Cho dù là đạo cầu vồng nào, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy nó liền nhớ tới Tinh Không Đạo Cực Tông, trong Tinh Không Đạo Cực Tông chỉ có một cầu vồng, nhưng ở nơi này, bất cứ hòn đảo nào cũng có một cái cầu vồng.
Thậm chí những hòn đảo này chỉ là một phần họ vệ hoàng cung mà thôi.
Còn có vô số hồn tu mặc áo giáp màu vàng đang tuần tra, phối hợp với hùng thành trên mặt đất, càng làm thành Khôi Hoàng kinh thiên động địa.
Cả đời Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy rất nhiều tòa thành, cho dù Tinh Không Đạo Cực Tông cũng không thể so với thành Khôi Hoàng, song phương vốn không cùng cấp độ.
Cảnh này làm Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, xem như khai nhãn giới, hắn càng nhìn thấy chung quanh hùng thành có quân đoàn đóng quân bốn phía, cho dù là quân đoàn nào cũng đều có vô số hồn tu.
Cờ xí của bọn họ bay trên cao, khoảng cách rất xa cũng cũng có thể thấy rõ, hắn nhìn thấy một thanh chến phủ khổng lồ, đó là tiêu chí của thành Cửu U, hắn nhìn thấy một mặt huyết kỳ không có đồ án, đó là thành Đấu Thắng.
Về phần thành Linh Lâm chỉ là con mắt bạo ngược, khi cờ xí tung bay, con mắt như nhìn thấu thiên địa... Cuối cùng cờ xí thành Cự Quỷ lại dễ phân biệt, đó là đồ đằng cự quỷ vươn hai tay, thần sắc dữ tợn như muốn xé bầu trời.
- Đây chính là bốn đại quân đoàn.
Tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động không thôi, hắn run rẩy vì có cảm giác đang đi vào đại bản doanh của kẻ địch.
- Nếu như để bọn họ biết ta là Bạch Tiểu Thuần. . .
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây gương mặt liền tái nhợt, bỗng nhiên hắn nhìn lên, lúc ngẩng đầu nhìn sang hoàng cung, trong bầu trời có một đầu rồng cực lớn rủ đầu xuống, sợi râu thật dài không ngừng phiêu đãng trong gió, giống như lạnh lùng nhìn qua Bạch Tiểu Thuần sau đó tiến vào trong mây mù.
- Long! !
Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, hắn nhìn thấy thân thể và móng vuốt thật dài trong tầng mây, lập tức trợn mắt há hốc mồm, Vô Thường Công hừ lạnh một tiếng, không nói gì, trong ánh mắt nhìn thành Khôi Hoàng cũng mang theo kinh sợ.
Nơi này chính là hạch tâm của Man Hoang.!
Vô Thường Công thân là Thiên Nhân, hắn biết rõ nhiều chuyện hơn Bạch Tiểu Thuần, hắn biết rõ những thứ này chỉ là lộ ra vẻ ngoài mà thôi, dưới mặt đất thành Khôi Hoàng, có thể nói cả cái bình nguyên này, phạm vi còn lớn hơn thành Khôi Hoàng gấp mười lần còn tồn tại ba tòa thành.
- Trên ba tòa thành còn có trung tam thành, hạ tam thành... Hình thành cửu trọng thiên trong truyền thuyết.
Nội tâm Vô Thường Công thì thào, hắn cũng chưa từng thấy qua thành Khôi Hoàng chân chính, thành Khôi Hoàng chính thức chỉ tồn tại vào thời xa xưa, năm đó là thời điểm Khôi Hoàng đứng ở đỉnh phong nhất, Cửu Trọng Thiên giống như thành Khôi Hoàng, nó là tồn tại có thể trấn áp cả thế giới Thông Thiên.
Nhưng từ khi Thông Thiên quật khởi là lúc thành Khôi Hoàng xuống dốc, sau đó là chiến tranh phân cách thiên địa, Thông Thiên thay thế Khôi Hoàng, chiếm cứ trung tâm thiên địa là Thông Thiên Hải.
Mà thành Khôi Hoàng cũng bị đánh nát hạ tam thành và trung tam thành, hiện tại chỉ còn lại thượng tam thành trốn đến nơi đây, giãy dụa kéo dài hơi tàn và nghỉ ngơi lấy sức.
Đến nay chỉ thức tỉnh hai tòa thượng tam thành mà thôi, tòa thành thứ ba dưới mặt đất vẫn bị mai táng không có bay lên.
