Một đại tiểu thư từ khi sinh ra đã hưởng hết ngàn vạn sủng ái, ngỡ rằng hạnh phúc bậc nhất thiên hạ, lại nào hay chỉ là ảo ảnh huyễn mộng, thật thật giả giả ai có thể phân rõ, tỉnh mộng mới hay tất cả đều là dối trá ngụy trang.
Một nữ hiệp cả đời trừ ma vệ đạo, vì thiên hạ mà quên đi chính mình, từng thề đoạn tình tuyệt ái, buông bỏ thất tình lục dục, một lòng kiên định với đại đạo bác ái, cuối cùng giật mình mới biết bụi trần khó rũ sạch, lòng trần khó cắt đứt, rốt cục vẫn chỉ là một kiếp người chìm nổi trong ái hận chốn nhân sinh.
Một thiếu nữ Ma giáo, sinh ra từ nơi hắc ám nhưng tâm trong sáng như gương, tựa hoa sen gần bùn mà chẳng vấy bẩn, gần mực mà chẳng đen, lại không thể chống lại vận mệnh sớm định sẵn.
Có lẽ, hồng nhan muôn đời vẫn chỉ một chữ - bạc mệnh.
Đợi gió tanh đã lặng, mưa máu đã ngừng, còn có ai vẫn đang ở chốn cũ chờ ta?
--- --- ----
_____________
Thượng Quan Hải Đường vẫn luôn cảm thấy cái tên mà vị dưỡng phụ đáng kính đặt cho mình sẽ rất đẹp, nếu dưỡng phụ của nàng không tên là Mộ Tịch Lê.
“Nhất thụ lê hoa áp hải đường” [*], dưỡng phụ đại nhân, người dám thề là mình không cố ý chứ?
Đáng thương cho tiểu Hải Đường năm ấy ngây thơ kéo tay áo người nào đó hỏi:
“Phụ thân, “Nhất thụ lê hoa áp hải đường” có nghĩa là gì?”
Lập tức, nàng bị người đó đè xuống giường.
“Bảo Bảo ngoan đã hiểu chưa, ý nghĩa chính là như vậy.”
“...”
-----#------
Ly Tình vẫn luôn rất tự hào về đại đồ đệ của mình. Cho đến một ngày, nàng tận mắt nhìn thấy đồ nhi lương thiện thuần khiết của nàng giết người không chớp mắt.
Nàng nói:
“Cầm nhi, quay lại đi.”
Y khẽ cười:
“Từ khoảnh khắc bắt đầu yêu nàng, ta đã không còn đường quay lại nữa.”
[*] “Nhất thụ lê hoa áp hải đường” là một câu thơ trong bài “Nhất thụ lê hoa” của Tô Đông Pha, nguyên văn như sau:
“Thập bát tân nương, bát thập lang,
Thương thương bạch phát đối hồng trang.
Uyên ương bị lí thành song dạ,
Nhất thụ lê hoa áp hải đường.”
Nghĩa là:
“Tân nương mười tám, chồng tám mươi
Tóc bạc sương pha kề má hồng
Chăn gấm uyên ương một đêm ấy
Một nhánh hoa lê áp hải đường.”
Bài thơ trên là của Tô Đông Pha làm để nói đùa Trương Tiên lấy vợ trẻ. Trương Tiên đã 80 tuổi, lấy một người thiếp 18 tuổi. “Lê hoa” là chỉ Trương Tiên, “hải đường” là chỉ thiếu phụ 18 tuổi, mà chữ “áp” ở đây rất hay, rất đắt! Áp là đè lên, áp cũng là áp đảo, vượt trội hơn hẳn. =))))
______^_^______
•Lưu ý: Truyện có ba nữ chính, đất diễn ngang nhau, không phải bách hợp. =))
+Tuyến 1: nhuyễn manh nữ x ôn nhu ngụy quân tử nam. Nữ chính 1 là điển hình của kiểu tiểu thư quen được chiều chuộng, suốt ngày bị nhốt trong nhà, được bảo bọc quá nên có chút ngây thơ không hiểu sự đời, cũng có chút kiêu ngạo, bốc đồng, tùy hứng, nhưng về bản chất vẫn là một cô gái danh môn chính phái, làm việc quang minh lỗi lạc, trọng tình nghĩa, ghét ác như thù, sở trường: 18 chiêu làm nũng, mè nheo đại pháp, nhõng nhẽo bí kíp. =)) Nam chính 1 điển hình ngụy quân tử, bên ngoài đạo mạo, bên trong đen tối, là một đại thúc có sự nghiệp, có dung mạo, có tâm cơ, có dã tâm, có thực lực, vì đạt mục đích bất chấp thủ đoạn, tính chiếm hữu mạnh, sở trường: diễn kịch, tính kế, dỗ nữ chính 1, sủng nữ chính 1, lừa nữ chính 1. (=_=)
+ Tuyến 2: chính nghĩa nữ hiệp x hắc hóa trung khuyển. Nữ chính 2 là cao thủ chính phái điển hình, trầm tĩnh, chững chạc, thanh cao thoát tục, đôi khi hay bao đồng chuyện võ lâm, sở trường: dạy dỗ đồ đệ thành ma đầu. (!!=_=) Nam chính 2 là đồ đệ ngoan điển hình, tất cả lấy sư phụ làm trọng, ban đầu là một đóa bạch liên hoa ôn nhu hiểu lòng người, sau này trở thành hoa hồng có độc; ban đầu mục đích sống lớn nhất là làm sư phụ vui lòng, sau này mục đích sống lớn nhất là đè ngã sư phụ, sở trường: lấy lòng sư phụ. =)))
+Tuyến 3: thiếu nữ Ma giáo lương thiện x bí mật :v