Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 453: Chương 453: Trí nhớ chính là truyền thừa.




Đại trưởng lão Thi Phong mở to mắt, hắn ngơ ngác nhìn gương mặt Dạ Táng trong huyết quang, huyết tử của Thi Phong càng hoảng hốt, nhưng hắn nhanh chóng tươi cười, ánh mắt bắn ra hào quang kỳ lạ, đó là hào quang thừa nhận đồng thế hệ với mình.

Bất cứ huyết tử nào cũng có kiêu ngạo của mình, có thể được bọn họ xem là đối thủ cũng chỉ có những kẻ có thân phận huyết tử như mình.

- Thú vị... Những ngọn núi khác không phải chưa từng có người không phải gia tộc tu chân trở thành huyết tử, cũng chỉ có Trung Phong là chưa từng xảy ra mà thôi.

- Dạ Táng này có thể trong tình huống không thể thành công nghịch thiên cải mệnh trở thành huyết tử... Hơn nữa người này có tạo nghệ đan đạo và nội tình trong tông môn rất mạnh, tương lai là kình địch của ta.

Trên đỉnh Thiểu Trạch, huyết tử Thiểu Trạch Phong là đại hán khôi ngô, ánh mắt của hắn bắn ra hào quang sáng ngời, hắn thở dài, biết rõ từ giờ trở đi hắn không thể đối xử với Dạ Táng như trước kia nữa, trầm ngâm một lúc, huyết tử Thiểu Trạch Phong nói với đại trưởng lão bên cạnh.

- Chuẩn bị một phần đại lễ đưa tới Trung Phong.

Tâm thần đại trưởng lão Thiểu Trạch chấn động, gật gật đầu, hắn hiểu được Dạ Táng... Từ nay về sau đã khác trước, trước kia chỉ được các lão tổ trong tông xem trọng, nhưng dù sao cũng là ngoại lực, tất cả đều nắm giữ trong tay của lão tổ, nhất niệm có thể trên vạn người, đồng dạng nhất niệm có thể dưới vạn người, nhưng hiện tại... Tất cả đã cải biến.

Thời điểm trở thành huyết tử, căn cơ của Dạ Táng vô cùng vững chắc, đã có quyền lợi bước vào vòng tròn hạch tâm của Huyết Khê Tông, có được lực lượng một phong, lại được Huyết Tổ tán thành, cho dù là lão tổ Huyết Khê Tông cũng không dễ dàng rung chuyển.

Chỉ cần sau này Dạ Táng thành công Kết Đan là hắn có thể trở thành huyết phách, địa vị rất cao, áp đảo Thái Thượng trưởng lão, là trung tâm của hạch tâm cả Huyết Khê Tông.

Người có tương lai như thế, trong Huyết Khê Tông này không có mấy người dám trêu chọc.

Huyết tử và trưởng lão Vô Danh Phong cũng nhìn gương mặt Dạ Táng trong huyết quang, bọn họ lựa chọn thái độ giống như Thiểu Trạch Phong, liên tục an bài xong xuôi, chuẩn bị một phần đại lễ đi bái phỏng.

Cả Huyết Khê Tông, bởi vì Dạ Táng trở thành huyết tử mà sinh ra đủ loại suy nghĩ và cải biến sách lược, Huyết Mai mờ mịt đứng giữa không trung, mở to miệng nói cái gì đó nhưng lại phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt sinh ra thần thái ảm đạm, nàng lập tức quay người bay trở về Tổ Phong.

Lúc bước vào Tổ Phong, chuyện đầu tiên nàng làm chính là đi tìm Vô Cực tử, sau đó trở lại động phủ của mình trong tổ phong bế quan không ra ngoài.

Nhìn thấy Huyết Mai biến hóa, tất cả mọi người nhìn vào trong mắt, nhưng lại không nghĩ nhiều, dù sao thân phận huyết tử bị đoạt đi, đổi bất cứ kẻ nào cũng khó tiếp nhận được, hành động của Huyết Mai cũng hợp tình lý.

Nội tâm Tống Quân Uyển càng nửa vui nửa buồn, chần chờ một lúc lại cắn răng đi tới Tổ Phong, đi tìm lão tổ Tống gia, không phải người Tống gia trở thành huyết tử, việc này quá lớn, nhưng nó đã thành sự thật không thể cải biến, lão tổ Tống gia nhất định có nhiều việc hỏi mình.

- Dạ Táng, ta đáp ứng ngươi, chỉ cần ngươi ngăn cản Huyết Mai, cho dù bản thân ngươi trở thành huyết tử thì ta cũng khuyên bảo lão tổ ủng hộ ngươi!

Tống Quân Uyển thở sâu, ánh mắt của nàng trở nên kiên định đi bái phỏng lão tổ Tống gia.

Dạ Táng trở thành huyết tử đã làm nhiều người chấnđoộng, nhưng rất nhanh tu sĩ Huyết Khê Tông phát hiện không đúng.

