Bạch Tiểu Thuần xem xét hữu hiệu, đáy lòng thở ra một hơi, biết rõ lúc này không thể chọc nhiều người tức giận, một khi những người này thực ra tay, không nói tiêu diệt mình hay không... Mặc dù đối với phương sẽ có trừng phạt nhưng nếu mình bị diệt lại không đáng.
Lúc đang muốn mở miệng khuyên bảo, bỗng nhiên, tiểu ô quy nằm sắp bên cạnh hắn đột nhiên nhyar lên đầu Bạch Tiểu Thuần, nội tâm Bạch Tiểu Thuần chấn động, có cảm giác không tốt, không đợi hắn ngăn cản thì tiểu ô quy lại rống lớn.
- Ta thấy mọi người ở đây nghe không hiểu, như vậy đi, những lời chủ nhân ta nói vừa rồi, ta sẽ giải thích một chút, nói trắng ra với các ngươi, kỳ thật ý của hắn chính là các ngươi chỉ là đám gà mái, thái điểu, dám đoạt với Bạch Tiểu Thuần ta thì tất cả bằng vào tài năng, đừng có lầm bà lầm bầm nữa, còn không mau cút đi!
Lời này cực lớn truyền khắp tứ phương, bộ phận người ba tông vừa tỉnh táo đã lập tức giận dữ, mà những người không tỉnh táo càng tức giận ngập trời.
Nhất là người Tinh Hà Viện đều tức giận như núi lửa bùng nổ, Trần Vân Sơn là người gào lên đầu tiên.
- Giết Bạch Tiểu Thuần, chúng ta nhiều người như vậy đồng loạt ra tay diệt sát hắn, hắn chết dưới tay mọi người, tông môn cũng không có biện pháp điều tra.
- Cái nồi kia là chí bảo!
- Giết hắn, nói không chừng Bạch Tiểu Thuần vừa chết thì ấn ký sẽ bay ra, bị chúng ta đạt được lần nữa!
Trần Vân Sơn nói ra lời này mọi người biết rõ không có hi vọng lớn, nhưng sát ý đã bùng nổ ngập trời, những gì Bạch Tiểu Thuần nói lúc trước đã làm bọn họ tức giận, hiện tại tiểu ô quy lên tiếng càng kích thích lửa giận bùng nổ.
Lúc này vài chục tu sĩ Kết Đan gào thét bay tới, bọn họ lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, nhìn từ xa khí thế những người này kinh thiên động địa, bọn họ đã sinh ra sát tâm, thề phải diệt Bạch Tiểu Thuần tại nơi này.
- Ta không phải ý này!
Bạch Tiểu Thuần kêu thảm thiết, liều mạng chạy trốn, trái tim của hắn run sợ, hắn không ngốc, hắn biết rõ mình có mạnh hơn nữa, dù có Bất Tử Kim Cương Đan, có Thiên Đạo Kim Đan nhưng không phải là đối thủ của vài chục thiên kiêu Kim Đan nơi đây.
Đáy lòng Bạch Tiểu Thuần càng hận tiểu ô quy đáng chém ngàn đao này, hêện tại hắn muốn trở về thật nhanh, hắn không ngừng bỏ chạy và đám người vẫn truy kích, tiểu ô quy lại xuất hiện bên người Bạch Tiểu Thuần, nó quát lớn với đám người truy kích phía sau.
- Các ngươi là một đám gà gốc, chim nhỏ, đến đây, chủ nhân nhà ta có thể đánh một trăm các ngươi, đến đây, có bản lĩnh đến đánh chủ nhân nhà ta đi!
- Ngươi câm miệng!
Bạch Tiểu Thuần muốn điên lên, tay phải nâng lên chụp vào tiểu ô quy, hắn lập tức ném vào đám người đuổi theo sau lưng.
- Các ngươi giết nó hả giận đi, là nó nói không phải ta nói.
Bạch Tiểu Thuần thét lên, tiểu ô quy bị ném đi cũng thét dài, tốc độ cực nhanh không cho người khác né tránh, nó lập tức đập vào mặt một tu sĩ Tinh Hà Viện.
Tu sĩ kia vỡ hàm răng kêu thảm thiết, trên mặt hắn xuất hiện dấu vết con rùa đen, có tứ chi, đầu lâu, cái đuôi, mai rùa, giống như đúc...
Tiểu ô quy lại bay trở về bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, nó còn khoe khoang hoan hô.
- Thế nào, Quy gia ta lợi hại không, hừ hừ, nơi bị Quy gia ta đập vào cho dù là Bán Thần cũng không thể xóa đi, ha ha, tiểu tử, sau này ngươi sẽ lưu lại ấn ký của Quy gia vĩnh viễn!
Khóe miệng tên tu sĩ này chảy máu tươi, nghe được tiểu ô quy nói thế liền vội vàng lau ấn ký trên mặt, phát hiện không thể lau đi, nội tâm lập tức khẩn trương, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức đuổi theo Bạch Tiểu Thuần không bỏ.
