Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 257: Chương 257: Kì Thực Ta Không Có Sợ Hãi




Kenji vừa ngăn đón xong đợt công kích vẫn không có ngừng nghỉ quá, đồng loạt âm thanh vang lên bên tai, tất cả đồng thanh kêu lớn tiếng, động tác tay cũng y hệt.

『Thủy độn: Thủy Loạn Ba』

Xếp vây xung quanh Kenji, những này người đồng loạt phình bụng phun nước, hành động không khác nào con cá nóc.

Ở đây không phải môi trường nước những Ninja này Chakra cũng không đến nỗi cao cho nên là cao cấp nhẫn thuật cũng rất khó sử dụng, họ cũng không phải Ninja có huyết kế giới hạn người cho nên là vô cùng khó khăn, nhưng còn mày số lượng bù chất lượng, nhiều người cùng đồng loạt phun nước đã có thể so với cao cấp nhẫn thuật, chỉ là cường độ mạnh yếu khác nhau mà thôi.

Rất nhanh nước xéo ầm ầm thi nhau quấn quanh Kenji vây kín mít lại.

“Đây nữa này.”

『Thủy độn: Kình Ngư』

“Thêm Nữa”

『Thủy độn: Sa Kình Quái』

『Thủy độn: Quỷ Ngư』

Ba Jounin thấy Kenji bị vây một khắc lập tức kết ấn, Ba con thủy quái ngưng đọng trong nước lao vào liên tục cắn xé về phía Kenji.

Thủy quái hung hăng răng nhọn hoắt, tuy chỉ là nước nhưng vẫn ngực thực hình dáng vô cùng cứng rắn, lên đến Jounin kĩ năng hẳn không sai, đó là Kenji nhận xét.

Bị vây bởi dòng nước, Kenji không có đùa giỡn nữa vì chán rồi, thường thì giải trí cũng chỉ một thời gian ngắn thôi, chơi bời nhiều nhưng là đâm nghiện,hư lắm...

“Để ta dùng thủy độn đánh bại các ngươi một thể có được không ta...”

『Tiên Thuật: Nghịch Thủy』

Đứng yên một chỗ, từng đầu quái vật đang lao đến bỗng dưng nổ ra chia năm xẻ bảy, ngay cả toàn bộ nước bao phủ quanh Kenji cũng bởi vậy bốn phía tóe ra. Chưa dừng lại ở đó, nước bắn ra tung tóe kia lại lấy Kenji làm trung tâm hóa thành khổng lồ răng cưa xoay tròn đang không ngừng mở rộng ra tứ phía.

Nước mềm mại là thế, dưới tay Kenji lại biến thành vô cùng sắc bén, nước đi đến đâu từng đầu sinh mạng biến mất đến đấy, thậm chí ho một tiếng cũng không kịp, toàn bộ trù 4 Jounin toàn bộ bị cắt đôi cơ thể, toàn bộ nước cũng bị nhuốm đỏ.

“Ngươi vậy mà dùng được Nhẫn thuật!!! Rõ ràng ngươi không có Chakra.”

Bốn tên Jounin nhanh chân hơn, sử lý tình huống cũng nhanh hơn đám kia rất nhiều, ngay tại thủy quái bị vỡ vụn đã tìm đến đường thoát rồi, cũng còn may là sớm một chân, chứ muộn một chút coi như kết cục cùng những người kia không có bao nhiêu khác nhau là mấy.

Khóe miệng cong lên, còn đòi thấy Chakra của mình...đừng đùa, Kaguya nhưng còn chưa có khả năng nhìn ra thì đám này nhóc con tuổi gì nhìn ra gì đến, giờ tháo nhẫn ra có phải hay không khiến cho bốn tên này nôn mửa.

“Nào, tiếp theo là bốn tên các ngươi.”

