Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 537: Chương 537: Vĩnh Dạ Tán




Chính yếu nhất là thân thể hắn cường hãn mới có thể kiên trì ở nơi này, hiện tại chịu đựng cảm giác ăn mòn, chịu đựng đau đớn cắn răng đi về phía trước.

- Thật sự không được cũng chỉ có thể chờ cứu viện, lão Long mặc dù sợ chết nhưng hắn nhất định sẽ đi thông báo cho các lão tổ...

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần cầu xin, nghĩ đến mình rõ ràng bị dính tai họa thì càng hận tiểu ô quy hơn.

Một đường nguyền rủa hắn đi sâu vào bên trong, cũng chứng kiến chung quanh có không ít xương cốt hung thú khó tiêu hóa, nhìn kỹ có những xương cốt bị ăn mòn thành màu đen, nội tâm Bạch Tiểu Thuần run rẩy.

- Ta không muốn trở thành những xương cốt nơi đây...

Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng bước nhanh hơn, tuyệt đối không nguyện dừng lại ở đây chút nào, hắn đang tiến lên thì đột nhiên trong túi trữ vật có đầu của tiểu ô ló ra, nó dáo dác nhìn qua bốn phía.

- Thật sự tới rồi.

Nó nói ra lời này nhưng không thấy con mắt điên cuồng của Bạch Tiểu Thuần, tay phải nâng lên bắt lấy đầu tiểu ô quy, tiểu ô quy lập tức co đầu lại, Bạch Tiểu Thuần không thể bắt lấy nó.

- Ngươi đi ra cho ta!

Bạch Tiểu Thuần rống giận nhìn về phía túi trữ vật, trong nội tâm phát điên.

- Ngươi bảo ta đi ra ngoài thì đi ra ngoài sao, ngươi xem Quy gia ta là chày gỗ à, ta mới không đi ra đấy.

- Ngươi ngươi ngươi...

Bạch Tiểu Thuần nảy sinh ác độc, mở túi trữ vật ra, cẩn thận tìm kiếm nhưng hắn tuyệt vọng vì không phát hiện ra tiểu ô quy ở đâu cả.

- Ta sai rồi... Quy gia... Tiếp tục như vậy ta sẽ bị ngươi chơi chết đấy.

Nước mắt Bạch Tiểu Thuần đảo quanh vành mắt, hắn thật sự không chịu nổi, tài năng gây tai họa của tiểu ô quy quá lớn, mỗi lần trêu chọc đều là tồn tại khủng bố, Bạch Tiểu Thuần có loại dự cảm, như vậy tiếp tục như thế hắn sẽ bị chơi chết.

- Xem mặt mũi ngươi nghe lời như thế, Quy gia sẽ cho ngươi một hồi tạo hóa, ngươi dựa thao ta nói mà đi sẽ có phát hiện.

Đầu của tiểu ô quy lại duỗi ra, lúc này nó chỉ một góc, Bạch Tiểu Thuần cố tình chụp lần nữa nhưng phòng phòng bị của tiểu ô quy rất mạnh, chính mình rất khó thành công, hiện tại hắn thở dài, dựa theo tiểu ô quy chỉ điểm đi tới một góc cơ thể con cóc, thất nhiễu bát nhiễu mới tìm được một góc vắng vẻ.

- Chính là trong chỗ này, mau lên đi, đây là nơi yếu kém nhất, dùng lực lượng lớn nhất của ngươi mở nó ra, ta cảm nhận được nơi này chính là nơi chứa bảo tàng mà ta phát hiện.

Tiểu ô quy lập tức hưng phấn.

- Bảo tàng?

Bạch Tiểu Thuần sững sờ.

- Nói nhảm, nếu không vì sao Quy gia ta rỗi rãnh đi đánh thức con cóc nào, đáng tiếc trong bung con cá sấu màu vàng lúc trước cũng có bảo tàng, nhưng vì sao tên kia không nuốt ngươi.

Tiểu ô quy thở dài, sau đó lại thúc giục.

Bạch Tiểu Thuần phiền muộn, hắn cố nén răng nhẫn nhịn, vận chuyển tu vi toàn thân, lực lượng linh hải bộc phát, đồng thời sau lưng hắn càng xuất hiện Thiên Yêu thân, tu vi của hắn lúc này đạt tới đỉnh phong, Bạch Tiểu Thuần quát lớn và tay phải duỗi ra, trong nháy mắt ngón trỏ và ngón cái cong lại, là Toái Hầu Tỏa đánh vào vị trí chỉ định.

Oanh, dạ dày con cóc vỡ ra một khe hở, đồng thời thân thể lão cóc run rẩy rất mạnh, thân thể của nó vặn vẹo, trong bụng nó vô số dịch tiêu hóa rơi loạn như mưa.

