Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 582: Chương 582: Thiết Đản độ kiếp. (Thượng)




Mà đạt được chỗ tốt này không chỉ có Bạch Tiểu Thuần, đám người Chu Tâm Kỳ cũng bế quan tu hành mấy tháng lục tục bước vào Trúc Cơ Đại viên mãn.

Bày ra trơớc mặt bọn họ chỉ có Kết Đan, nhưng không có người nào dám vội vàng Kết Đan như Bạch Tiểu Thuần, bọn họ cần ít nhất vài năm chuẩn bị mới có thể tiến hành đột phá một bước quan trọng này.

Mà bọn họ đang đọ sức xem ai đột phá Kết Đan trước, thậm chí cũng không phải rất hài hòa với nhau, rất nhiều mâu thuẫn không hẹn mà cùng dùng lần đột phá Kết Đan này giải quyết.

Nhưng cũng chỉ có Tống Quân Uyển đã sớm đạt tới đại viên mãn có thể rút ngắn thời gian này, nhưng cũng cần vài năm chuẩn bị.

Đồng thời Trương Đại Bàn và Hứa Bảo Tài, còn có Hầu Tiểu Muội, Hắc Tam Bàn sau khi thích ứng với linh lực ở trung du, tu vi tăng lên liên tục, màđaám người Trương Đại Bàn lại bộc phát kinh người nhất, đã là Trúc Cơ trung kỳ.

Mỗi người đều có tiến bộ, cả Nghịch Hà Tông đều là như thế, thậm chí trong thời gian này có một đám tu sĩ Ngưng Khí bị đưa tới mấy khu vực địa mạch của Nghịch Hà Tông bắt đầu thí luyện Trúc Cơ.

Tông môn trung du cũng có thánh địa Trúc Cơ của mình, điểm này hạ du không thể sánh bằng.

Vào lúc tông môn không ngừng phát triển, Thiết Đản mất tích một thời gian ngắn lại đột nhiên xuất hiện, lúc nó xuất hiện bên ngoài động phủ Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần ở trong động phủ đã phát hiện ra, hắn lao ra ngoài động phủ gặp Thiết Đản.

Trên người nó có rất nhiều vết thương, những vết thương này thậm chí còn xuyên qua thân thể Thiết Đản.

Nhưng tinh thần Thiết Đản rất tốt, hai mắt của nó càng sáng ngời, lại có hào quang lóng lánh, nhất là trên người của nó tỏa ra khí tức sắp đột phá.

Sau khi trùng kiến tông môn kết thúc, Thiết Đản đã mất tích, việc này Bạch Tiểu Thuần biết được, thông qua cảm ứng tối tăm cũng biết Thiết Đản không có việc gì, cho rằng nó đang tìm con cái chơi đùa, bây giờ xem ra không phải như vậy.

Lúc nhìn hai mắt Thiết Đản, lúc đối mắt với nó, bỗng nhiên Bạch Tiểu Thuần hiểu vì sao Thiết Đản mất tích và liều mạng như vậy.

Sau khi nó nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần lâm vào nguy cơ mấy lần trước, cảm thấy bản thân vô dụng, nó không thể thủ hộ Bạch Tiểu Thuần cho nên nó liều mạng.

- Còn nữa, lần sau không thể mất tích, muốn làm gì cũng phải nói với ta biết.

Thiết Đản tiến lên đụng đụng vào người Bạch Tiểu Thuần, nó xoay người nằm đó lộ ra cái bụng, còn le lưỡi về phía Bạch Tiểu Thuần, bộ dáng đáng yêu, Bạch Tiểu Thuần càng nhìn càng đau lòng.

Hắn tiến tới trước mặt Thiết Đản, nâng tay phải lên ngưng tụ khí tức Thiên Đạo Kim Đan, tay phải của hắn chạm vào người Thiết Đản sau đó chuổi vuốt kinh mạch chốn, Thiết Đản thoải mái liễm mặt Bạch Tiểu Thuần.

Một ít nội thương trong người Thiết Đản được Bạch Tiểu Thuần dùng Thiên Đạo Kim Đan hóa giải, Bạch Tiểu Thuần nhìn vết thương trên người nó càng đau lòng, hắn lấy đan dược cho Thiết Đản ăn.

Những đan dược này nếu xuất bất cứ viên nào ra ngoài cũng có thể bán được không ít linh thạch, nhưng Bạch Tiểu Thuần không có keo kiệt, hắn đều cho Thiết Đản ăn, sợ Thiết Đản vẫn còn thương tích trong người.

Sau khi ăn đan dược Bạch Tiểu Thuần cho, Thiết Đản nhe răng giống như đang cười với Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt kia giống như nhìn thấy thân nhân của mình, Bạch Tiểu Thuần cũng cảm thấy ấm áp.

Sau nửa ngày, Bạch Tiểu Thuần lại răn dạy Thiết Đản vài câu, Thiết Đản vẫy cái đuôi không ngừng dụi đầu vào người Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy bộ dáng của nó như vậy cũng không đành lòng răn dạy nó.