Lóe lên một cái, Kenji chém nhẹ về phía một tên bất kì, người này cũng phản ứng kịp vì sớm đề phòng nhấc lên Kunai đón đỡ đáng tiếc lực đạo mạnh của Kenji mạnh hơn hắn nhiều lắm còn là không thoát chút nào dồn hết lên người hắn.

Rắc rắc tiếng xương gãy vang lên, Khuôn mặt tên Ninja này bắt đầu vặn vẹo, dư lực Kenji thả ra không dừng lại ở cánh tay, trong cơ thể tên này cũng bắt đầu xuất huyết trong, khóe miệng tràn ra máu.

“Nhất Kích Tất Sát.”

“Quái vật!!!” Hét lên một tiếng, hai tên khác lại xông lên công kích, Kunai nhọn hoắt đâm hướng cổ Kenji, bên cạnh đó đồng bạn cũng lấy ra sau lưng kiếm chém ngang đi, hai người này phối hợp khá tốt, bởi lẽ hai nhát đều là góc chết.

“Chê cười rồi, Kiếm ta nhưng có thể tùy biến.” cầm lên cán kiếm, một lưỡi kiếm bằng tinh thể lại ngưng đọng, bỗng chốc Kenji cầm trên tay liền có hai đầu kiếm, ngửa đầu né đi Kunai đâm đến, trên tay Kenji xoay một vòng bạt đi đằng sau kiếm, trên tay vũ khí lại múa vài vòng lật hoàn toàn thế thủ thành công kích.

“A, còn một tên nữa cơ mà nhỉ...”

Vừa mới nói xong, một thanh Kunai từ trên cao phóng xuống, trong tầm mắt Kenji cây Kunai càng lúc càng biến lớn bởi lẽ nó đang đến gần, kèm theo đó chính là một miếng bùa nổ.

Hai người kia bị Kenji gạt ra đã nhanh chóng tranh thủ cơ hội nhảy đi tránh thoát, kế tiếp đó một tiếng nổ bùm vang lên.

“Chết không?”

“Không rõ, ta cạn sạch Chakra rồi, người này tốc độ, sức mạnh, ngay cả kì dị thủ đoạn cũng hơn chúng ta, không nghĩ đến lại gặp dạng này quái vật...”

Ba người giao lưu một thoáng, bụi mù cũng bởi vậy mà tản đi, làm cảnh tượng trước mặt hiện ra ba người không khỏi sững sờ, rồi đến kinh hoàng.

“Bụp bụp bụp.”

Phủi trên người quần áo không tồn tại tro bụi, Kenji một lần nữa lại xuất hiện trước ba người trên miệng vẫn như cũ mang theo có như không nụ cười, thậm chí một vết tro cháy hay là vết xước cũng không có.

“Đùa à!! Chính diện bùa nổ mà hắn thậm chí lông tóc cũng không tổn thương.”

“Chết tiết thật, ta cạn kiệt Chakra rồi...”

“Liều mạng, đừng nói xâm nhập vào trong tìm hiểu, hiện tại còn sống sót còn khó nói đây.”

Cắn răng một cái, ba người đồng loạt đề ra quyết định, nhấc lên vũ khí của mình, đồng loạt hướng Kenji mà công kích qua.

A chém ngang, B bổ xuống, C đâm thẳng, cuối cùng là lại đổi thứ tự động tác, A bổ xuống, B đâm thẳng, C lại chém ngang, cứ như vậy liên tục liên hồi công kích đi qua, Kenji thì vẫn như cũ nhẹ nhõm vừa né vừa gạt đi công kích, tựa như một người lớn chơi đùa với ba đứa trẻ con vậy.

“Haizz...đủ rồi nha...đến giờ cơm tối rồi, giải trí xả stress đến đây thôi.”

『Rinseigan: Shinra Tensei』 (Thần La Thiên Chinh)

Lấy bản thân làm trung tâm, ba người không thể kháng cự, một khổng lồ lực đẩy sinh ra bắn bay đi ba người, kế theo đó từng nhánh cây bị phá vỡ bắt đầu sinh trưởng lại, theo cuối đường ba người bay đi ba cái cây bỗng nhiên trồi ra một cành nhọn như đang đợi sẵn vận.

