Ba đạo thiểm điện mỗi đạo mạnh hơn mỗi đạo, chúng giáng lâm đánh vào người Thiết Đản, Thiết Đản gào thét, toàn thân nó run rẩy nhưng vẫn không lùi bước.
Sau khi ba đạo thiểm điện này kết thúc, thân thể của nó rơi xuống, rơi vào trong trận pháp, Bạch Tiểu Thuần vừa muốn tiến lên nhưng Thiết Đản hấp mạnh một cái, nó hút những đan dược được chuẩn bị sẵn cho nó vào bụng, hai mắt đỏ thẫm nhìn trời gào thét, trong nháy mắt nó lại phóng lên trời.
Tốc độ của nó nhanh tới mức sinh ra âm bạo, lại hóa thành hào quang lướt đi, dưới tứ chi của nó sinh ra ngọn lửa màu tím, Thiết Đản hiện tại vô cùng uy vũ lao lên cao.
Nó muốn đi đụng nát thiên kiếp trên tầng mây.
Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, hắn phát hiện Thiết Đản còn điên cuồng hơn cả mình.
Cảnh tượng này làm lão tổ Lý Tử Mặc trợn mắt, hắn cũng phải đứng lên vì hồi hợp, tu sĩ Kết Đan dùng ánh mắt không dám tin quan sát Thiết Đản.
Tu sĩ bốn mạch trong tông môn nhìn thấy đều nghẹn ngào cùng kinh hô, tiếng hô càng ngày càng lớn.
- Thật sự quá hung tàn.
- Trời ạ, Thiết Đản muốn phá tan kiếp vân sao?
Vào lúc này tầng mây quay cuồng, tia chớp thứ sáu, thứ bảy và thứ tám đang chuẩn bị, vào lúc mọi người than thở thì Thiết Đản đã lao vào trong kiếp vân.
Rầm rầm rầm oanh!
Tầng mây sụp đổ, ba đạo kiếp lôi trong đó cũng nổ vang hình thành lực trùng kích rất mạnh, đủ để người ta nhìn mà sợ hãi, bầu trời đang cuồng bạo, tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang vọng chung quanh.
Vào lúc này tầng mây sụp đổ giống như bị xé rách, lúc tầng mây sụp đổ thân thể Thiết Đản biến lớn hơn hai trăm trượng, trên đầu có biển lửa màu tím, nó ngửa mặt lên trời thét dài.
Thân thể của nó không ngừng bành trướng, lực lượng thiên địa nồng đậm đang tẩy lễ cơ thể nó, không ngừng thừa nhận tẩy lễ và bành trướng thật nhanh, khí thế duy ngã độc tôn thuộc về Vương thú cũng bộc phát dữ dội.
Càng lúc càng nồng nặc, càng ngày càng mãnh liệt, tâm thần mọi người chấn động, Bạch Tiểu Thuần kích động không nói nên lời.
Vừa nhìn thấy cảnh tượng này, khí tức Vương thú của Thiết Đản bạo phát dẫn động lực lượng thiên địa ngưng tụ, lúc này một viên nội đan màu tím hình thành rất nhanh, nó không ngừng tới gần Thiết Đản.
Viên tử đan này tỏa ra hào quang chói mắt, nó tỏa ra hương khí nồng đậm, mùi thơm này có thể trợ giúp tâm thần người ta thoải mái.
Bạch Tiểu Thuần càng khẩn trương, hô hấp dồn dập, bảy ngày trước hắn kiểm tra rất nhiều điển tịch, càng hỏi thăm lão tổ Lý Tử Mặc, biết rõ chiến thú Kết Đan không có lôi kiếp, chỉ có Vương thú Kết Đan mới có lôi kiếp.
Mà sau lôi kiếp sẽ là thiên địa ngưng đan, chỉ cần nội đan này ngưng tụ triệt để lại bị Thiết Đản nuốt vào trong miệng thì nó mới có thể bước vào Kết Đan cảnh, vào thời điểm này cũng là lúc nguy hiểm nhất.
Bởi vì Vương thú ngưng tụ ra thiên địa đại đan, cho dù là với tu sĩ hay hung thú đều có sức hấp dẫn kinh người, tu sĩ có thể dùng nó hòa vào linh dược luyện ta Kim Đan thứ hai, mà tác dụng với hung thú càng lớn, một khi đoạt đan sẽ giúp huyết mạch tiến hóa, có khả năng nhất định trở thành Vương thú.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần lo lắng viên tử đan kia ngưng tụ chỉ kém hai phần, bỗng nhiên trên bầu trời có tiếng Xi... Xi... vang vọng nơi nơi!
Tiếng Xi..Xiiii... này có lực xuyên thấu rất mạnh, nó như ỏổ vang trong tâm thần mọi người.
