Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 284: Chương 284: Đến Hỏa Quốc Chơi, Vừa Vặn Bắt Lại




Không chút gì ngoài ý muốn, đúng như Kenji dự đoán, từng đầu tinh thể toàn bộ bị lôi điện cho đánh vỡ vụn tứ tán, chưa dừng lại ở đó, Kakashi dùng nhanh hơn tốc độ chính là hướng phía Kenji một đâm đến.

Nhìn cái kia từng sợi lôi điện rít gào, Kenji cũng chẳng có bao nhiêu động tác dư thừ, trên tay luồn xuống phía dười bắt lại cổ tay Kakashi bóp lại.

“!!!”

Nhanh quá.

Kakashi kinh hãi nhìn tay mình tựa như bị một chiếc kìm sắt bắt lại nhất thời không cách rút ra được, tuy nhiên Kakashi không có như vậy bỏ, chỉ thấy tay kia đút sau lưng ngay lập tức móc ra Kunai lia ngang qua mặt Kenji rồi.

“Phạch Phạch!!”

Kenji vừa ngửa cổ lui lại một khắc, dưới chân hai chiếc Kunai nữa lại một lần nữa chỉnh tề mà cắm xuống bên cạnh, trên đó còn lấp lóe tia sáng nhấp nháy, đây Kenji không thể không quen thuộc hơn rồi.

“Bùa nổ a...đích thật cái này chơi thật vui.”

Nhảy lui về sau tránh đi bùa nổ nổ tung, Kenji ngay lập tức xuất hiện phía sau Kakashi, nhếch miệng cười một cái, bàn tay lại chộp vào cổ Kakashi.

“Phân thân này!”

Kenji sớm liền biết, chỉ là cố ý để dính mà thôi, đúng là như vậy hiện tại tay Kenji đang bị một lớp bùn đất đông cứng lại, còn Kakashi hiện tại đang ở một phía khác.

“Rít rít rit~~”

Kakashi trên tay lại bao phủ lấy một lớp lôi điện, thêm một lần nữa mạnh mẽ lao nhanh về Kenji mà đâm thẳng vào ngực.

“Sao ai cũng thích đâm vào ngực ta vậy trời, nếu như là nữ nhân mà nói ta thoải mái thôi.”

Cười khẽ một cái, tay bên kia trực tiếp dơ ra đón đỡ Kakashi lôi điểu.

“Điên sao? Là hi sinh một tay sao.”

Đang có cái kia đoạn suy nghĩ, Kakashi ngay lập tức khuôn mặt khẽ biến rồi, Kenji đúng là vẫn lấy tay ra đón đỡ, tuy nhiên lôi điểu của bản thân càng ngày càng yếu, ngỡ như bị hút đi vậy.

“Bành!!”

Một chân đá ngang đi qua, Kakashi lui lại ôm ngực, ổn định đứng chắn trước mặt ba người.

“Hết vui rồi, Naori! Đi thôi.”

Khẽ liếc ba người, Kenji không tiếp tục quan tâm nữa, chỉ thấy Naori đi đến trước mặt Sasuke khẽ liếc một cái,từ từ mở miệng nói.

“Ngươi so Itachi hồi đó kém nhiều lắm.”

Đây cũng không phải Naori cố ý đả kích, chỉ là Itachi nhờ có gặp qua thì giúp đỡ kích thích tên này nhanh lớn mạnh mà thôi, tất nhiên lớn mạnh hay không kết quả vẫn vậy, Naori cũng chỉ tùy tiện giúp đỡ mà thôi.

“Ngươi biết Itachi!! Nói, nói chi ta Itachi hiện tại ở đâu!!”

Tựa như gào thét một dạng, Sasuke đôi mắt đỏ ngầu, sát khí không khống chế lại mà trực tiếp thả ra ngoài, vô cùng lạnh lẽo.

“Không sai, nhưng chưa đủ.”

Naori không tiếp tục để ý nữa lách qua người Sasuke đi ngang qua.

“Tại sao? Tại sao ngươi cũng thuộc Uchiha Tộc nhưng ngươi không ngăn cản Itachi, vì cớ gì ngươi còn sống, vì sao??”

