Tống Quân Uyển và Hầu Tiểu Muội cũng đứng trong đám người, mang theo không bỏ và khổ sở đi đến Nghịch Hà Sơn.
Lúc Bạch Tiểu Thuần đến đại điện Nghịch Hà cũng nhìn thấy Hàn Tông và tất cả tu sĩ Nguyên Anh, bọn họ đang chờ hắn tại đó, trừ bọn họ ra Bạch Tiểu Thuần không phải đệ tử đến đây đầu tiên, Công Tôn Uyển Nhi đến sớm hơn Bạch Tiểu Thuần một bước, nàng đứng ở nơi đó, sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần liền mỉm cười, trong mắt lộ ra thần thái dễ thương.
Với chuyện Công Tôn Uyển Nhi cũng là hạt nhân, Bạch Tiểu Thuần đã biết rõ, tuy hắn không rõ tại sao Bạch Tiểu Thuần cảm thấy Công Tôn Uyển Nhi có gì đó là lạ, lúc này miễn cưỡng cười cười đi tới bên cạnh Công Tôn Uyển Nhi, phát hiện Công Tôn Uyển Nhi không có mang theo người hộ đạo, chỉ có một thân một mình.
- Người hộ đạo của ngươi đâu?
Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc hỏi.
- Ta không cần.
Công Tôn Uyển Nhi cười cười.
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, đang định nói gì đó đám người Thần Toán Tử cùng Hứa Bảo Tài đã lục tục xuất hiện, còn có Trương Đại Bàn, Trần Mạn Dao đều đi tới bên cạnh Bạch Tiểu Thuần.
Người xuất hiện cuối cùng và có sắc mặt tái nhợt chính là Tống Khuyết, sắc mặt của hắn âm trầm bước đi, hắn đứng bên cạnh Thần Toán Tử, vẻ mặt hờn dỗi.
Tu sĩ Nghịch Hà Tông đều xuất hiện ở bên ngoài nhìn qua nơi đây, bọn họ muốn tiễn biệt Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy Tống Quân Uyển cùng Hầu Tiểu Muội trong đám người, còn có Hầu Vân Phi, Hắc Tam Bàn cùng với tất cả gương mặt quen thuộc, nội tâm lại khổ sở, hắn cảm giác mạng của mình thật khổ... Cả đời này luôn gặp phải cảnh ly biệt như thế.
Ở tại thôn năm đó cũng thế, Linh Khê Tông cũng vậy, hôm nay đến Nghịch Hà Tông cũng là cảnh tượng này...
Vào lúc Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ mình không nên hoài niệm quá khứ, hắn định đi về phía đám người biểu đạt một ít nhớ nhung, đột nhiên trong đại điện bộc phát uy áp kinh người, cánh cửa đại điện đóng kín đột nhiên mở ra đột ngột.
Đồng tử áo đỏ chắp tay sau lưng đi ra khỏi đại điện, thân ảnh thấp bé nhưng lại cho ngươi ta cảm giác hắn cao như thiên địa, vào lúc vừa có ảo giác này thì khí thiên kinh thiên động địa xuất hiện.
Uy áp Thiên Nhân Cảnh bao phủ toàn bộ Nghịch Hà Tông, mọi người không ai nói chuyện.
Ánh mắt đồng tử nhìn qua Bạch Tiểu Thuần cùng Công Tôn Uyển Nhi, khẽ gật đầu.
- Người đã đủ, đi thôi!
Hắn điểm một chỉ vào bầu trời, lập tức bầu trời xa xa nổ vang, hai bàn tay to xuất hiện xé mạnh một cái, tiếng răng rắc vang lên, bầu trời bị xé ra một lỗ hỏng lớn.
Một cự nhân cao vạn trượng chui ra khỏi lỗ hỏng kia đứng trong thiên địa, thân ảnh của hắn làm mọi người phía dưới hít khí lạnh.
Thân ảnh tráng kiện và khí tức dã man tràn đầy khí huyết, tất cả điều khiến cự nhân này không uy vũ như Huyết Tổ nhưng vẫn có thể rung chuyển thiên địa.
Hắn đứng đó giống như cả ngọn núi, hắn có thể một cước đạp nát không gian.
Từ khi hắn xuất hiện, tất cả người Nghịch Hà Tông đều hít khí lạnh, Bạch Tiểu Thuần cũng nhìn thẳng, nhất là sau khi cự nhân này xuất hiện liền ngửa mặt lên trời gào thét, sau đó nó cúi đầu quỳ lạy về phía Nghịch Hà Sơn.
- Chủ nhân!
Giọng nói của hắn vang vọng bốn phương.
Tâm thần người Nghịch Hà Tông chấn động, Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, đồng tử phất tay áo một cái, đám người Bạch Tiểu Thuần cảm thấy hoa mắt, càng có cảm giác thân thể bị xé rách, cũng may chỉ hơi xuất hiện mà thôi, lúc này bọn họ nhìn rất rõ ràng, Nghịch Hà Sơn lại xuất hiện trước mắt bọn họ.
