Lúc Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh thì tiểu ô quy đã bay qua bệ đá, nó nhìn chằm chằm vào ngọc giản và cây dù để trên bệ đá.
- Bạch tiểu tử, mau xem bên trong ngọc giản viết cái gì, nhất định có thân phận của người này, nói không chừng còn có công pháp truyền thừa lưu lại, phát, lần này phát đạt rồi.
Bạch Tiểu Thuần cũng khẩn trương, nhìn ngọc giản, chần chờ một chút sau đó mới cẩn thận tới gần thăm dò một phen, xác định không có mánh khóe gì, lúc này mới cầm lấy ngọc giản và rót linh lực vào bên trong, trong đầu hắn xuất hiện giọng nói tang thương cổ xưa.
- Tổ muốn chiến, ta phải trợ giúp hắn, trận chiến này cửu tử nhất sinh. Cái dù tên Vĩnh Dạ, chưa thành phẩm, một khi hoàn thành có thể sánh ngang thiên phẩm linh khí, ta không bỏ mang đi, lại đây tìm người hữu duyên.
- Con thú này trời sinh phản cốt, cần thực lực thấp nhất là Thiên Nhân để trấn áp nó, nếu ngươi không có đủ thực lực này, ta có lưu lại thủ đoạn, trực tiếp rút sinh cơ bản thân nó tăng cao thực lực cho bản thân.
Giọng nói tiêu tán, sau đó là phương pháp dùng cây dù hút lấy sinh cơ hiển hiện trong đầu Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần buông ngọc giản, hắn vẫn chấn động nhìn qua cây dù, đôi mắt trở nên nóng bỏng.
- Sau khi hoàn thành chính là thiên phẩm linh khí? Linh khí ah... Đó là chí bảo nội tình của tông môn, hơn nữa nó còn là thiên phẩm!
Bạch Tiểu Thuần hô hấp dồn dập, hắn tiến lên cầm lấy cây dù.
Vào lúc hắn đụng chạm vào cây dù này, mặc dù trên cây dù có hào quang xuất hiện, có hàn khí ập vào mặt làm toàn thân Bạch Tiểu Thuần băng hàn, dường như tất cả huyết dịch bị đóng băng, như đặt mình vào trong nguy cơ sinh tử, hắn trải qua thật lâu mới miễn cưỡng thừa nhận nhưng không thể mở nó ra, hai mắt Bạch Tiểu Thuần sáng lên, hắn nhìn chằm chằm vào cây dù trong tay và cười lớn.
Nhưng vào lúc này khi cây dù bị Bạch Tiểu Thuần lấy đi đã mở phong ấn nào đó, đột nhiên cả động phủ chấn động mãnh liệt, thạch thất rung mạnh, dường như bên ngoài có lực chèn ép vô hình truyền đến.
Dường như con cóc lớn kia đã phát hiện ra, nó đang dùng lực lượng bản thân muốn nghiền nát Bạch Tiểu Thuần và cả cái động phủ này.
Nổ vang ngập trời, âm thanh ken két răng rắc quanh quẩn chung quanh thông đạo ngoài động phủ đã sụp xuống, rất nhiều dịch tiêu hóa tanh tưởi xông thẳng vào gian phòng, cùng lúc đó động phủ này cũng chống đỡ không nổi, không ngừng vỡ vụn ra, dưới lực áp bách vô hình này toàn thân Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn như bị cả trăm ngọn núi ép thẳng lên người, miệng phun máu tươi.
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, nhớ tới lời trong ngọc giản, tiểu ô quy bên cạnh thét lên, hóa thành hào quang biến mất trong túi trữ vật của Bạch Tiểu Thuần.
- Bạch tiểu tử, nếu ngươi chết Quy gia sẽ thắp hương cho ngươi, chỉ đáng thương Quy gia vừa mới chạy ra khỏi ma chưởng lại bị vây ở nơi này...
Tiểu ô quy thét lên.
- Im ngay!
Bạch Tiểu Thuần tứ giận nói, hắn không quan tâm tới tiểu ô quy, hắn cắn răng ngẩng đầu rống to.
- Con cóc lớn, ta biết rõ ngươi có thể nghe được, ngươi thả ta ra ngoài ta sẽ không tổn thương ngươi.
- Ta cũng biết tên tu sĩ viễn cổ kia quá phận nhưng không có quan hệ với chúng ta, ta là người vô tội, ngươi thả ta ra, chúng ta không có thù oán...
- Chúng ta có thể thương nghị một chút, không tổn thương lẫn nhau được không, nếu ta thật ra tay thì bản thân ta cũng sợ hãi.
Bạch Tiểu Thuần vừa nói ra lời này thì động phủ nổ vang, thân thể cóc lớn nghiền áp mạnh hơn nữa, toàn thân Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hắn phun ra một ngụm máu tươi, ngay cả xương cốt cũng khó có thể thừa nhận nổi.