Vô Thường Công thu hồi ánh mắt nhìn thành Khôi Hoàng, hắn mang theo Bạch Tiểu Thuần đi thẳng tới phía tây thành Khôi Hoàng, tới nơi đóng quân của quân đoàn Cự Quỷ.
Lúc tới thật gần, đến cổng chính nơi quân đoàn Cự Quỷ đóng quân, hắn không muốn dừng lại quá nhiều, lập tức hất tay áo bao phủ Quỷ Vương Chu, trực tiếp cuốn Bạch Tiểu Thuần ra ngoài.
- Đưa ngươi tới nơi này, lão phu sẽ quay về bàn giao nhiệm vụ với Vương gia, Bạch Hạo, ngươi tự giải quyết cho tốt.
Sau khi nói xong một câu, Vô Thường quay người bay thẳng vào trong thành Khôi Hoàng, nếu đã tới thì hắn cũng giải quyết việc của mình, về phần đường về, hắn không có ý định dùng Quỷ Vương Chu, hắn sẽ dùng truyền tống trận quay về.
Vô Thường Công đến với thanh thế không nhỏ, trong quân đoàn Cự Quỷ có hào quang bay ra, dưới mặt đất có hai đội hồn tu thủ vệ nhìn Quỷ Vương Chu đi xa, sau đó ánh mắt nhìn lên người Bạch Tiểu Thuần.
- Người đến là người phương nào?
Giọng nói to lớn mang theo uy hiếp đồng thời còn có huyết tinh, hiển nhiên trải qua huyết chiến nên sát khí rất lớn.
Đôi mắt Bạch Tiểu nhìn Vô Thường Công đi xa, lại nhìn nơi quân đoàn Cự Quỷ đóng quân, hắn sầu mi khổ kiểm thở dài, suy nghĩ nếu đã tới đây thì cũng nên đi vào.
- Khí thế không thể ném, nói như thế nào ta cũng là đại nhân vật, Cự Quỷ Vương còn muốn gả con gái cho ta đấy.
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, ngẩng đầu nhìn đám hồn tu đang quát hỏi, hất càm lên, bày làm tư thái cao thâm khó lường.
- Đại tổng quản thành Cự Quỷ, giám sát sứ Bạch Hạo, đây là lệnh bài của ta, còn không dẫn ta đi gặp đại thống lĩnh của các ngươi, nàng là hôn thê của ta đấy!
Bạch Tiểu Thuần ném lệnh bài thân phận xong sau đó chắp tay sau lưng quát lớn.
Bạch Tiểu Thuần khí khái hào hùng, hắn vênh váo trùng thiên, bộ dạng chắp tay sau lưng như thiên kiêu tuyệt thế, dường như một mình hắn cũng có thể trấn áp cả quân đoàn.
Hắn nói chuyện làm hai đội hồn tu phía dưới trợn mắt há hốc mồm, Bạch Tiểu Thuần nói nửa câu trước cũng không làm bọn họ cảm thấy thế nào, nửa câu sau cùng đã làm bọn họ khiếp sợ và bị chấn nhiếp, bọn họ cũng không biết quan hệ giữa Chu Tử Mạch và Cự Quỷ Vương, dù sao Vương gia cũng là Vương gia, người hắn phái tới lên tiếng như vậy đã làm bọn họ sợ hãi.
- Đại thống lĩnh là hôn thê của hắn?
- Thật hay giả, Bạch Hạo này... Dường như ta có nghe qua, hắn là người tâm phúc bên cạnh Vương gia... Hắn được Vương gia tứ hôn?
Lúc đám hồn tu khiếp sợ, bởi vì quân doanh phát hiện Vô Thường Công đi qua nơi này, do đó cường giả trong quân bị kinh động, vào lúc tới gần lại nghe Bạch Tiểu Thuần nói thế liền biến sắc, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, sau khi kiểm tra lệnh bài liền chứng thực thân phận, sắc mặt bọn họ cổ quái, cũng không dám chậm trễ, lập tức chạy vào xin chỉ thị.
Bạch Tiểu Thuần chỉ nói một câu nhưng hình thành hiệu quả như thế nên rất thoả mãn, cảm giác mình từng là Vạn phu trưởng, khí thế cũng cường đại hơn người khác rất nhiều, nội tâm càng đắc ý.
- Đi, ta muốn đi vào!
Bạch Tiểu Thuần nói xong nghênh ngang đi thẳng về phía trước, đám hồn tu canh giữ cửa chính quân đoàn Cự Quỷ nhìn nhau nhưng không dám ngăn cản, trong quân đoàn có một đạo hào quang bay tới và đáp xuống trước mặt mọi người, đó là một người con gái.