Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 669: Chương 669: Thật là ấm nha.




- Tiểu quai quai, chịu đựng, chạy nhanh lên...

Bạch Tiểu Thuần khẩn trương đứng trên người hỏa mãng, sóng nhiệt không ngừng bốc lên cao. Hắn đã vào nơi này được nửa nén nhang, nước biển không ngừng quay cuồng. Trong biển dung nham này không chỉ có một mình Bạch Tiểu Thuần, hắn không ngừng tiến lên phía trước, lúc này có bảy tám tu sĩ không ngừng nhảy lên cao đổi hung thú, ý đồ có thể kiên trì đi xa hơn một chút.

Thậm chí có người nhìn thấy hỏa mãng dưới thân Bạch Tiểu Thuần liền lộ ra ý tham lam. Phải biết rằng loại hung thú hỏa thuộc tính này kiên trì lâu hơn các hung thú khác không ít.

- Chỗ đó có một con hỏa mãng!

- Nơi này cũng có hung thú hỏa thuộc tính nhưng lại không phải hàng thông thường...

Hai tên tu sĩ không ngừng điều khiển phương hướng của hung thú muốn tới gần Bạch Tiểu Thuần, xem bộ dáng muốn bức Bạch Tiểu Thuần rời đi và cướp lấy hỏa mãng của hắn.

- Các ngươi làm gì!

Bạch Tiểu Thuần tức giận nói một câu.

Hai tên tu sĩ này đều là Kết Đan trung kỳ, bọn họ không nói một lời nào, hai bên nhìn nhau rồi lập tức ra tay, sóng lửa cuồn cuộn đánh thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần không kịp tức giận, sóng lửa ập tới làm cho hắn có ảo giác, cảm thấy thân thể của mình không nóng lắm. Hắn vô ý thức kêu một tiếng và nhanh chóng tránh đi, nhưng hắn vẫn bị không ít dung nham văng trúng.

Dung nham rơi vào người Bạch Tiểu Thuần.

Sau khi kêu thảm thiết, Bạch Tiểu Thuần sững sờ, ngạc nhiên nhìn qua cánh tay của mình. Quần áo của hắn bị đốt cháy thành cái động lớn, lộ da thịt ra ngoài nhưng hắn không bị tổn thương chút nào cả.

- Ồ?

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, vào lúc này lại có không ít dung nham bắn tung tóe bay tới. Hiện tại Bạch Tiểu Thuần do dự nhưng không tránh đi, tùy ý mặc cho dung nham rơi vào làn da của hắn.

Bản thân Bạch Tiểu Thuần chỉ cảm giác hơi ấm áp và không cảm thấy nóng chút nào cả. Ánh mắt hắn tỏa sáng, hai tên tu sĩ kia hiện tại mở to mắt ra nhìn, bọn họ không dám tin tưởng những gì mình nhìn thấy.

- Hắn... Hắn không có việc gì?

- Trên thân người này có pháp bảo gì, nhưng không đúng, nơi này không cho phép dùng pháp bảo.

Vào lúc hai người đang ngạc nhiên, Bạch Tiểu Thuần lại duỗi tay trái ra chạm vào dung nham nóng chảy bên dưới và khua khua tay vài lần.

- Thật là ấm áp...

Bạch Tiểu Thuần mừng như điên.

Nhưng chuyện hắn đang làm lọt vào mắt hai tên tu sĩ kia lại là chuyện khó tin, đầu óc như bị sét đánh, thân thể run rẩy.

- Không có khả năng!

- Trời ạ, hắn... Hắn lại cho tay vào trong dung nham nóng chảy.

- Cái gì thế này?

Hai người triệt để há hốc mồm. Lúc bọn họ há hốc mồm vì ngạc nhiên, Bạch Tiểu Thuần vô cùng phấn chấn đắc ý ngửa mặt lên trời cười to.

- Đây chính là biển dung nham nóng chảy, ta còn cho rằng nó lợi hại lắm đấy.

Bạch Tiểu Thuần đắc ý đi ra một bước, hắn rời khỏi hỏa mãng đạp vào trong dung nham, chậm rãi trầm xuống... Quần áo của hắn hòa tan lộ ra thân thể nhưng lông tóc không tổn hao gì cả, thậm chí sắc mặt Bạch Tiểu Thuần còn rất hưởng thụ thoải mái.

- Không tệ không tệ...

Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng. Hắn lại nhìn qua hai tên tu sĩ đứng gần, sắc mặt hai người này tái nhợt, bộ dáng như nhìn thấy quỷ. Không chờ Bạch Tiểu Thuần động thủ, bọn họ lập tức lấy ngọc bội bảy màu ra và bóp nát. Chỉ trong nháy mắt thân thể bọn họ biến mất trên người hung thú, bọn họ đã bị truyền tống ra ngoài.