- Kỳ quái, vì sao Dạ Táng trở thành huyết tử lại không có đi ra?

- Dĩ vãng sau khi lựa chọn huyết tử kết thúc sẽ là người được truyền tống ra cuối cùng, nhưng Dạ Táng này vẫn chưa hiện thân là sao?

Vào lúc này càng ngày càng nhiều người cảm thấy không đúng, hiện tại Bạch Tiểu Thuần tiến vào trong cơ thể Huyết Tổ, lúc hắn xuất hiện là một nơi kỳ quái chưa tưng có đệ tử Huyết Khê Tông tiến vào.

Đây là thế giới nghiền nát, nhìn chung quanh thì thế giới này do tàn phiến tạo thành, mỗi một tàn phiến đều giống như cả một cái đại lục, nhưng nhìn kỹ thì giống như tấm gương bị vỡ.

Đưa mắt nhìn chung quanh không nhìn thấy giới hạn, không nhìn thấy điểm cuối cùng, chỉ có thể nhìn thấy vô số tàn phiến bị khí tức tử vong bao phủ chung quanh.

Nơi này không có sinh mạng và sinh cơ, ngay cả màu sắc cũng trở nên u ám, nếu quan sát thời gian dài sẽ làm người ta sinh ra áp lực nội tâm.

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mờ mịt, hắn không biết vì sao mình xuất hiện ở nơi này, trí nhớ của hắn dừng lại vào lúc hắn vận dụng Toái Hầu Tỏa, sau đó là mặt nạ của Huyết Mai rơi ra ngoài, hắn nhìn thấy dung mạo của Đỗ Lăng Phỉ, cảnh tượng này quá đột ngột, trước đó Bạch Tiểu Thuần không có sự chuẩn bị nào, hoàn toàn không có.

Đột nhiên xuất hiện cảnh tượng này làm Bạch Tiểu Thuần rung động, tâm thần của hắn như nổ tung, hắn có quá nhiều lời nói muốn hỏi Đỗ Lăng Phỉ, nhưng lúc đó hắn còn chưa kịp mở miệng hỏi lời nào thì thân thể hắn bị hút vào trong mạch máu, hắn bị lực lượng kỳ lạ đưa tới đây, sau khi tỉnh táo thì phát hiện mình đang ở nơi kỳ lạ này.

Ở nơi đây là một thế giới hư vô bị tàn phá nặng nề, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn cúi đầu xuống kiểm tra thương thế của mình, kể cả lúc giao chiến với Huyết Mai và trọng thương khi trúng chiêu Điểm Thạch Thành Kim, tất cả thương thế đã khôi phục, hắn hoàn toàn đạt tới đỉnh phong.

Một đạo huyết khí đậm đặc chạy trong cơ thể của hắn, thậm chí Bất Tử Trường Sinh Công trong người càng trở nên sinh động khi ở đây, dường như có sự cộng minh thần bí nào đó.

Quá trình cộng minh này liên tục diễn ra trong cơ thể của hắn, cơ thể hắn sinh ra chấn động và thế giới này chấn động đáp lại, cả hai dung hòa với nhau, lúc này chấn động càng trở nên mạnh hơn trước.

Lúc này những tàn phiến hư vô chung quanh sinh ra vô số đạo ánh sáng li ti, Bạch Tiểu Thuần hô hấp dồn dập, hắn ẩn ẩn đoán được đây là nơi nào.

Lúc hắn vừa bước vào trong Huyết Khê Tông, lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự cộng minh chính là tới từ nơi này!

Hắn cộng minh với toàn bộ Huyết Khê Tông, toàn bộ những cộng minh đó đều tới từ nơi này.

Bây giờ hắn đã đứng ở trung tâm khu vực cộng minh đó.

Trái tim Bạch Tiểu Thuần đập mạnh, hắn nhanh chóng tiến lên phía trước.

Hắn vừa bước ra một bước thì cả thế giới rung động thật mạnh, tiếng nổ này vang vọng hư không, Trường Sinh Bất Tử Công trong người Bạch Tiểu Thuần cộng minh với cả thế giới, mãnh liệt hơn, lớn hơn, cả thế giới này đang gào thét.

Tiếng gào thét này tràn ngập phấn chấn, tràn ngập chờ mong!

Vào lúc này hào quang chiếu sáng cả thế giới, hào quang này sáng hơn lúc trước rất nhiều, ánh sáng từ những nơi bị tàn phá kia không ngừng dung hợp với nhau, hình thành từng đạo tia chớp chạy khắp thế giới tàn phá này, dường như chúng muốn kết nối với nhau.

Những tia chớp này càng lúc càng nhanh, tiếng vang càng lúc càng lớn, lực lượng sinh cơ đã ngủ say nhiều năm bùng nổ, dường như cảm nhận được cộng minh cho nên nó thức tỉnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.