Thậm chí hắn còn từ lực lượng nghiền ép này cảm nhận được một tia ác ý, dường như con cóc này hận tu sĩ viễn cổ chuyển dời lên người Bạch Tiểu Thuần, mặc cho Bạch Tiểu Thuần nói thế nào cũng không giảm bớt.
- Ngươi...
Bạch Tiểu Thuần run rẩy, vào lúc này lâm vào nguy cơ sinh tử, không chờ hắn nói gì thì lực lượng nghiền ép lại tăng mạnh, lúc này ngay cả động phủ cũng sụp đổ phạm vi lớn, tiểu ô quy thét lên, Bạch Tiểu Thuần cũng phát điên.
- Ngươi khi dễ người!
Toàn thân hắn lúc này xuất hiện vô số vết máu, hiện giờ không cần nghĩ cũng biết rõ con cóc lớn này muốn giết hắn, Bạch Tiểu Thuần cắn răng dựa theo nội dung trong ngọc giản, nâng tay phải lên âầm lấy cây dù đâm thẳng vào mặt đất!
Đỉnh cây dù này vô cùng sắc bén, cũng không bị trở ngại đâm thẳng vào mặt đất, đâm vào trong huyết nhục con cóc!
Có máu tươi chảy ra, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần bắn ra hào quang bắn vào cây dù, một tay bấm niệm pháp quyết, miệng hắn đọc chú ngữ kỳ lạ, rốt cục vào lúc động phủ này sụp xuống hoàn toàn, tay phải của hắn vỗ mạnh vào cây dù trước mặt.
- Vĩnh Dạ!
Vừa nói xong lời này bên ngoài Vĩnh Dạ Tán sinh ra hào quang cực mạnh lan tỏa ra chung quanh, nó không ngừng mở rộng ra, trong nháy mắt đã bao trùm cả động phủ, càng bao trùm toàn bộ thân thể con cóc.
Vào lúc này có một đạo hào quang màu đen khuếch tán ra, kích phát vô số điểm cấm chế trong người con cóc, những cấm chế này nổ vang toàn bộ, cho dù bởi vì năm tháng quá lâu nên hư hao không ít nhưng vẫn có hơn phân nửa tồn tại, sau khi hô ứng lẫn nhau có cả ngàn cấm chế đồng thời hình thành hấp lực cực lớn!
Hơn một ngàn cấm chế này biến thành cả ngàn lỗ đen, lỗ đen trong cơ thể con cóc này bùng phát dữ dội, lại dùng Vĩnh Dạ Tán làm hạch tâm lan tỏa ra khắp nơi.
Trong nháy mắt lục hút này bao phủ toàn thân, con cóc chấn động cực mạnh, lệ ý trong mắt nó bắn ra các nơi, Bạch Tiểu Thuần run rẩy, đột nhiên hơn ngàn cấm chế lỗ đen bùng nổ sinh ra lực hút trực tiếp lấy Vĩnh Dạ Tán làm hạch tâm của mình!
Lực lượng huyết khí bàn bạc không cách nào hình dung bao phủ các nơi, từ cây dù này rót vào tay phải Bạch Tiểu Thuần, lực lượng truyền khắp toàn thân.
Oanh!
Đầu óc Bạch Tiểu Thuần rung động thật mạnh, tóc của hắn bay bay, hai mắt vô thần, dường như toàn bộ hồn phách rời khỏi cơ thể, lúc này đầu óc trống rỗng, trong người hắn bộc phát huyết khí vô tận.
Khí huyết cũng là sinh cơ, chúng không ngừng rót vào cơ thể, Bạch Tiểu vận chuyển Thuần Bất Tử Trường Sinh Công giống như ruộng cạn gặp mưa rào, hắn không ngừng dung nhập huyết khí vào người, lực lượng thân thể không ngừng tăng lên, toàn thân Bạch Tiểu Thuần rung động thật mạnh, lực lượng thân thể dùng tốc độ cực kỳ khủng khiếp tăng trưởng rất nhanh!
Thiên Yêu thân thứ ba!
Thiên Yêu thân thứ tư!
Lúc này sau lưng hắn xuất hiện bốn Thiên Yêu thân, chúng đều ngửa mặt lên trời gào thét phát ra uy thế vô thượng, con cóc này giãy dụa càng ngày càng mãnh liệt.
Âm thanh nổ vang không ngừng vang lên, thậm chí hơn một ngàn điểm cấm chế kia đều sụp đổ, từng tiếng gào rú thảm thiết từ con cóc này phát ra.
Hấp lực vẫn tiếp tục, mỗi một hô hấp qua đi đều có sinh cơ vô cùng từ những điểm cấm chế tiến vào trong Vĩnh Dạ Tán, lại rót vào trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần, lúc này giúp Bạch Tiểu Thuần ngưng tụ Thiên Yêu thân!