Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh, tốc độ không dừng lại, trực tiếp va chạm vào lò đan này, một tiếng oanh nổ mạnh, điều này hiển nhiên lò đan này không thể ngăn cản Bạch Tiểu Thuần chút nào, ngược lại bị đụng bay ra xa, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần giống như cây kiếm tử vong chém thẳng về phía Lâm Mộ bên dưới.
Lâm Mộ rơi vào nguy cơ sinh tử, hắn lập tức thi triển thủ đoạn của mình, vung tay phải lên, trong tay xuất hiện một tấm lệnh bài, giờ phút này không tiếc cái giá lớn phun máu tươi lên lệnh bài.
Lệnh bài kia tỏa ra hào quang lóng lánh, tản mát ra hào quang phóng thẳng lên bầu trời.
- Kiếm trận hộ ta!
Lâm Mộ vội vàng mở miệng, lúc lời nói của hắn vang lên, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần đã xuất hiện trước mặt Lâm Mộ, tay phải nâng lên chụp thẳng vào Lâm Mộ bên này, đột nhiên hắn biến sắc, chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện vô số kiếm trận đang lơ lửng, cho dù có cường giả Kết Đan hai tông Linh Huyết áp chế vẫn có hơn mười thanh đại kiếm đánh xuống như tia chớp, chém thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
Cùng lúc đó Lâm Mộ thở ra một hơi, thân thể lui ra sau cực nhanh, càng có bảy tám pháp bảo tấm chắn và một cái ngọc giản xuất hiện, hắn bóp nát một cái sau đó lực lượng truyền tống xuất hiện.
- Lại là ngọc giản truyền tống, mặc dù Huyền Khê Tông am hiểu luyện khí nhưng ngọc giản truyền tống cũng quá nhiều a.
- Tuy ngươi có hơn mười đại kiếm cũng không thể ngăn cản bước chân của ta!
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa ra hào quang lóng lánh, hắn cũng không có tránh né đại kiếm, càng xông thẳng về phía trước.
Lúc này âm thanh ầm ầm quanh quẩn, hào quang bốn màu tỏa ra nhu hòa, càng có một đèn lồng xuất hiện sinh ra hào quang bảo vệ, vào lúc ngăn cản hơn mười thanh đại kiếm, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần đã xông lên truy kích Lâm Mộ, càng ngày càng gần.
Sắc mặt Lâm Mộ biến hóa nhưng không chờ hắn kịp phản ứng, Bạch Tiểu Thuần thi triển Hám Sơn Chàng, sau lưng còn có hai cánh gia tăng tốc độ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đâm vào những tấm chắn trước mặt Lâm Mộ.
Nổ mạnh rung trời, âm thanh ken két của tấm chắn sụp đổ, sau khi sụp đổ hơn phân nửa mặc dù Bạch Tiểu Thuần hơi dừng lại một chút cũng không có gì, sát cơ trong mắt hắn cực mạnh, tay phải nâng lên, ngón trỏ và ngón cái lập tức tỏa ra hào quang màu vàng, đó là...
Toái Hầu Tỏa!
Hấp lực cực mạnh bùng nổ khiến thân thể Lâm Mộ lui ra phía sau, sau khi hơi dừng lại một chút, trong nháy mắt này tay phải Bạch Tiểu Thuần xuyên thấu qua tấm chắn, lúc xuất hiện đã ở trước mặt Lâm Mộ.
- Chết!
Hiện tại thân thể Lâm Mộ mơ hồ hơn phân nửa, lực lượng truyền tống sắp thi triển ra, hắn phát ra tiếng gào rú bén nhọn, ánh mắt điên cuồng, vào lúc Bạch Tiểu Thuần tới gần thì hắc quang trong tay phải của hắn bùng nổ.
Tự bạo không phải thân thể của hắn, mà là tay phải!
Vào lúc Bạch Tiểu Thuần tới gần thì tay phải Lâm Mộ va chạm với hắc quang, tiếng nổ mạnh sinh ra, thân thể Bạch Tiểu Thuần vừa dừng lại, Toái Hầu Tỏa chụp vào không trung, mà thân thể Lâm Mộ bỗng nhiên dừng lại một chút, cánh tay phải triệt để đoạn diệt!
Ngón tay gãy không chỉ thân thể, còn có hồn của hắn.
Sắc mặt điên cuồng và phun máu tươi, chín thành thân thể mơ hồ, lực lượng truyền tống vờn quanh người hắn, Bạch Tiểu cảm thấy lần truyền tống này khác với Cửu Đảo và tên tu sĩ Trúc Cơ cuối cùng trong bốn tên vây công Huyết Mai.
Dường như khoảng cách truyền tống của Lâm Mộ xa hơn.
- Trốn về hùng thành, sau trận chiến này cũng phải chết!
Bạch Tiểu Thuần cười lạnh nói một câu.
Vào lúc này Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười to.
