Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 451: Chương 451: Tiểu Đỗ Đỗ. (Hạ)




- Ta thật sự xem thường phách lực của Tống Quân Uyển.

Huyết Mai cười lạnh, tay phải bấm niệm pháp quyết sau đó một tia chớp hình cung xuất hiện trên ngón tay của nàng, tia chớp này bắn thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần định phản kích thì biến sắc, tia chớp hình cung màu vàng kia cho hắn cảm giác còn khủng khiếp hơn lúc đánh nhau với ba người Tiếu Thanh, hắn không dám chần chờ, hắn gầm lên một tiếng, bỗng nhiên thi triển Hám Sơn Chàng, tốc độ của hắn tăng lên thật nhanh, hắn đụng thẳng vào tia chớp, trực tiếp xuất hiện trước mặt Huyết Mai, giơ tay phải đánh ra một quyền.

Hai mắt Huyết Mai co rút lại, tay trái bấm niệm pháp quyết vỗ mạnh, bàn tay trắng nõn va chạm vào người Bạch Tiểu liền trực tiếp hóa thành màu vàng, oanh, Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, hắn cảm thấy lực lượng khủng khiếp truyền ra từ bàn tay của đối phương, nó chỉ kém lực lượng thân thể của mình một chút mà thôi, thân thể của hắn bị đánh lui vài bước, lúc ngẩng đầu đã nhìn thấy vẻ giật mình trong mắt Huyết Mai, thân thể nàng đạp đạp lui về phía sau, hô hấp dồn dập, đang muốn tiếp tục ra tay...

Nhưng vào lúc này đột nhiên huyết tinh trên trái tim kia hình như bởi vì Bạch Tiểu Thuần đã đến xuất hiện chấn động, chấn động này càng ngày càng mạnh, vào lúc này nó tự động bay lên lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Cảnh tượng khó tin này làm Huyết Mai chấn động, thân ảnh mơ hồ trong thủy tinh lơ lửng bên cạnh nàng hét lớn:

- Ngăn cản hắn, không thể để cho hắn đạt được!

- Câm miệng!

Huyết Mai cắn răng, trong mắt nàng có lo lắng và sát khí ngập trời, hai mắt của nàng đã hóa thành màu vàng, chỉ trong nháy mắt huyết quang trên người nàng biến mất, toàn thân sinh ra kim quang vô tận, thân thể gầy đi một ít, dường như thi triển thần thông này đã hao hụt sinh cơ của nàng, lúc này nàng nâng tay phải lên điểm về phía Bạch Tiểu Thuần.

Đây chính là đòn sát thủ cuối cùng của nàng!

Dưới một chỉ này sau lưng nàng xuất hiện hư ảnh ngón tay, ngón tay này vô cùng khổng lồ còn mang theo uy áp vô thượng, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy nguy cơ sinh tử đã bộc phát tới mức tận cùng, thậm chí toàn thân của hắn đau đớn, chiêu này chưa đánh tới nhưng áp lực đã làm hắn khó chịu.

Loại nguy cơ này vượt qua ba người Tiếu Thanh lúc trước, vượt qua cả Trần Mạch Sơn, Bạch Tiểu Thuần cảm giác như gặp phải nữ hài trong thế giới kiếm.

Nội tâm của hắn cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, hắn bộc phát toàn lực không giữ lại gì, hắn biết rõ quyết không thể né tránh, một khi né tránh thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ, trực giác của hắn là phải đối diện với thần thông này, sinh cơ chỉ có một... Chính là chém giết chính diện.

Hiện tại Bạch Tiểu Thuần vận dụng toàn bộ tu vi, đôi cánh sau lưng vỗ mạnh, lực hút gia tốc, vận chuyển Hám Sơn Chàng lao tới vài lần, qua mấy lần gia tốc liền lao thẳng về phía Huyết Mai!

- Điểm Thạch Thành Kim!

Huyết Mai thét ra bốn chữ này giống như thiên lôi nổ vang, bốn phía nổ tung, một chỉ của nàng điểm xuống, ngón tay cực lớn sau lưng giống như thiên uy hàng lâm thế gian.

Trong nháy mắt hai người tiếp cận nhau, ngón trỏ tay phải của Huyết Mai điểm vào mi tâm, hai ngón tay phải của Bạch Tiểu Thuần ngưng tụ Toái Hầu Tỏa, lực lượng toàn thân hắn bộc phát thêm vài lần!

Vào lúc này hắn không dám giữ lại chút nào, hắn phải thi triển toàn lực! Ngay cả Quy Vân Oa cũng bao phủ toàn thân, hắn nhanh chóng lao về phía Huyết Mai.

Nhưng trong nháy mắt hai người va chạm, đột nhiên thân thể Huyết Mai mơ hồ, nàng muốn né tránh nhưng Bạch Tiểu Thuần làm sao không có chuẩn bị chứ, hấp lực trong lòng bàn tay bộc phát, chẳng những tập trung thân thể Huyết Mai không cách nào di động được, trong nháy mắt Huyết Mai bối rối khi bị hắn tháo tấm mặt nạ trên mặt xuống...

