống, mà Man Hoang là nghịch tặc. Bạch Tiểu Thuần ta xuất thân danh môn, bối cảnh lớn tới mức chính ta còn không rõ, há có thể gia nhập nghịch tặc.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ. Những chuyện này hắn cũng biết được từ lời của Trần Mạn Dao nói. Hắn đã sớm cân nhắc rõ ràng, gia nhập nghịch tặc chính là cầm mạng nhỏ của mình ra chơi.

- Có lẽ tương lai có một ngày ngươi sẽ cảm thấy hứng thú.

Trần Mạn Dao mỉm cười, không quan tâm Bạch Tiểu Thuần lại cự tuyệt, lại tiếp tục nói.

- Đúng rồi, Bạch sư huynh, lần này ta tới đây chính là nói cho ngươi biết tin tức của Đỗ Lăng Phỉ.

Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt tỏa sáng nhìn về phía Trần Mạn Dao.

Trần Mạn Dao che miệng cười cười, trong mắt mang theo vũ mị. Bạch Tiểu Thuần rất quan tâm tin tức này, không có dài dòng.

- Căn cứ theo ta điều tra thì có nhiều manh mối xuất hiện, mặc dù không thể điều tra vị trí xác thực của Đỗ Lăng Phỉ nhưng có thể xác định một việc... Đỗ Lăng Phỉ ngươi đang tìm đang ở trong Tinh Không Đạo Cực Tông!

Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, trong mắt tỏa ra hào quang lần nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.