Thời gian bất động, thân thể Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn vẫn không nhúc nhích, các hộ pháp chung quanh và cả Tống Chân Tiếu Thanh cũng cứng lại, ngay cả suy nghĩ cũng dừng lại, dường như đã biến thành pho tượng.
Duy chỉ có Tống Quân Uyển cùng Huyết Mai có lệnh bài trong người đang tỏa sáng, hiện tại mới bình yên vô sự trước ý chí vô thượng này.
Dường như ý chí vô thượng này đang cân nhắc đoàn đội của hai bên thất bại hay không, sau mấy hô hấp vẫn không có phân biệt ra nên dần dần biến mất, cùng lúc đó những tu sĩ đang bất động mặc dù chưa thể nhúc nhích, đột nhiên trên người xuất hiện dấu hiệu bài xích, bị bài xích ra khỏi cơ thể Huyết Tổ.
- Đã đến giờ, Tống Quân Uyển lúc này thật sự muốn cảm tạ Dạ Táng, nếu không phải hắn xuất hiện, mặc dù ta vận dụng đòn sát thủ, muốn đạt được thân phận huyết tử cũng không có nắm chắc mười phần.
- Nhưng bây giờ không có chìa khóa, tư cách huyết tử này không phải là ta thì không có ai khác!
Tiếng cười của Huyết Mai vang lên, đám người Tiếu Thanh, Dương Hồng Vũ, Trương Vân Sơn cũng tươi cười.
Ba người này cảm thấy lực lượng bài xích rất lớn, thân thể của bọn họ cũng khôi phục không ít, mặc dù còn cứng ngắc nhưng bản thân của bọn họ cũng không có lệnh bài huyết tử như Tống Quân Uyển cùng Huyết Mai!
Ba lệnh bài này có màu sắc ảm đạm, giống như lệnh bài của Tống Quân Uyển và Huyết Mai nhưng lại có một chút chênh lệch, sắc mặt của bọn họ vẫn như thường, hiển nhiên trước khi tới đây cũng đã biết được không ít tin tức.
- Ta vốn định chờ tất cả mọi người tranh đoạt chìa khóa xong lại mang thêm ba người vào, như vậy cho dù hộ pháp của ngươi có nghiền áp cũng không thể làm gì được ta, nhưng kết bây giờ là như nhau.
Huyết Mai cười rất tươi, sắc mặt của nàng rất vui vẻ.
- Huyết Mai, không ngờ ngươi lớn mật như vậy, làm ra loại chuyện này, chẳng những ăn gian càng xúc phạm tới môn quy chí bảo của Huyết Khê Tông!
Tống Quân Uyển không dám tin nhìn qua cảnh tượng này.
Trong nội tâm nàng đắng chát, tình huống này quả thật làm nàng tuyệt vọng, biết rõ mình đã thua trong lần tranh đoạt huyết tử này.
Mặc dù Dạ Táng không có hấp thu chìa khóa, Huyết Mai ăn gian cũng có thể cuốn lấy mình trên huyết sắc cổ đạo, như vậy bản thân Huyết Mai sẽ tiến vào điểm cuối cùng của huyết sắc cổ đạo, đó chính là trái tim.
- Một khi ta trở thành huyết tử, ai còn quan tâm tới chuyện hôm nay! Huống hồ ba viên Huyết Linh chỉ có thể mở đường máu nhưng không thể tiến vào trái tim!
Huyết Mai mỉm cười nhìn lên trời, lúc này trên bầu trời xuất hiện vòng xoáy, vòng xoáy đang chuyển động và hóa thành huyết sắc cổ đạo.
Mà cuối con đường này chính là trái tim.
Thân thể nàng bay lên cao, bay thẳng vào trong vòng xoáy kia, đám người Tiếu Thanh không nói một lời, cũng lần lượt bay lên, nhưng trước khi bay đi bọn họ đều nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong mắt mang theo sát ý nhưng vì đại cục cho nên không có làm gì hắn.
Tống Quân Uyển yên lặng đứng ở nơi đó, nàng đau khổ xiết chặt nắm đấm, nàng thua, còn chưa tiến vào huyết sắc cổ đạo thì nàng đã thua, có đám người Tiếu Thanh cuốn lấy nàng, như vậy tất cả mọi thứ đều thuộc về Huyết Mai .
Nhưng nàng không cam lòng, vào lúc này nàng cắn răng bay lên cao, vào thời điểm nàng bay tới trước vòng xóay, đột nhiên có một giọng nói trầm thấp thức tỉnh nàng từ trong tuyệt vọng.
- Quân Uyển tuyệt vọng gì chứ.
Giọng nói này vang lên làm thân thể Tống Quân Uyển run lên bần bật, sắc mặt không dám tin tưởng, lúc cúi đầu nhìn thân ảnh đang bị thế giới bài xích dần tiêu tán, hai mắt Dạ Táng đã mở ra giống như tia chớp trong bóng tối có thể xé mở màn đêm, rung chuyển thiên địa, vào lúc này hắn bước lên không trung tiến tới trước mặt nàng.
