Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 684: Chương 684: Sáu canh giờ




Phải biết rằng phạm vi tu luyện của Tư Mã Phi Như được lập ra không chỉ một hai lần. Cũng không phải là không có người ý đồ xông qua, nhưng cuối cùng tất cả những người này đều thê thảm, từ nay về sau đều phải tránh né Tư Mã Phi Như.

Bạch Tiểu Thuần đang bay trong lo lắng, ánh mắt của hắn mang theo tức giận, hàn quang lóe lên trong mắt sau đó hắn bấm niệm pháp quyết điểm vào hồ nước.

- Câm miệng!

Bạch Tiểu Thuần gầm lên một tiếng, vận chuyển Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết vào trong ngón trỏ tay phải, hàn khí vô tận tiếp cận thượng hàn bắn thẳng vào hồ nước phía dưới.

Hàn khí như cầu vồng bay vào hồ nước của Tư Mã Phi Như, hàn khí lập tức bao trùm hồ nước. Chỉ trong nháy mắt toàn bộ hồ nước hóa thành hồ băng, đóng băng hoàn toàn.

Tốc độ cực nhanh, chỉ một hô hấp cả hồ nước đều đóng băng, cùng đóng băng chính là gương mặt cực lớn và Tư Mã Phi Như đang định lao ra.

Sắc mặt Tư Mã Phi Như biến hóa, không đợi hắn giãy dụa thân thể đã cứng ngắt. Hắn bị hàn khí vô cùng khủng bố này đóng băng toàn thân, trở thành một băng điêu...

Hắn há to miệng, ánh mắt mở lớn, thậm chí sắc mặt khó tin của hắn cũng nổi bật rõ ràng.

Đám tùy tùng chung quanh hồ băng đều hít khí lạnh, sắc mặt không dám tin tưởng.

- Chuyện... Chuyện này sao có thể!

- Đó là... Bạch Tiểu Thuần? Trời ạ, không phải bài danh của hắn là bốn trăm chín mươi sao, cũng chỉ một ngón tay là có thể phong ấn Tư Mã Phi Như!

Đám tùy tùng Tư Mã Phi Như cảm thấy đầu óc không đủ dùng. Bạch Tiểu Thuần bay ngang, bọn họ nhanh chóng tránh né, Bạch Tiểu Thuần lập tức vượt qua phạm vi ngàn dặm này.

Không bao lâu Bạch Tiểu Thuần đã bay tới khu vực Hàng Ma Đường, không do dự thêm một giây, hắn trực tiếp tới bên ngoài Hàng Ma Đường. Mặc dù Bạch Tiểu Thuần có danh tiếng nhưng người sợ hắn không nhiều. Tuy vậy trong Hàng Ma Đường có Phùng Hữu Đức tọa trấn bảo hộ Bạch Tiểu Thuần hoành hành, hắn đi không ai dám ngăn cản, hắn trực tiếp đi tới đại điện.

- Bạch Tiểu Thuần, bái kiến chân nhân!

Bạch Tiểu Thuần nhảy vào trong đại điện, sau khi nhìn thấy Phùng Hữu Đức đang ngồi lập tức ôm quyền cúi đầu.

- Cầu chân nhân cứu mạng!

Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu sau đó lo lắng nói một câu.

- Lại thế nào?

Phùng Hữu Đức rất bất đắc dĩ, nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần lập tức nói chuyện Trương Đại Bàn, sau đó lại khẩn cầu Phùng Hữu Đức tương trợ, thậm chí không tiếc cúi người.

Sắc mặt Phùng Hữu Đức từ từ nghiêm túc. Hắn cho tới bây giờ không thấy qua bộ dáng Bạch Tiểu Thuần như hiện tại, sau khi nghe xong hắn lại nhíu mày suy nghĩ.

- Niệm đan... Cũng được, bổn tọa đi xem một chút.

Phùng Hữu Đức đứng dậy bước đi, Bạch Tiểu Thuần cảm động ôm quyền lần nữa. Phùng Hữu Đức phất tay áo mang theo Bạch Tiểu Thuần thuấn di rời đi.

Vừa biến mất sau đó xuất hiện đã ở ngoài ngàn dặm, lại thuấn di lần nữa đã tới bên ngoài động phủ Trương Đại Bàn. Loại pháp thuật thuấn di này làm tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, không kịp hâm mộ hắn đã mang theo Phùng Hữu Đức đi vào động phủ.

Thần Toán Tử và Trần Mạn Dao cùng Hứa Bảo Tài nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần dẫn Phùng Hữu Đức đến đây, lập tức bái kiến sau đó tránh đường.

Phùng Hữu Đức để ý Bạch Tiểu Thuần, về phần người khác hắn không đặt vào mắt, nhìn cũng không nhìn. Hắn đi tới trước mặt Trương Đại Bàn, sau đó nâng tay phải đặt vào mi tâm Trương Đại Bàn, thần thức tỏa ra quan sát tỉ mỉ, hắn nhíu mày một lúc.

Nhìn thấy sắc mặt Phùng Hữu Đức như vậy, nội tâm Bạch Tiểu Thuần chấn động, sắc mặt tái nhợt.