Mang theo Thiết Đản trở lại động phủ, khi thương thế trên người Thiết Đản từ từ khỏi hẳn, thời gian dần qua khí tức đột phá trên người nó càng ngày càng rõ ràng.

Bạch Tiểu Thuần nhìn vào trong mắt, biết rõ Thiết Đản sắp đột phá bước vào Kết Đan, đột phá này có ý nghĩa không tầm thường với chiến thú, tuy mức độ không bằng tu sĩ nhưng dù sao Thiết Đản cũng là Vương thú, kể từ đó nó khác biệt lớn với các chiến thú Kết Đan khác.

Hắn lo lắng đi tìm Trịnh Viễn Đông, Nghịch Hà Tông rất lưu tâm với Thiết Đản, nhất là Linh Khê nhất mạch càng như vậy, Trịnh Viễn Đông lập tức hạ pháp chỉ đưa Thiết Đản vào nơi Kết Đan, cũng là đỉnh Nghịch Hà Sơn.

Nơi đó có rất nhiều trận pháp, càng có linh lực thiên địa dồi dào bị dẫn động tới đó, thậm chí còn xuất động không ít Kết Đan hộ pháp.

Ngay cả lão tổ Lý Tử Mặc cũng bị Bạch Tiểu Thuần bái kiến, hắn chấm dứt bế quan đi ra hộ pháp.

Thậm chí ba mạch khác cũng được Bạch Tiểu Thuần bái phỏng nên cũng ra sức, Huyết Khê nhất mạch đưa ra vài món chí bảo độ kiếp, Đan Khê nhất mạch lại phái ra ngàn người luyện chế linh đan.

Huyền Khê nhất mạch dứt khoát bố trí trận pháp tại nơi Thiết Đản bế quan.

Kể từ đó tập hợp lực lượng bốn mạch của Nghịch Hà Tông thủ hộ cho Thiết Đản Kết Đan, chuyện này đủ làm cho bất cứ đệ tử nào cũng hâm mộ, tất cả những chuyện này trừ bản thân Thiết Đản là Vương thú ra, còn có một nguyên nhân chính là thân phận của Bạch Tiểu Thuần.

Bảy ngày sau khi thương thế Thiết Đản hoàn toàn khỏi hẳn thì nó cũng định đột phá Trúc Cơ bước vào Kết Đan, lúc này khí tức Kết Đan cũng bao phủ toàn bộ đỉnh núi Nghịch Hà Sơn.

Thiên địa chấn động và tầng mây ngưng tụ, thiên lôi không ngừng quay cuồng nổ vang bát phương, Thiết đứng trên tế đàn và ngửa mặt lên trời rống to, tiếng rống của nó như xuyên thấu tầng mây và không ngừng khuếch tán ra khắp mây mù.

Cảnh tượng này làm tất cả tu sĩ Nghịch Hà Tông chấn động tâm thần, không ít người bay ra nhìn lên bầu trời.

- Thiết Đản Kết Đan! !

- Vương thú Kết Đan có khí thế như vậy sao?

- Vương thú vốn hiếm thấy, mà Thiết Đản lại là Vương thú trong Vương thú, tự nhiên không giống người thường!

Vào lúc mọi người nghị luận, tất cả chiến thú trong Linh Khê nhất mạch đều gào thét giống như đang trợ uy cho Thiết Đản, mà Thiên Giác Mặc Long cũng bay lên bầu trời nhìn Thiết Đản, nó khẩn trương và chờ mong.

Bạch Tiểu Thuần đứng bên người Thiết Đản, ánh mắt của hắn sáng ngời, hắn tự mình hộ pháp cho Thiết Đản.

Đúng lúc này tầng mây trên bầu trời nổ vang, chúng co rút lại và sinh ra sấm sét, sau khi nổ mạnh liền hàng lâm đỉnh núi Nghịch Hà Sơn.

Trong nháy mắt tia chớp đánh xuống, Thiết Đản gào thét, thân thể xông lên cao, nó không cần trận pháp hỗ trợ, càng không cần những tu sĩ Kết Đan hộ pháp, nó nhảy vào trong bầu trời.

Trong nháy mắt tia chớp tới gần, nó chỉ dùng cái sừng trên đầu của mình va chạm với tia chớp.

Oanh!

Thiên địa chấn động, tia chớp bị Thiết Đản đánh tan, nó hóa thành vô số tia sét nhỏ tán loạn các nơi, Thiết Đản văn vẹo thân thể, cúi đầu đắc ý nhìn Bạch Tiểu Thuần, sau đó lại ngửa mặt lên trời gào to.

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy bộ dáng đắc chí của Thiết Đản thì ho khan một tiếng, cảm thấy rất giống như mình lúc trước, trong vừa ý lại có khẩn trương.

- Chú ý một ít, một khi không được thì xuống đi, không có gì mất mặt cả...

Vào lúc Bạch Tiểu Thuần mở miệng thì tia chớp thứ hai hàng lâm, Thiết Đản gào lớn sau đó đi lên va chạm, sau khi tia chớp thứ hai sụp đổ thì tia chớp thứ ba thứ tư cũng xuất hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.