Vào lúc này thân thể của bọn họ đã sớm rời khỏi Nghịch Hà Sơn, mà là đứng trên đầu cự nhân!
Loại chuyện này không phải lực lượng trận pháp gì, đồng tử chỉ phất tay một cái, Nguyên Anh cũng có thể làm được nhưng khó làm nhẹ nhõm như thế, đối với đồng tử mà nói chỉ là một cái phất tay mà thôi.
Bạch Tiểu Thuần lại bị thực lực Thiên Nhân làm rung động, nhất là nhìn thấy một cọng tóc của cự nhân giống như một cây đại thụ, đứng trên đỉnh đầu cự nhân, Bạch Tiểu Thuần có cảm giác đang đứng trong khu rừng nhiệt đới.
Hứa Bảo Tài thét lên, sắc mặt Trương Đại Bàn trắng bệch, thân thể Thần Toán Tử run rẩy, ngay cả Tống Khuyết cũng hít thở dồn dập, Trần Mạn Dao cũng không khá hơn chút nào, cũng chỉ có Công Tôn Uyển Nhi là không có quá nhiều biến hóa.
Bạch Tiểu Thuần thân là tu sĩ Kim Đan cũng rung động rất mạnh, hắn đứng ổn tại chỗ, ánh mắt nhìn Nghịch Hà Tông xa xa, đột nhiên hắn hô to.
- Ta đi... Ta sẽ trở lại!
Đồng tử nhìn Bạch Tiểu Thuần, mỉm cười, hắn ngồi trên sợi tóc sau đó nhắm mắt lại, cự nhân đứng lên và hét lớn, nó bước vào trong hư vô biến mất không thấy nữa!
Trong mắt người Nghịch Hà Tông rung động khi thấy cự nhân chiếm nửa bầu trời biến mất, ở chung quanh còn có tiếng hô to không dứt.
- Tiểu Thuần...
Phía trên trung du Thông Thiên Hà chính là đông mạch Thông Thiên Hà chân chính, nó vô cùng mênh mông, sông rộng nhìn không thấy cuối cùng, phạm vi lớn tới mức còn lớn hơn cả Tu Chân giới trung du.
Mà khu vực này lại chính là đầu nguồn của con sông.
Vị trí giao nhau tồn tại một thác nước khủng khiếp và Thông Thiên Hà từ trên cao đổ xuống, độ cao của thác nước này không nhìn thấy đỉnh ở đâu, thác nước rộng không nhìn thấy cuối cùng, nó từ trên cao trút nước xuống tạo thành trung du Thông Thiên Hà!
Có thể tưởng tượng phía trên thác nước này chính là Thông Thiên Hải!
Linh khí nơi đây đậm đặc tới mức khó có thể hình dung, linh khí ở trung du không cách nào so sánh, mà Tinh Không Đạo Cực Tông... Cũng đặt sơn môn sừng sững tại nơi này.
Cũng không phải sừng sững trên mặt đất, mà nằm phía trên thác nước, nơi đó có hơi nước bao phủ, chính là bảy cầu vồng, mà bảy cầu vồng này phân thành ba tầng.
Tầng thứ nhất nằm ở vị trí cao nhất, tầng thứ hai có hai cái, tầng thứ ba cuối cùng có bốn cái cầu vồng đặt song song nhau.
Bởi vì thác nước quá lớn cho nên hơi nước bộc phát vô cùng vô tận, mà Tinh Không Đạo Cực Tông... Lại nằm trên bảy cầu vồng này.
Nhìn từ xa có thể nhìn thấy vô số thân ảnh bay qua lại, cảnh tượng này phụ trợ Tinh Không Đạo Cực Tông trở nên phi phàm.
Đây cũng chỉ là một bộ phận của Tinh Không Đạo Cực Tông, ở phía sau cầu vồng chính là thác nước có thể nhìn thấy chiến thuyền cổ xưa như ẩn như hiện!
Chiến thuyền này đen kịt, nó tỏa ra khí tức tang thương và thần bí, càng có hàn ý ngập trời, có thể nhìn thấy vô số u ảnh giống như âm hồn vờn quanh chiến thuyền.
Dưới thác nước này, ở hai bên bờ sông đông mạch Thông Thiên Hà có tồn tại bốn thành trì siêu cấp!
Cho dù là tòa thành trì nào, quy mô của nó đều vượt qua tông môn trung du, đủ để dung nạp mấy ngàn vạn người ở lại, trình độ kinh người của nó làm cho tất cả mọi người rung động không nhỏ.
Đây chính là Tinh Không Đạo Cực Tông!
Dưới thác nước có bốn đại thành trì.
Trên thác nước bảy đạo cầu vồng.
Phía sau thác nước là Thông Thiên Hải!