Trong lờ mờ có thể nhìn thấy một con phi xà lớn ngàn trượng, nó từ trên cao lao về phía tử đan của Thiết Đản, thân thể to lớn và hung tàn, trong mắt mang theo hung quang đậm đặc, càng có khí tức thuộc về Vương thú tỏa ra.
Phi xà này cũng là một con Vương thú.
Phi xà này dài chừng ngàn trượng, thân thể lớn mấy chục trượng, nhìn không giống phi xà mà là giống giao long, trên đỉnh đầu của nó có sừng cong, dưới bụng có ba trảo.
Toàn thân tỏa ra lân phiến sáng chói mắt, thậm chí nhìn kỹ còn có thể cảm nâận được trên người ẩn ẩn có khí tức thần thánh tỏa ra.
Phối hợp với khí tức Vương thú ngập trời, giống như vạn thú chi vương từ xa bay tới, khí tức Vương thú bao phủ tất cả chiến thú trong Nghịch Hà Tông, tất cả bọn chúng sợ hãi vì bị huyết mạch áp chế, toàn bộ chiến thú không thể sinh ra chút ý niệm phản kháng nào trong đầu.
Cũng chỉ có Thiên Giác Mặc Long dựng thẳng lân phiến toàn thân, cho dù run rẩy vẫn gào thét như trước.
Vào lúc này thiên địa thất sắc, phong vân cuồn cuộn, từ khi phi xà bay tới thì thân rắn và đầu lâu khổng lồ vừa hiện ra, người trong Nghịch Hà Tông không ngừng kinh hô.
- Đây là...
- Vương thú!
Vô số tiếng kinh hô, trong Tu Chân Giới hiếm khi thấy Vương thú, rất nhiều người cả đời chưa từng gặp được Vương thú, Thiết Đản xuất hiện chỉ là trùng hợp ngoài ý muốn mà thôi.
Tại trung du, mặc dù Vương thú cũng hiếm thấy nhưng bởi vì diện tích quá lớn cho nên không phải không thể gặp, có lúc ở nơi thâm sơn cùng cốc sẽ gặp được Vương thú qua lại.
Vào thời điểm Vương thú phi xà bay tới, sắc mặt Lý Tử Mặc biến hóa, hắn lập tức đứng lên, trên người tỏa ra hào quang khiếp người, khí tức Nguyên Anh càng ngày càng mạnh, hắn phất tay áo sau đó lao lên ngăn cản phi xà.
Phía sau hắn, Thiết Đản ngửa mặt lên trời gào thét vang vong bốn phía, trong lúc gào thét khí tức Vương thú trên người của nó càng bộc phát, dường như úuốn ngăn cản phi xà.
Chỉ có điều rõ ràng Thiết Đản so sánh với phi xà yếu về cả thực lực và khí tức, giống như một con thú con và một con thú trưởng thành.
Theo sau Lý Tử Mặc và Thiết Đản chính là một đạo khí tức khác, khí tức này mang theo huyết sắc bao phủ cả bầu trời, đó là... Bạch Tiểu Thuần!
Huyết sắc này là khí huyết Bạch Tiểu Thuần bộc phát ra, bên trong còn ẩn chứa tu vi Thiên Đạo Kim Đan, cho nên trong khí trụ còn mang theo một ít màu vàng.
- Ngươi dám!
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ thẫm, giọng nói của hắn như thiên lôi truyền ra, tay phải của hắn bấm niệm pháp quyết, lúc này con dao găm bay ra ngoài, đó là sừng Nghịch Long, con dao găm này mang theo toàn bộ tu vi của Bạch Tiểu Thuần bay thẳng về phía phi xà.
Cùng lúc đó con mắt thứ ba trên mi tâm Bạch Tiểu Thuần bay thẳng về phía trước, ánh mắt màu tím này nhìn thẳng vào phi xà trên cao.
Thiên địa nổ vang, Lý Tử Mặc ngăn cản phi xà ở xa xa, cùng lúc đó sừng Nghịch Long của Bạch Tiểu Thuần cũng lao tới, bên trong nó còn ẩn chứa khí tức Thiên Đạo làm phi xà cũng hơi chấn động, thân thể uốn éo tạo thành bàn xà trận, nó muốn dùng thân thể ngăn cản.
Âm thanh rầm rầm vang lên ngập trời, sừng Nghịch Long đâm vào làm toàn thân phi xà chấn động, thân thể của nó lui ra sau hai trăm trượng.
Thiết Đản gào thét, ánh mắt của nó nhìn chằm chằm vào phi xà, ánh mắt hung tàn nhưng lại mang theo cố kỵ, thời khắc này quá trọng yếu với nó, tử đan trên đỉnh đầu ngưng tụ nhanh hơn.
Bởi vì có phi xà uy hiếp cho nên Thiết Đản rất bất an, lúc này hắn vô cùng lo lắng, một đạo thân ảnh từ dưới đất lao tới bên cạnh Thiết Đản, nâng tay phải lên chắn trước mặt Thiết Đản.