- Thật là niệm đan...

Sau nửa ngày Phùng Hữu Đức nâng tay lên, hắn từ từ nói:

- Nếu kẻ này Kết Đan trong vòng nửa tháng, lão phu còn có biện pháp hóa giải giúp hắn. Nhưng hôm nay hắn dầu cạn đèn tắt, hơi thở mong manh, còn cách tử vong một bước mà thôi, lão phu không có sức mạnh giúp hắn được nữa.

Phùng Hữu Đức thở dài nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần như trúng phải trọng kích, sắc mặt hắn tái nhợt lảo đảo lui ra phía sau vài bước, trong thần sắc lộ ra vẻ bi ai. Hắn cảm giác tâm của mình như vỡ nát, có cảm giác đau đớn không nói thành lời, ngay cả hô hấp cũng không thông.

Trong đầu hắn chỉ có những cảnh tượng ở chung với Trương Đại Bàn.

- Không còn biện pháp khác hay sao?

Bạch Tiểu Thuần không cam lòng, hắn nhìn thân thể Trương Đại Bàn như một bộ xương, trong mắt từ từ xuất hiện tơ máu, hắn như phát điên lên.

- Hắn có quan hệ gì với ngươi?

Trong mắt Phùng Hữu Đức mang theo hào quang thâm thúy, từ từ lên tiếng.

- Hắn là đại sư huynh của ta!

Bạch Tiểu Thuần nhìn qua Phùng Hữu Đức, trong mắt hắn chỉ có chấp nhất và không tiếc giá nào cũng phải cứu Trương Đại Bàn. Điểm này đã làm Phùng Hữu Đức chấn động.

Đối đãi với Bạch Tiểu Thuần, Phùng Hữu Đức vẫn xem trọng hứa hẹn của đại nhân vật mới chiếu cố như vậy. Nhưng trong nháy mắt vừa rồi hắn nhìn thấy ánh mắt Bạch Tiểu Thuần và cảm nhận được cảm xúc hắn đã mất đi từ lâu.

- Không nghĩ tới kẻ này trọng tình trọng nghĩa như thế...

Nội tâm Phùng Hữu Đức thì thào. Bằng tu vi và tuổi tác, hắn đã biết được hành vi Bạch Tiểu Thuần là thật hay giả, sau khi trầm ngâm một lúc hắn quay người quan sát Trương Đại Bàn, sau nửa nén ngang Phùng Hữu Đức lên tiếng.

- Muốn cứu đại sư huynh của ngươi cũng không phải là không có biện pháp. Tu sĩ Nguyên Anh không có biện pháp tương trợ, nếu có tiền bối Thiên Nhân Cảnh ra tay nhất định có thể. Thậm chí không cần Thiên Nhân ra tay, chỉ cần một tia khí tức Thiên Nhân cũng có thể giúp niệm đan trong người đại sư huynh của ngươi ổn định trật tự, thuận lợi Kết Đan!

Phùng Hữu Đức nhìn qua Bạch Tiểu Thuần, lúc nói câu này thân thể Bạch Tiểu Thuần chấn động, trong mắt tỏa ra hào quang sáng ngời.

- Khí tức Thiên Nhân? Làm sao đạt được! Ta nguyện dùng tất cả điểm cống hiến mua sắm!

Bạch Tiểu Thuần không chần chờ, trong mắt của hắn chỉ có kiên định và quyết đoán, đám người Thần Toán Tử cũng cảm nhận rõ ràng.

- Khí tức Thiên Nhân chính là đại năng Thiên Nhân hao phí thời gian không ngắn luyện hóa khí tức của mình ngưng tụ thành sợi tơ, phong ấn vào trong lá bùa đặc thù. Đây là pháp bảo dùng một lần, ban cho đệ tử dùng phòng thân.

- Loại vật phẩm này cần Thiên Nhân hao phí mấy năm mới luyện chế ra, giá trị to lớn, không phải điểm cống hiến có thể mua được.

Phùng Hữu Đức lắc đầu.

Thần Toán Tử hít khí lạnh nhìn Hứa Bảo Tài đứng bên cạnh. Loại đồ vật chỉ có đệ tử Thiên Nhân dùng để phòng thân này, muốn đạt được thật sự rất khó khăn.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần lại tái nhợt, hắn vẫn còn mang theo kỳ vọng. Hắn tin tưởng Phùng Hữu Đức nhất định sẽ nói cách đạt được.

- Muốn đạt được khí tức Thiên Nhân hoặc là bái Thiên Nhân làm sư phụ, thân làm đệ tử tự nhiên sẽ có một phần, hoặc là... Chính ngươi xông Tinh Không Đạo Cực bảng, chỉ cần có thể tiến vào cầu vồng màu tím, có thể yêu cầu tông môn một phần thưởng không quá phận, ngươi có thể yêu cầu một phần khí tức Thiên Nhân!

Phùng Hữu Đức nhìn Bạch Tiểu Thuần, chậm rãi lên tiếng.

- Cầu vồng màu tím? Điều này sao có thể...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.