Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 452: Chương 452: Trung phong huyết quang




- Tiểu Thuần...

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần tái nhợt, thân thể bị kim quang bao phủ, sắc mặt vô cùng tái nhợt nhìn qua đỗ Lăng Phỉ, hắn có quá nhiều lời muốn hỏi, có quá nhiều lời muốn nói, ánh mắt của hắn đầy phức tạp, lúc muốn mở miệng lại phun ra một ngụm máu tươi, thân thể không cách nào dừng lại, dường như tu vị toàn thân tán loạn, lực lượng biến mất.

Đỗ Lăng Phỉ sốt ruột, vào lúc này nàng quên đi thí luyện huyết sắc, quên sứ mạng của mình, trong mắt nàng chỉ có Bạch Tiểu Thuần, lúc nàng vừa tới gần thì huyết tinh từ chỗ trái tim bay lên, hình như cảm nhận được Bạch Tiểu Thuần phun máu tươi, nó lập tức thiêu đốt sinh ra âm bạo, tốc độ bạo tăng, nó như xé rách không gian thuấn di tới bên người Bạch Tiểu Thuần.

Không có chút dừng lại, huyết tinh mang theo vui sướng và kích động bay thẳng vào trái tim Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt chạm vào da thịt của hắn lại không bị trở lại dung nhập vào người hắn, trực tiếp ngưng tụ vào vị trí trái tim của Bạch Tiểu Thuần.

Trong nháy mắt dung hợp, toàn thân Bạch Tiểu Thuần chấn động, cảm giác đau đớn thật lớn sinh ra từ trái tim của hắn, hắn gào rú thống khổ, thân thể bị lực trùng kích đánh bay ra ngoài, trực tiếp đụng vào vách đá là một mạch máu đã héo rũ, vừa chạm vào mạch máu héo rũ này... Trong nháy mắt mạch máu phát ra sinh cơ nhu hòa, hấp lực cực lớn sinh ra...

Bạch Tiểu Thuần bị hút vào trong mạch máu, đột nhiên mạch máu héo rũ này sinh ra huyết quang ngập trời, mắt thường có thể thấy huyết quang ngập trời bùng nổ, mạch máu héo rũ này khôi phục sinh cơ.

Tình cảnh như vậy chưa chấm dứt, nó còn tiếp diễn liên tục, chỉ trong nháy mắt mạch máu trong thế giới trái tim này sinh ra huyết quang khủng khiếp, trực tiếp khôi phục sinh cơ, lại qua nháy mắt toàn bộ mạch máu chung quanh sống lại, chúng không ngừng nhúc nhích, tất cả máu huyết đang vận chuyển về... Trái tim!

Đùng đùng!

Trong nháy mắt trái tim héo rũ này đã đập trở lại, tiếng tim đập chẳng khác gì tiếng sấm sét nổ mạnh, tiếng tim đập vang lên khắp thân thể Huyết Tổ.

Chỉ trong nháy mắt tất cả lực lượng bùng nổ, trái tim cung cấp máu huyết sinh ra động lực cực kỳ khủng khiếp, thôi động Bạch Tiểu Thuần đang ở trong mạch máu tiến về phía trước, hắn theo mạch máu tiến vào một khu vực không biết tên.

Làm xong tất cả những chuyện này, trái tim héo rũ và mạch máu bốn phía càng như vậy, chúng sinh ra lực lượng bài xích lớn tới mức chưa từng có, mặc cho Đỗ Lăng Phỉ muốn lưu lại thế nào cũng không thể làm được, nàng phức tạp nhìn qua nơi Bạch Tiểu Thuần biến mất, than nhẹ một tiếng, biết rõ Bạch Tiểu Thuần tuy có thương thế nhưng ở nơi này hiển nhiên có truyền thừa khác, như vậy cũng không có gì đáng ngại.

Lúc này nàng vươn tay trái ra nâng mặt nạ rơi xuống đất lên, thân thể mơ hồ, nàng nhanh chóng bị bài xích ra khỏi thân thể Huyết Tổ.

Chẳng những nàng bị bài xích ra ngoài, ngay cả Tống Quân Uyển đang ở trong huyết sắc cổ đạo cũng bị bài xích tống ra ngoài.

Vào lúc này cả thế giới trong người Huyết Tổ chỉ có người chết mới lưu lại, mà kẻ sống... Chỉ có Bạch Tiểu Thuần mà thôi!

Lúc này tiếng tim đập vang vọng các nơi, tuy nó chỉ đập có một cái nhưng lại vang vọng cả thiên địa, bầu trời bên ngoài biến hóa, mặt đất chấn động, thậm chí Thông Thiên Hà cũng chấn động bắn bọt nước tung tóe.

Vô số tu sĩ trong Huyết Khê Tông vào lúc này cảm thấy trái tim không bị khống chế chấn động mạnh, thậm chí tu vi cũng dừng lại.

Cho dù là lão tổ cũng không ngoại êệ.