Lộ ra một gương mặt xinh đẹp vô song, trắng nõn mịn màng...

Nhìn tâấy dung mạo này, Bạch Tiểu Thuần như bị ngàn vạn đạo thiên lôi giáng thẳng vào đầu, đầu óc của hắn nổ tung, hắn không dám tin, hắn hét lên một tiếng...

- Tiểu Đỗ Đỗ!

Cô gái này... Dĩ nhiên là... Đỗ Lăng Phỉ! ! !

Nhìn gương mặt này, Bạch Tiểu Thuần tuyệt đối sẽ không nhớ lầm, cũng không có khả năng quên, chính là... Đỗ Lăng Phỉ mất tích ngày đó!

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần nổ vang, đầu óc không tập trung, hắn không ngờ và không thể tưởng tượng nổi, dưới mặt nạ Huyết Mai chính là dung mạo quen thuộc như vậy.

Vào lúc Bạch Tiểu Thuần hô to ba chữ Tiểu Đỗ Đỗ này, tâm thần Huyết Mai mất đi mặt nạ lập tức nổ vang, sắc mặt không dám tin nổi, ba chữ này giống như thiên lôi nổ tung trong tâm trí nàng, nhắc lên trí nhớ vô cùng rung động lúc trước.

Đời này cũng chỉ có một người gọi ra ba chữ đó, người nọ chính là... Linh Khê Tông Bạch Tiểu Thuần!

- Bạch Tiểu Thuần!

Trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuần mở miệng, tâm thần Đỗ Lăng Phỉ nổ vang, đồng dạng nghẹn ngào.

Nàng cho rằng cả đời mình có lẽ không còn gặp lại Bạch Tiểu Thuần nữa, ngày đó rời đi nàng đã muốn chặt đứt suy nghĩ trong nội tâm, xóa đi ký ức của mình, cũng quên đi cái tên Tiểu Đỗ Đỗ, thân thể nàng run rẩy, nàng hiểu rõ mình không thể quên Linh Khê Tông, không thể quên sơn mạch Lạc Trần, càng không thể quên... Bạch Tiểu Thuần.

Thời gian như dừng lại, trong thế giới trái tim này, Bạch Tiểu Thuần và Đỗ Lăng Phỉ đưa mắt nhìn nhau.

Hiện tại Bạch Tiểu Thuần ngưng tụ toàn bộ tu vận dụng Toái Hầu Tỏa, hắn phải dừng lại thật gấp cho dù có thừa nhận cắn trả như thế nào, tiếng răng rắc từ xương cốt vỡ tan truyền ra, đau đớn khi gãy xương xông thẳng vào đầu Bạch Tiểu Thuần, cánh tay phải sử dụng Toái Hầu Tỏa của hắn sượt qua bên người Đỗ Lăng Phỉ.

Nhưng mà Bạch Tiểu Thuần có thể miễn cưỡng điều khiển Toái Hầu Tỏa cải biến đó là bởi vì chiến lực của hắn cực mạnh, mặc dù thi triển cực hạn nhưng không vượt qua phạm vi thừa nhận của mình, mà Đỗ Lăng Phỉ sử dụng bí pháp Điểm Thạch Thành Kim lại cần hao phí tính mạng mới có thể thi triển thần thông vượt qua cấp độ bản thân, giống như một đứa bé cố sức điều khiển một con hổ nhưng không thể điều khiển như ý, cho nên càng không thể dừng lại.

- Không!

Đỗ Lăng Phỉ sốt ruột, thân thể run rẩy, tay trái nâng lên với tốc độ nhanh nhất đánh vào tay phải, ý đồ cải biến lực lượng của thần thông này, răng rắc, cánh tay phải của nàng vẹo qua một bên, mặc dù hơi cải biến nhưng hư ảnh ngón tay phía sau lại không dừng lại mà đâm thẳng vào Bạch Tiểu Thuần.

Nói tất cả rất dài dòng nhưng trên thực tế tất cả xảy ra trong chớp mắt, ngón tay hư ảo tới trước mặt Bạch Tiểu Thuần sau đó có tiếng nổ vang kinh thiên động địa sinh ra, Bạch Tiểu Thuần phun máu tươi, thân thể hắn bay ra ngoài như diều đứt dây.

Thiên Yêu thân sau lưng hắn vỡ vụn từng khúc, một mặt do Bạch Tiểu Thuần bị cắn trả, một mặt là tâần thông của Đỗ Lăng Phỉ có uy lực khó lường.

Thân thể của hắn nhanh chóng hóa thành màu vàng, đây không phải là hào quang bất tử kim bì, mà là kết cấu thân thể đang bị cải biến, dường như muốn biến hắn thành kim loại.

Nước mắt Đỗ Lăng Phỉ chảy xuống, bộ dáng thất hồn lạc phách, nàng chạy như bay tới bên cạnh Bạch Tiểu Thuần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.