Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 599: Chương 599: Ta giải thích với các ngươi. (Thượng)




Cũng như thế thì bỏ đi, hết lần này tới lần khác vết lõm của Nghịch Hà Tông biến thành cầu vồng, vết lõm của Đạo Hà Viện, Cực Hà Viện, Tinh Hà Viện ba tông ảm đạm, đến cuối cùng biến trở về bộ dáng ban đầu, rất rõ ràng cầu vồng của Nghịch Hà Tông quật khởi đã cướp đi hào quang của ba tông khác.

- Điều đó không có khả năng!

- Trong đó có vấn đề, vấn đề rất lớn.

- Từ xưa đến nay, một khi đạt được ấn ký sẽ không mất đi, lúc không đúng!

Tu sĩ Nguyên Anh ba tông biến sắc, lúc này sắc mặt đỏ bừng chưa từng có, bọn họ đều nhìn về phía đám người Xích Hồn.

Ba người Hàn Tông, Xích Hồn, Phong Thần tử cũng khiếp sợ không nhỏ, bởi vì không biết trong bí cảnh truyền thừa xảy ra cái gì, nội tâm bọn họ lại sinh ra một chút kính sợ với Bạch Tiểu Thuần đang ở trong bí cảnh.

- Nghịch Hà Tông các ngươi đã giở thủ đoạn gì, việc này không đúng!

Nội tâm lão giả tóc đỏ Tinh Hà Viện lúc này run rẩy, chuyện lần này quá lớn, Tinh Hà Viện không chịu nổi lửa giận của Đạo Hà Viện cùng Cực Hà Viện.

Thậm chí hiện tại hắn có thể cảm nhận được hai tông môn khác tức giận như thế nào, tứ giận Nghịch Hà Tông ba phần, nhưng lại tức giận Tinh Hà Viện bảy phần!

Cho nên hắn chỉ có thể dùng chiêu giá họa cho người khác, muốn kéo Nghịch Hà Tông xuống nước.

Nhưng lúc hắn nói ra lời này thì bầu trời nổ vang, lúc này một người tỏa ra hào quang bước ra khỏi hư vô, vào lúc người trong hào quang vừa xuất hiện bộc phát uy áp ngập trời, uy áp này làm cho tất cả tu sĩ Nguyên Anh đều sợ hãi, lập tức đi lên bái kiến.

- Bái kiến sứ giả!

Ánh mắt người ánh sáng thâm thúy, liếc mắt nhìn miếu thờ trong đại trận, dùng tu vi của hắn cũng không nhìn thấy cảnh tượng trong bí cảnh, tuy với hắn mà nói việc này không trọng yếu, nơi đây chẳng qua là khu vực truyền thừa thần thông bí truyền mà thôi, trong Tinh Không Đạo Cực Tông có tới ba trăm bí truyền như vậy, theo phương diện nào đó mà nói, cho dù là một đạo thần thông bí truyền nào cũng có lực lượng kinh thiên động địa, trừ vài chục đạo bí truyền không truyền ra ngoài, những thần thông bí truyền khác không phân mạnh yếu.

- Nhân Sơn Quyết này, ta nó được xếp vào mười bí truyền, đáng tiếc muốn tu thành quá khó khăn, gần như thất truyền.

- Tính toán thời gian đã mấy vạn năm rồi, cũ không có người nào cảm ngộ được thần thông trong bí cảnh.

Người trong hào quang thì thào, hắn nâng tay phải vung lên một cái, lúc này gợn sóng khuếch tán tứ phương, lúc này tinh không xuất hiện gợn sóng như mặt biển.

- Nhân Sơn Quyết hôm nay có chủ, bốn đại tông môn các ngươi trong một tháng mang tin tức và ngọc giản của người này đưa tới Tinh Không Đạo Cực Tông lập hồ sơ!

Giọng nói của người này vang vọng không gian, sau đó hắn thu hồi ánh mắt, thân ảnh của hắn lập tức biến mất, sở dĩ hắn tới nơi đây chính là bởi vì cảm nhận được Nhân Sơn Quyết ngưng tụ, hiện tại hắn đã hoàn thành nhiệm vụ và quay về Tinh Không Đạo Cực Tông.

Khi hào quang biến mất, sắc mặt mấy tu sĩ Nguyên Anh của Tinh Hà Viện tái nhợt, hiện tại bọn họ càng không dám nói thêm câu nào, không dám chỉ trích Nghịch Hà Tông ăn gian, mặc kệ trong bí cảnh truyền thừa xảy ra cái gì, sứ giả xuất hiện và tuyên bố đã có thể xem như định đoạt tất cả.

Nghịch Hà Tông Bạch Tiểu Thuần... Đạt được ấn ký nguyên vẹn, cảm ngộ ra... Nhân Sơn Quyết!

Ba người Xích hồn hít thở dồn dập, bọn họ nhìn nhau, lập tức kích động và hưng phấn, thậm chí ngay cả sống lưng cũng thẳng lên.