- Ngươi cho rằng ta muốn chạy trốn trở về Huyền Khê Tông? Bạch Tiểu Thuần, ngươi không cần lôi kéo ta, một trận chiến này ngươi cuối cùng... Vẫn không thể giết ta!
- Trận chiến này ta bại, ta trả giá là mất đi một cánh tay vĩnh viễn, nhưng kế tiếp ta sẽ vận dụng tất cả thủ đoạn thu cả vốn lẫn lãi trên người của ngươi!
Lúc thân ảnh Lâm Mộ mơ hồ truyền tống triển khai, Bạch Tiểu đứng giữa không trung nhìn Lâm Mộ và nói:
- Ngươi thực cho rằng sẽ có lần nữa sao?
Bạch Tiểu Thuần nói xong, ánh mắt của hắn xuất hiện hào quang kỳ lạ.
Lâm Mộ nhìn thấy ánh mắt Bạch Tiểu Thuần và nội tâm chấn động mạnh.
- Ngươi có thể điều khiển kiếm trận, Bạch Tiểu Thuần ta cũng vận dụng thủ đoạn của mình, Bất Hóa Cốt, trảm cho ta!
Bạch Tiểu Thuần vận dụng Bất Tử Trường Sinh Công trong người, càng kích phát ra lực lượng vô thượng của bất tử huyết ngưng tụ trong Huyết Khê Tông, sau khi liên hệ với bất tử huyết xong, hắn nâng tay phải lên điểm một chỉ về phía Lâm Mộ!
Một chỉ này vừa xuất hiện, Bất Hóa Cốt nằm trong tay lão tổ Huyết Khê Tông đang giao chiến trên bầu trời chấn động, Bất Hóa Cốt biến mất trong tay hắn và xuất hiện sau lưng Lâm Mộ.
Lâm Mộ kêu thê lương thảm thiết và sắc mặt không dám tin nổi, cái cánh tay này xuyên qua lực lượng truyền tống, trực tiếp xuyên thấu thân thể mơ hồ của Lâm Mộ, nó xuyên qua trái tim của Lâm Mộ.
Oanh!
Lực lượng truyền tống bùng nổ, thân ảnh Lâm Mộ biến mất, cũng không còn nhìn thấy chút dấu hiệu tồn tại nào của hắn, trên không trung chỉ còn lại một cánh tay đang cầm trái tim nghiền nát.
Trái tim này vốn đỏ tươi nhưng trong nháy mắt nó biến thành màu xám, càng có khí tức thê lương tang thương khuếch tán bốn phương, nó hóa thành tro bụi, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy cảnh này thì đôi mắt khiếp sợ.
Nhưng hôm nay chém giết trên chiến trường hắn không có nghĩ nhiều như thế, đang muốn dẫn người giết vào trong hùng thành thì đột nhiên nghe được tiếng hoan hô ở xa xa, vừa nhìn thì nhìn thấy ở khiu vực xa xa có mấy trăm tu sĩ đang lao tới, những nơi đi qua có quang cầu bay ra, độc khí khuếch tán, mấy trăm người cùng tiên lên làm ra cảnh tượng cực kỳ hung ác!
Nhìn Hứa Tiểu Sơn cũng ở bên trong, hắn không ngừng gào thét dẫn dầu, còn có Bắc Hàn Liệt, Cổ Liệt, Thần Toán Tử, bốn người này là hạch tâm dẫn theo vài trăm người xung phong liều chết tới gần.
Bạch Tiểu Thuần vừa đúng lúc nhìn thấy bọn họ, lúc trước bọn họ nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần bị con cá sấu đuổi giết, bọn họ chạy tứ tán sau đó gom lại một chỗ, rơi vào đường cùng chỉ có thể đi vào chiến trường, sau đó bị phân tán ra ngoài, sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần đến thì hưng phấn, tự động ngưng tụ lại với nhau hình thành tiểu đội lúc trước, rốt cục cũng tụ tập lại với Bạch Tiểu Thuần lần nữa.
Cho dù Bắc Hàn Liệt ngoài miệng không thừa nhận, nhưng vào thời gian qua hắn vẫn nhớ mãi những ngày tháng vào sinh ra tử với Bạch Tiểu Thuần lúc trước, bây giờ nhìn thấy ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn qua vẫn hừ lạnh một tiếng nhưng vẫn thừa thế xông lên nhanh hơn.
Về phần Hứa Tiểu Sơn vào lúc này kêu to với Bạch Tiểu Thuần.
- Bạch Tiểu Thuần, chúng ta tới rồi!
- Huyết tử Trung Phong pháp lực vô biên, thiên mạch Linh Khê uy chấn tám phương!
Sau khi Hứa Tiểu Sơn kêu lên thì mấy trăm người khác đồng thanh hô to, giọng nói quanh quẩn, người hai tông Linh Huyết nghe và Huyền Khê Tông nghe đều có sắc mặt khác nhau.