- Xảy ra chuyện gì?

- Không đúng, vừa rồi trái tim của ta không bị khống chế.

- Tu vi dừng lại, dường như xuất hiện bất ổn, tại sao lại như vậy? Vừa rồi là âm thanh gì?

Thiểu Trạch Phong, Vô Danh Phong, Trung Phong, Thi Phong, tất cả tu sĩ, đại trưởng lão, cho dù là huyết tử cũng khiếp sợ, bọn họ cùng bay ra ngoài, ngay cả những đại trưởng lão trên tổ đỉnh và các đời huyết tử còn đang bế quan tiềm tu trở thành huyết phách, còn có lão tổ Huyết Khê Tông cũng cảm thấy tâm thần chấn động.

Lão tổ Tống gia đang ngồi trong động phủ bỗng nhiên mở mắt ra, thần sắc động dung. Vô Cực tử rời khỏi động phủ nhìn ra xa xa, ánh mắt bắn ra hào quang sáng ngời.

- Chẳng lẽ là Trung Phong đã có huyết tử rồi sao?

- Có thể đã chọn được huyết tử rồi, cũng không nên có động tĩnh lớn như thế chứ...

Vào lúc tất cả mọi người giật mình, thân ảnh Huyết Mai cùng Tống Quân Uyển và đám người Tống Khuyết cũng xuất hiện trên không trung, bị lực bài xích kỳ lạ trong người Huyết Tổ truyền tống ra ngoài.

Tống Quân Uyển hô hấp dồn dập, nàng nhìn thấy Huyết Mai cách đó không xa, lại nhìn quanh một vòng không có nhìn thấy Dạ Táng, nội tâm của nàng chấn động, cho rằng Dạ Táng thất bại, nhưng lại phát hiện bộ dáng Huyết Mai cũng không có dấu hiệu tấn chức thành huyết tử.

Huyết Mai mang theo mặt nạ, trong mắt lộ ra vẻ mê mang, thần thái như mất hồn.

Mọi người cùng xuất hiện kiểm tra tình huống vì sao biến hóa kỳ lạ như vậy, lúc này người Huyết Khê Tông đang không hiểu xảy ra chuyện gì, đột nhiên từ Trung Phong bộc phát huyết quang kinh thiên động địa, lúc huyết quang này phóng lên cao, huyết quang ngưng tụ một gương mặt cực lớn ở giữa không trung.

Mặt rỗ, rõ ràng là Dạ Táng!

- Trung Phong huyết quang, tiêu chí huyết tử!

- Lần tranh đoạt huyết tử này, người thành công tấn chức lại có thể làm ngọn núi hình thành cột sát, ngưng tụ gương mặt, Dạ Táng... Hắn là huyết tử? Điều này sao có thể!

- Lúc này Trung Phong huyết tử hẳn phải là Huyết Mai và Tống Quân Uyển mới đúng, tại sao lại là... Dạ Táng?

Lúc này thấy cái mặt rỗ này, tất cả tu sĩ Huyết Khê Tông trố mắt ngạc nhiên, các tiếng nghị luận và tiếng kêu khiếp sợ liên tục truyền ra, tất cả mọi người đều hoảng sợ khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Nhất là trên tổ đỉnh, trong nháy mắt có mấy đạo thần thức dò xét tới, càng có lão tổ cực kỳ giật mình không hiểu xảy ra chuyện gì.

Không quản những người này giật mình như thế nào, tu sĩ Trung Phong cảm thấy thân thể rung động dữ dội, một đạo uy nghiêm chí cao vô thượng áp tới, không quản ý niệm của bọn họ là thế nào, tất cả mọi người không thể khống chế thân thể của mình, toàn bộ tu sĩ Trung Phong hô hấp dồn dập, vô ý thức quỳ lạy gương mặt Dạ Táng trên không trung.

Tống Khuyết, Tống Chân, Tống Quân Uyển, Huyết Mai, Thần Toán Tử, tất cả mọi người... Chỉ cần là tu hành bí pháp Trung Phong đều không thể không quỳ lạy, nếu không quỳ lạy thì huyết khí bản thân sẽ sụp đổ.

Đây chính là lực khống chế của huyết tử với một phong!

Gương mặt do huyết quang Trung Phong nhưng tụ đã nói với tất cả mọi người, Trung Phong huyết tử đã xuất hiện, người này là... Dạ Táng!

Tất cả tu sĩ Huyết Khê Tông quen thuộc Dạ Táng đều chấn động, Hứa Tiểu Sơn không dám tin ra sức dụi mắt của mình, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng hình như lại hợp tình lý.

Dạ Táng quật khởi trong mấy năm qua, nhưng hào quang của hắn đã bao phủ toàn bộ Huyết Khê Tông, thậm chí thanh danh của hắn còn lan ra bên ngoài Huyết Khê Tông.

Hắn trở thành huyết tử nhìn như ra ngoài ý định, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại hợp tình lý!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.