“Đầu tiên ta còn sống vì hắn không giết được ta, thứ hai là ta với Itachi hiện tại là đồng nghiệp, thứ ba là Uchiha diệt tộc thì cùng ta lại có quan hệ gì, ngươi vẫn là làm thể nào nâng cao thực lực lên đi.”

Lạnh nhạt lời nói như vả vào mặt Sasuke, chính xác thì Uchiha có bị diệt tộc thì lại làm sao, cô thậm chí còn không có tên trong gia phả Uchiha, lý do cô giữ cái họ này là vì người mẹ quá cố mà thôi.

“Như vậy, chào nha~ sẽ sớm thôi lại gặp lại.”

“Haha, Naori-chan lạnh lùng quá đấy, nào lại ôm cái.”

Hai người rời đi Sóng Quốc tiếp tục lên đường vì mục tiêu tiếp theo của mình, mục tiêu kế tiếp chính là Hỏa Quốc.

không vì gì cả, hiện tại những cái khác thành viên thì đi đánh thuê kiếm tiền, nhưng bản thân cũng không thiếu tiền, cho nên là trực tiếp bỏ qua tập đó đi.

Hai người cứ vậy mà dần dần tan biến trong không khí.

Hai người đã hoàn toàn biến mất, bên đó Kakashi coi như thở phào một cái, lại khẽ liếc bên cạnh đó, Sasuke đang nắm chặt nắm đấm.

“Chết tiệt thật, ta rốt cuộc đang làm những cái gì vậy!!”

Sasuke nghĩ lại những gì Naori nói, đúng vậy, bản thân vẫn là nên tăng trưởng thực lực lên thì tốt.

“Kakashi-sensei... Hai người ban nãy biết cha mẹ em sao?”

“...”

___________

Hai người một lần nữa xuất hiện đã là biên cảnh Hỏa quốc, hai người vận dụng một chút thủ đoạn nhỏ liền thông qua rồi.

Hai người không có hướng Làng Lá mà đi, hai người phân biệt tách ra đi phần của mình, tuy đây là chủ ý Kenji, Naori vẫn vui vẻ đồng ý tới.

Naori rời đi cũng đã được nửa ngày, hiện tại bản thân đang đứng trong một vách đá treo leo, xung quanh cơ thể một loạt cổ ngữ văn tự điên cuồng mà chạy dọc tản đi bốn phương tám hướng.

“Đây rồi!!”

Mở ra đôi mắt, Kenji phủi đít dứt khoát đứng lên, lập tức cứ vậy mà biến mất tại chỗ.

Vừa đi không có bao xa liền nghe thấy tiếng kim loại va chạm, rất hiển nhiên đây chính là chiến đấu để lại âm thanh, Kenji càng nhanh hớn tiến về phía đó.

Đứng tại chỗ nhìn qua, dưới mảnh rừng, bốn thân ảnh đang chiến đấu với một nhóm khác Ninja.

Nhóm này Ninja, Kenji có biết,là Ninja Làng Mây. Mục tiêu thì vẫn là Bạch nhãn thôi, thời gian lâu như vậy rồi nhưng bọn chúng vẫn không có từ bỏ ý đồ, chẳng qua là không có mạnh mẽ thể hiện bên ngoài mà thôi, tuy nhiên thỉnh thoảng đề cử một nhóm nhỏ có ý đồ lấy cắp vẫn sẽ sảy ra trong bóng tối.

Vì muốn bảo hộ cho đám trẻ, Kurenai đã hạ lệnh cho rời đi trước, còn bản thân thì ở lại ngăn cản địch nhân.

Hôm nay e rằng không chỉ Kenji đứng đây đợi sẵn đi, vì sớm từ trước Kenji cũng phát hiện theo chân nhóm này còn một người rồi.

Sarutobi Asuma...

Cái này nghiện thuốc đã đành, khả năng tình trường vẫn khá cao đấy, là đang muốn anh hùng cứu mĩ nhân đây.

Trước đó đi làm mười hai hộ thuẫn, trở lại gặp cái này Kurenai xinh đẹp, nhưng cũng may hắn tay to, anh hùng cứu mĩ nhân bắt lại tâm, chậc!! Thú vị.

Bỗng đột nhiên nghĩ ra được chủ ý mới, khóe miệng Kenji cong vút lên, Asuma a...vẫn là trở về Làng lá đi.