Tim gan Bạch Tiểu Thuần sắp nhảy ra ngoài, hắn rất sợ hãi... Nếu đối phương chỉ có một người Bạch Tiểu Thuần sẽ lập tức quay người đánh ra một thân chính khí.
Mặc dù có hai ba người Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ dùng khí khái anh hùng của mình cũng có thể đánh một trận, hắn cảm thấy dù sao với thân thể của mình đánh hai ba tu sĩ cũng giai cũng có thể thắng được..
Nhưng bây giờ... Bạch Tiểu Thuần chỉ có thể quay đầu bỏ chạy thật nhanh, có chí ít vài chục tu sĩ truy sát hắn, vẻ mặt sát khí rất đáng sợ, nhiều người như thế, nếu mỗi một người đánh một cái, Bất Tử Trường Sinh Công mạnh hơn nữa cũng không bảo vệ được cái mạng nhỏ này.
Nghĩ tới đây nội tâm Bạch Tiểu Thuần biệt khuất, hắn càng hận tiểu ô quy hơn nữa.
Tiểu ô quy không thể không biết mình đào hố cho Bạch Tiểu Thuần nhảy vào, nó lại ở bên người Bạch Tiểu Thuần, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn, nó còn không ngừng kêu gào ngao ngao.
- Ha ha, đến ah đến ah, các ngươi chỉ là một đám gà yếu ớt, có bản lĩnh diệt chủ nhân của ta!
sau khi gào thét xong nó còn thấp giọng nói với Bạch Tiểu Thuần.
- Tiểu Bạch thú nhân, không cần phải sợ, không phải là một đám gà yếu ớt hay sao, đến đến, ngươi ném ta đi, ta chụp chết bọn chúng.
- Câm miệng, đều tại ngươi!
Bạch Tiểu Thuần nổi giận gầm lên một tiếng, hắn không dám tiếp tục ném tiểu ô quy, vừa nghĩ tới gương mặt gia hỏa có ấn ký ô quy, giờ phút này nhìn bộ dáng điên cuồng của hắn, nội tâm Bạch Tiểu Thuần run lên, hắn sốt ruột bay ra phía sau, phía sau hắn có đủ loại pháp thuật bay tới, có băng sơn, có thiên lôi, có biển lửa, có dây leo quấn quanh, có mấy trăm phi kiếm xé rách hư vô, còn có từng vòng xoáy đáng sợ đuổi theo.
Uy lực của những pháp thuật này không bằng lực lượng cấm chế, nhưng chúng nó nhiều lắm, tập hợp lại với nhau sẽ tạo ra lực sát thương kinh người, mà trọng yếu nhất đối mặt với những kẻ này, Bạch Tiểu Thuần không thể lấy Quy Văn Oa ra giả chết, lực lượng cấm chế không thể xốc Quy Văn Oa lên, nhưng đám người phía sau có... Tay nha!
- Xong rồi, Ấn Ký Sơn không còn, vì sao không truyền tống ra ngoài, nếu không truyền tống ta sẽ chết!
Bạch Tiểu Thuần kêu rên, mặc dù tốc độ của hắn đủ nhanh nhưng người sau lưng hắn quá nhiều, âm thanh pháp thuật xé nát không gian đang vang vọng sau lưng hắn.
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi đừng chạy!
- Không phải vừa rồi ngươi rất hung hăng càn quấy sao, vì sao hiện tại lại biến thành con thỏ rồi?
- Hừ, trước kia ngươi muốn khiêu chiến chúng ta, hiện tại chúng ta cho ngươi cơ hội, ngươi đứng lại, chúng ta quyết tử chiến!
Lúc này tu sĩ ba tông cho dù là nam hay nữ đều cần phát tiết phiền muộn trong lòng ra ngoài, sát ý ngập trời, ngay cả thiên địa cũng biến sắc, phong vân đảo ngược.
Nhìn từ xa gần trăm tu sĩ Kết Đan hóa thành hào quang đuổi giết Bạch Tiểu Thuần, nhất là gia hỏa Tinh Hà Viện có ấn ký ô quy đã sớm điên cuồng rồi, hắn đã thử xóa ấn ký trên mặt vô số lần, nhưng hắn không thể xóa đi, lúc này người bên cạnh nhìn hắn cũng có thần sắc cổ quái, giống như nhịn cười rất vất vả.
Ánh mắt như vậy làm hắn phát điên, hắn kêu gào điên cuồng nhất.
- Bạch Tiểu Thuần, ta muốn giết ngươi!
Rầm rầm rầm!
Bạch Tiểu Thuần vừa mới tránh né phi kiếm, vượt qua vòng xoáy lại tránh biển lửa nhưng vẫn bị vài đại thiên lôi đánh trúng, thân thể run lên, Thiết Đản ở trong ngực của hắn muốn lao ra, bị Bạch Tiểu Thuần kéo vào.