Sợ mình đi chậm sẽ bị Bạch Tiểu Thuần trả thù, bọn họ lo lắng có nguy cơ sinh tử giáng lâm.

- Không có can đảm! Chớ đi ah, xuống đây chơi đùa với nhau một chút...

Bạch Tiểu Thuần đắc chí nói thầm một tiếng, dứt khoát bơi trong biển dung nham nóng chảy này, là bơi đấy... Khi bơi về phía trước hắn nhìn thấy càng nhiều tu sĩ đang tiến lên, những tu sĩ nhìn thấy hắn không ngừng la to thành tiếng. Từng tiếng nói và bàn tán không dám tin tưởng nổi, đây là hình ảnh kinh thiên động địa cho nên truyền khắp cả thí luyện.

- Đây... Đó là cái gì...

- Đây... Đây là người nào?

- Trời ạ, không ngờ có người đang bơi lội, đây chính là biển dung nham nóng chảy đấy, cho dù là huyền thiết cũng bị hòa tan.

- Chẳng lẽ đây là hung thú hình người?

Tiếng nói không ngừng vang lên, Bạch Tiểu Thuần bơi đi rất vui vẻ và đắc ý nghe những người khác nói về mình, thỉnh thoảng còn giơ tay chào hỏi bọn họ.

- Có muốn xuống đây bơi chung hay không... Rất ấm đấy!

Hắn nhanh chóng vượt qua một phần ba quãng đường của biển dung nham. Trong nháy mắt hắn vượt qua phạm vi một phần ba thì bên ngoài có người phát hiện trên cầu vồng màu đỏ có một ngôi sao sáng lên!

Tuy trong nơi này có vô số ngôi sao màu đỏ đã xuất hiện, nhiều ra một ngôi sao cũng chẳng có gì cả, nhưng bởi vì lần đầu nó xuất hiện và nhấp nháy vài lần mới dẫn tới người khác chú ý, mà khi bọn họ chú ý lại có người hâm mộ.

- Lại có người này bay lên ngôi sao?

- Ta đang nhìn thấy ai... Bạch Tiểu Thuần? Không biết.

Nếu đổi lại lúc khác chắc chắn sẽ có tiếng nghị luận xôn xao, nhưng trước mắt Triệu Nhất Đông đang xông cửa, ngôi sao của hắn tỏa sáng, cho nên hiện tại có rất nhiều người chú ý tới ngôi sao của Triệu Nhất Đông.

Thậm chí càng có một ít người cầm lệnh bài đặc thù, sau khi quan sát chăm chú có thể nhìn thấy hình ảnh thí luyện của Triệu Nhất Đông. Hiển nhiên lệnh bài như vậy có cái giá rất lớn, cần không ít điểm cống hiến, cho nên bình thường sẽ không lãng phí sử dụng trên người có bài danh dưới một ngàn.

Về phần Bạch Tiểu Thuần, cũng không có ai sử dụng lệnh bài xa xỉ này đi quan sát hắn làm gì, vì vậy cũng không có ai khiếp sợ vì chuyện hắn bơi trong biển dung nham cả.

Trong thí luyện màu đỏ, trong biển dung nham nóng chảy bao la, số người nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần đang bơi nhiều lên không ít, bọn họ khiếp sợ và ngạc nhiên.

Hết lần này tới lần khác tốc độ của Bạch Tiểu Thuần không chậm đi chút nào. Trong lúc bơi lội hắn còn vượt qua vô số hung thú đi trước mình, những hung thú kia nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần đang bơi đều ngạc nhiên tới tận nửa ngày.

Bạch Tiểu Thuần vừa bơi vừa hát tiểu khúc, bơi càng lúc càng nhanh. Từ từ hắn cảm thấy hơi nóng tỏa ra một ít hàn khí, bởi như vậy nhiệt độ vẫn bảo trì ở mức ấm áp. Hắn càng bơi càng gần điểm cuối cùng.

- Thí luyện này quá đơn giản.

Bạch Tiểu Thuần đắc ý phi phàm, vội ho một tiếng, hận không thể cho nhiều người biết mình đang bơi trong biển dung nham.

- Đợi ta đi ra ngoài sẽ nói với mọi người, ta đã bơi qua biển dung nham, nói ra nhất định rất lợi hại.

Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng cao hứng, tốc độ cũng càng nhanh, thời gian dần qua hắn nhìn thấy bờ bên kia.

Cùng lúc đó có mấy người ở bên ngoài liếc mắt nhìn qua, lập tức nhìn thấy trên ngôi sao màu đỏ đang sáng lên nhanh chóng. Lúc Bạch Tiểu Thuần đi tới cuối thí luyện màu đỏ liền có người ngạc nhiên.

- Nhanh như vậy... Tên là... Bạch Tiểu Thuần? Đây không phải chính là người vừa lên ngôi sao vừa rồi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.