Tựa như trả lời cho Kenji lời nói, Asuma sau lưng bỗng nhiên xuất hiện một khe nứt, giật mình định tránh nhưng đáng tiếc, một bàn tay cho bắt lại miệng kéo vào trong, cũng từ đó khu rừng lâm vào yên tĩnh.

“Một lần cứu bắt lại tâm, không biết ta lại như thế nào đâu?”

Mĩ nhân từ xưa đều thích anh hùng, mà Asuma bản thân cũng là 12 hộ thuẫn,trở lại hai người có giao lưu khá thân thiết, còn thêm cả lần này ra tay cứu giúp đã triệt để khiến Kurenai quy tâm.

Không có! Kurenai không có quy tâm, còn có ta đây nè.

Trong lúc này, kinh người tốc độ, một tên Ninja làng mây chính là rút tanto sau lưng mạnh mẽ mà hướng Kurenai đâm đến cổ họng.

Kurenai sở trường là ảo thuật, nào có khả năng kịp thời né đi đòn này, đang khi chuẩn bị nhận mệnh thời khắc. Kenji phóng mạnh mà xuống, chân không lưu tình chính là hướng Ninja Làng mây đạp gãy đi xương sống, thảm thiết vang lên một cái lại im bặt.

“Không sao chứ?”

“A.ân, không sao, cảm ơn.”

Kurenai có chút ngây ngốc gật đầu cảm ơn một cái, nói như thế nào hiện tại cô cũng hơn hai mươi tuổi, tuy rằng qua đi cái tuổi yêu đương, nhưng là cảm giác được người cứu trong lúc hiểm cảnh vẫn có một chút xúc động trong lòng.

Đám Ninja Làng mây rốn rít đứng đó, tựa như nhìn ra cái gì bắt đầu cười nhạo một cái hướng Kurenai.

“Thật không nghĩ, Konoha Ninja dĩ nhiên câu kết Akatsuki.”

Tiếng vang khinh thường hướng về Kurenai chỉ chích, nói là như vậy tinh tướng chê bai, nhưng trong lòng đám Ninja này đã tàn như tro nguội, Akatsuki bề nổi là tổ chức đánh thuê, nhưng trong đó các loại thành phần ai không phải khủng bố cấp S phản nhẫn.

“A! Ngươi là Akatsuki?”

Kurenai giờ mới phản ứng được, nhảy lui một cái, đến tầm này cấp độ cô cũng biết Akatsuki là tổ chức đánh thuê, tốt hơn vẫn là tránh lui một chút đề phòng tiếng xấu.

“Ara...”

Kenji có chút đau đầu, có phải hay không vào cái này khỉ gió tổ chức càng khiến bản thân không đáng tin không nữa, có chút hối hận...mà thôi, cũng không có đường lui, vậy liền bá vương ngạch thượng cung.

Trong lòng vận chuyển suy nghĩ, bỗng nhiên Kenji dùng tốc đô kinh khủng, vòng tay qua eo Kurenai chính là nhấc lên.

“Ngươi!! Không được, thả ta xuống.”

“Ha~”

Khẽ cười một cái như có như không, Kenji đạp lên không khí lên cao, bên dưới đám Ninja làng mây không biết lúc nào cổ đã có một tia máu đang chảy, phải nói Kenji ra tay quá mức nhanh chóng.

“Thả ra!!”

Kurenai sắc mặt đỏ bừng, từ nhỏ đến lớn còn chưa có ai dám như thế trắng trợn va chạm, nhưng đối phương lại vẫn bế mình kiểu công chúa đấy..

“Ùm, chiều ý ngươi!!”

Dứt lời Kenji chính là thả nhẹ hai tay xuống.

Không chút hoài niệm, Kurenai chính là rơi tự do với một tốc độ cực kì kinh người hướng đất mà đập xuống.

“A. A. A. A~~”

“Ha~ sợ...”

Kenji cười nhạt một cái, cả người lại dùng tốc độ cao bay đi.

“Vừa nãy là ảo thuật?”

Kurenai ánh mắt đăm đăm nhìn, trong lòng cũng là vạn phần sợ hãi, bản thân sở trường nhưng là ảo thuật, cuối cùng có một ngày bị ảo thuật dọa cho một trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.