Những chất tiêu hóa này rơi lên người Bạch Tiểu Thuần đều sinh ra khói trắng, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy đau đớn, nhất là dịch tiêu hóa càng ngày càng nhiều, nó sắp bêến thành biển cả, một khi đến lúc đó Bạch Tiểu Thuần không cách nào cam đoan mình có thể kiên trì bao lâu, vào lúc này hắn càng sợ hãi, lập tức dùng toàn lực công kích dạ dày.

- Nhanh lên, cố gắng lên!

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi cố lên, cố lên!

- Ta xem trọng ngươi ah!

Tiểu ô quy hưng phấn kêu gào, Bạch Tiểu Thuần càng không nhịn được nữa mà hét lên.

- Câm miệng

Sau khi nói xong hắn nghiến răng nghiến lợi oanh kích lần nữa, rốt cục hắn cũng đánh ra một khe hở trên thành dạ dày, dần dần hắn có thể vươn tay vào trong và dùng sức xé nó rộng ra.

Răng rắc, hắn xé ra một khe hở vừa đủ người hắn chui vào bên trong, Bạch Tiểu Thuần không kịp nghĩ nhiều, lúc này bên ngoài có quá nhiều dịch tiêu hóa, toàn thân hắn đau nhức cho nên càng phải nhanh chóng chui ra ngoài.

Nơi này là một lối đi, chung quanh không còn dịch tiêu hóa nữa, lại xuất hiện gian phòng xây bằng gạch, lúc Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc thì phát hiện chung quanh không còn vị chua và mùi tanh hôi khó chịu nữa, ngược lại còn có mùi hương thơm ngát, sau khi ngửi xong hắn cảm thấy rất dễ chịu.

Vào lúc hắn ngạc nhiên thì tiểu ô quy nhanh chóng bay ra khỏi túi trữ vật, thẳng đến khi sắc mặt của nó biến thành vui mừng.

- Ha ha, rốt cuộc Quy gia ta cũng không làm mất vốn ban đầu nữa rồi, thật kích động, nơi này có giấu cái gì...

Hai mắt tiểu ô quy sáng lên, tốc độ cực nhanh, nó nhanh chóng bay tới cuối thông đạo, ở nơi đó có một gian thạch thất!

Bạch Tiểu Thuần đi tới thật nhanh, sau khi xem xét thạch thất thì ngạc nhiên, gian thạch thất này lớn trăm trượng, bốn phía có vô số dây máu thịt màu xanh màu đỏ đang nhúc nhích kết nối với thạch thất này, không ngờ còn phân tán rộng ra khắp nơi.

Những nhánh dây máu thịt màu đỏ màu xanh kia khi thì rung rung, vừa nhìn thì thấy nó xuyên qua khắp thân thể con cóc.

- Đây là...

Bạch Tiểu Thuần hô hấp dồn dập, lúc quan sát chung quanh đã nhìn thẳng vào trung tâm thạch thất, chỗ đó có một bệ đá, phía trên bệ đá có một ngọc giản và một cây dù đen.

- Thật sự có bảo tàng!

Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, mùi thơm ở nơi này phát ra từ cây dù, không chờ hắn nhìn cẩn thận, tiểu ô quy ở bên cạnh đã hăng hái lao tới.

- Thật sự là đại thủ bút, nơi này được người ta dùng thủ đoạn thông thiên áp bách một con hung thú có thể tấn cấp thành vương thú hạn chế ở đây, để nó dần dần phát triển, rút toàn bộ thần kinh của nó ngưng tụ ở chỗ này và thông qua các loại phong ấn tạo thành không gian nơi đây, điều khiển con thú này trở thành một pháo đài di động.

- Chỉ sợ đây mới là bán thành phẩm mà thôi, chủ nhân động phủ này chắc chắn đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu không chờ hắn tiếp tục hoàn thành công việc, con thú này sẽ tấn chức Vương thú, dùng loại thủ đoạn này điều khiển Vương thú, chẳng những biến nó thành bão lũy di động, càng dựa vào con thú này tấn cấp vương thú có sinh mệnh lực bàng bạc kéo dài tính mạng của mình... Đây là... Thủ đoạn của tu sĩ ma đạo thời kỳ viễn cổ!

Tiểu ô quy kích động, nó không ngừng bay tới bay lui trong động phủ, Bạch Tiểu Thuần nghe xong tâm thần chấn động, ngơ ngác nhìn tất cả chung quanh, tiểu ô quy nói hắn hiểu, mà sau khi hắn hiểu lại rung động khó có thể hình dung.

- Tu sĩ thời kỳ viễn cổ? Điều khiển vương thú...

Đối với vương thú Bạch Tiểu Thuần không xa lạ gì, Thiết Đản chính là một con chiến thú có tiềm chất vương thú, cho dù bây giờ không tính là vương thú nhưng đã có thể điều khiển vạn thú, đủ để oanh động cả tông môn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.