Đạo Hà Viện trầm mặc, Cực Hà Viện đắng chát, tu sĩ Nguyên Anh hai tông nhìn nhau, đều chủ động tới gần Nghịch Hà Tông.

- Chúc mừng Hàn Tông đạo hữu, ha ha, thiếu tổ tông môn các vị cảm ngộ ra Nhân Sơn Quyết đã được thượng tông chú ý, ngày sau nhất định nhất phi trùng thiên!

- Xích hồn đạo hữu, Bạch Tiểu Thuần kẻ này không tầm thường, ta nghĩ vì sao trước kia các ngươi nắm chắc như vậy, thì ra là vì nguyên nhân này, năm đó ta nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần này trong đại điển khai tông, đã cảm thấy người này chính là rồng phượng trong loài người.

Nguyên Anh chân nhân hai tông liên tục tán dương, cũng không phải bọn họ muốn như thế, bởi vì lần này trở về khó mà ăn nói với lão tổ Thiên Nhân, hi vọng Nghịch Hà Tông không nên hoàn toàn dựa vào quy tắc lấy đi tất cả tài nguyên...

- Đứa nhỏ Tiểu Thuần này hơi bất hảo, không biết trong khu vực truyền thừa hiện tại như thế nào, chúng ta cũng rất muốn biết.

Ba người Hàn Tông đa mưu túc trí, bọn họ rất am hiểu xử lý việc này, thậm chí bọn họ cũng không yêu cầu Tinh Vẫn Thạch, tự nhiên sẽ có Cực Hà Viện cùng Đạo Hà Viện đi đòi cho bọn họ.

Ba người bọn họ hiện tại áp chế kích động trong lòng, không nói chuyện tài nguyên, lúc này lại nhắc tới an nguy của Bạch Tiểu Thuần, Đạo Hà Viện cùng Cực Hà Viện nghe xong đã hiểu.

- Mặc dù không thể truyền tin tức vào bên trong, cũng khó có thể đạt được tin tức bên trong, Hàn đạo hữu yên tâm, phân phối ấn ký đã chấm dứt, một nén nhang sau sẽ bị truyền tống ra ngoài.

Ba người Hàn Tông nghe xong cũng hơi yên tâm, bọn họ hàn huyên với nhau, sắc mặt người Tinh Hà Viện bên kia vô cùng khó coi, không người để ý tới.

Vào lúc này trong khu vực truyền thừa, sau khi Bạch Tiểu Thuần hấp thu toàn bộ ấn ký, cấm chế pháp thuật chung quanh biến mất trong chốc lát, khi biến mất uy áp không còn, thiên lôi tiêu tán, cuồng phong và biển lửa cũng mất đi.

Bạch Tiểu Thuần đang chìm vào Nhân Sơn Quyết trong đầu, đột nhiên thân thể bị Thiết Đản chạm nhẹ mới thanh tỉnh lại, hắn cũng phát hiện cấm chế chung quanh biến mất, càng nhìn thấy một đám tu sĩ cách đó mấy ngàn trượng đang điên cuồng và hung ác.

- Cấm chế... Biến mất?

Thân thể Bạch Tiểu Thuần hơi run rẩy, vô ý thức lui ra phía sau vài bước, hắn sợ hãi nhìn đám người ba tông trước mặt.

- Chư vị đạo hữu, Chúng ta... Chúng ta đều là người tông môn trung du, tất cả mọi người là người một nhà...

Bạch Tiểu Thuần lập tức nhận ra ánh mắt nhiều người không đúng, hắn nhanh chóng lên tiếng giải thích, tu sĩ ba tông không nói câu nào cũng bỏ đi, nhưng bọn họ càng tiến về phía hắn, ánh mắt lạnh giá làm Bạch Tiểu Thuần sợ hãi.

- Ở nơi này không thể giết ngươi, các ngươi đừng xúc động... Ngàn vạn đừng xúc động...

Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng lui ra phía sau, nội tâm chấn động, hắn nhìn ra những người này đều là bị mình chọc giận tức điên lên, muốn tới đây xả giận, còn có một bộ phận lại bị Quy Văn Oa hấp dẫn muốn cướp đoạt.

- Đáng chết, tại sao cấm chế lại biến mất chứ.

Đáy lòng Bạch Tiểu Thuần run rẩy, khóc không ra nước mắt, hắn vừa lui ra sau vừa giải thích.

- Chư vị đạo hữu, mọi người đều là tông môn khác nhau, ta chỉ có một mình tới đây, đạt được ấn ký chỉ là vận khí, vừa rồi trong lòng cảm thấy ủy khuất nên nói bậy mà thôi, nguyện đánh bạc chịu thua, mong các vị đạo hữu tỉnh táo.

- Ta thực không phải cố ý...

Bạch Tiểu Thuần hô hấp dồn dập, lúc hắn nói ra câu nào có một só tu sĩ tỉnh táo lại, dù sao chuyện này đã chấm dứt, tranh cãi cũng vô bổ, nhưng tức giận trong lòng khó tiêu mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.