- Ngươi...
Hô hấp của Tống Quân Uyển dồn dập, tình thế biến hóa quá lớn làm nàng không dám tin nổi.
- Ta nói rồi, ta muốn ngươi trở thành huyết tử.
Bạch Tiểu Thuần nói rât bình thản nhưng nội tâm rất vui mừng, ý chí vô thượng kia hàng lâm nơi đây, hắn lúc đầu cũng bị một chút ảnh hưởng nhưng nhanh chóng khôi phục như thường, sau đó lại nhìn thấy tất cả mọi chuyện lúc nãy, hắn hất tay áo nắm tay Tống Quân Uyển bay thẳng vào vòng xoáy.
Tay ngọc Tống Quân Uyển run lên nhưng không có giãy dụa, trong mắt nàng mang theo thần sắc trước giờ chưa từng có, vào lúc này nàng cảm thấy Bạch Tiểu Thuần vô cùng đáng tin cậy, thuận theo Bạch Tiểu Thuần, cả hai hóa thành hào quang bay vào trong vòng xoáy.
Lúc bước vào vòng xoáy hai người cảm thấy hoa mắt, thân ảnh biến mất, trong sa mạc huyết sắc chỉ còn lại đám người Tống Khuyết, thân thể bọn họ mơ hồ sau đó biến mất, lúc xuất hiện đã ở bên ngoài thế giới Huyết Tổ, đứng giữa không trung Huyết Khê Tông.
Thí luyện huyết sắc cửa thứ ba tên là huyết sắc cổ đạo, đây là con đường dài hẹp và điểm cuối chính là trái tim, Huyết Mai và Tống Quân Uyển bước vào trái tim, có thể thu hoạch huyết tinh và trở thành huyết tử.
Lúc này trên con đường máu, đám người Tiếu Thanh, Dương Hồng Vũ và Trương Vân Sơn nhanh chóng xuất hiện, lúc ba người xuất hiện nhìn qua bốn phía, nhưng lại không có nhìn thấy thân ảnh Huyết Mai, ba người giật mình nhưng bọn họ nhớ rõ, Huyết Mai đã bước vào trong vòng xoáy trước ba người bọn họ.
Vào lúc bọn họ ngạc nhiên, cách bọn họ mấy chục trượng có một khu vực hư không vặn vẹo, thân ảnh Huyết Mai mang mặt nạ nhanh chóng xuất hiện trước mặt bọn họ.
Lúc vừa mới xuất hêện dường như Huyết Mai có chút không quá thích ứng, nhưng nàng nhanh chóng khôi phục lại, đôi mắt nhìn chung quanh sau đó tỏa sáng, vào lúc muốn bước đi thì dừng bước, ở bên kia đường có thân ảnh Bạch Tiểu Thuần cùng Tống Quân Uyển xuất hiện, Tống Quân Uyển đi tới một bước ngăn cản trước mặt Huyết Mai.
Nhìn thấy Tống Quân Uyển không chỉ có một mình, Huyết Mai khẽ giật mình, đám người Tiếu Thanh giật mình.
- Dạ Táng!
- Mọi người khỏe ah, chúng ta lại gặp mặt.
Bạch Tiểu Thuần híp mắt, ánh mắt của hắn đảo qua những người chung quanh, kinh ngạc chú ý tới khí tức và thương thế không tốt trên người Huyết Mai lúc trước đã khỏi hẳn, nhất là vết thương trên mu bàn tay đã biến mất không còn lại gì, hiển nhiên đã dùng phương pháp không tầm thường xử lý xong.
- Thần thông gì giúp khôi phục nhanh như vậy, đây là huyết kiếm của Tống Quân Uyển chém trúng đấy, không dễ dàng chữa khỏi nhanh như vậy được.
Bạch Tiểu Thuần đang tò mò, hàn quang trong mắt Huyết Mai lóe lên.
- Tiếu Thanh, ba người các ngươi phân ra hai người ngăn cản Tống Quân Uyển!
Vừa nói ra lời này, Huyết Mai không để ý tới Tống Quân Uyển, nàng lập tức xông thẳng vào huyết sắc cổ đạo, Tống Quân Uyển muốn tiến lên ngăn cản thì Trương Vân Sơn và Dương Hồng Vũ đã vận dụng trọng bảo của mình đánh tới, ngăn cản Tống Quân Uyển, không cho Tống Quân Uyển rời khỏi nơi này, bọn họ dùng lệnh bài tiến vào nơi đây, nếu như Huyết Mai không cách nào trở thành huyết tử thì tông môn sẽ truy cứu, bọn họ chết chắc, không thể không đánh bạc tất cả ngăn cản nàng.
- Các ngươi muốn chết!
Sắc mặt Tống Quân Uyển biến hóa, cố tình muốn thoát khỏi nhưng Dương Hồng Vũ và Trương Vân Sơn đều vận dụng trọng bảo, bọn họ không cầu đánh bại Tống Quân Uyển, bọn họ chỉ cần kéo dài thời gian của nàng mà thôi.