Sụp sụp sụp... Ba tiếng ngọt ngào thịt rách vang lên, sau đó... Không có sau đó nữa.

Nhìn khung cảnh bị phá hủy đi nhiều nơi, Kenji lại thả ra khủng bố Chakra cùng sinh mệnh lực gây dựng lại từng nhánh cây cối, chả mấy chốc Thiên Hồ Lâm lại trở về như cũ.

Kenji cũng tấm tắc lấy làm đáng tiếc, đám người này chuẩn bị rất nhiều bùa nổ các loại nhưng phần lớn là dành cho việc đốn cây với hi vọng mong manh vào được bên trong đó,nhưng mà cuối cùng chẳng phải đều chết đó sao? Thật là...

Cũng còn may không có đóng cửa thả Fenrir nếu không đám người này kết cục liền thành phân rồi, ai nào biết Fenrir chính là một bộ ta không quan tâm, đang quận mình nằm lười biếng cạnh thác nước đây.

“Làng sương mù mất công đến đây mà không trả lễ có lẽ có chút không phải đạo rồi, nếu vậy tặng các ngươi một món quà nhỏ đi.”

Đứng trên cao hướng về làng sương mù dơ lên ngón trỏ, nhãn lực phát động, ngay cả cặp kính đen cũng không che giấu được quang huy đôi mắt tỏa ra, kế tiếp đó một cây cung tên màu đỏ được tạo ra, đây cũng là năng lực của Kinshiki và Urashiki Rinnegan.

Kéo lên dây cung, mũi tên đỏ rực cộng với huyền ảo hủy diệt lực lượng đang không ngừng xoay tròn trên mũi tên, Kéo căng hết mức Kenji bất ngờ thả phắt mũi tên bay đi.

Năng lực này là Rinnegan năng lực một trong của Urashiki chứ không thể nói là của cả Kinshiki được, nói chính xác hơn thì Kinshiki không có Rinnegan nhưng đây lại là đặc chưng của hắn, bởi lẽ Otsutsuki ai đều có một khả năng riêng, Kaguya cũng có đó là điêu khiển trong cơ thể xương. Còn Urashiki rinnegan của hắn có một công dụng đó chính là tương tự như Kinshiki tạo ra vũ khí màu đỏ này, tất nhiên còn vài cái khác như thời không hay đại loại thế...

Nhìn mũi tên biến thành một tia sáng lóe lên bay đi hướng Làng Sương Mù. Kế tiếp đó không quan tâm rồi, ra sao thì có quan hệ gì đâu, không về nhanh để Naori nấu bữa tối coi như xong, lại được thưởng thức thịt bò xào đường phèn. Cũng không phải Naori không biết nấu, thời gian qua Kenji cũng dạy rất nhiều lần, Naori cũng thành công trong việc nấu nướng và đã biến thành nội trợ đảm đang nhưng là Kenji chỉ cần đi đâu về muộn hoặc trái ý, như vậy muối liền được thay thế bằng đường cho mọi món ăn.

Naori nói rằng, muốn lạnh nhạt hay ngọt ngào...

Đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu a, đây là tôn trọng không phải sợ hãi...nói thẳng ra không phải sợ hãi.

“Sợ hãi cái gì, ăn cơm thôi.”

“A, giờ liền dọn ra. KUSHINA!! Ra rửa tay ăn cơm.” Ngoan ngoãn dọn ra mâm cơm Kenji tựa như đứa bé xu nịnh, cẩn thận kéo ghế cho Naori ngồi xuống, kế tiếp mới ngồi lên bàn, nói trước... “Đây là tôn trọng không phải do sợ hãi, nói gì đường đường là Thiên Hồ yêu tổ, nào có chuyện sợ quá ai bao giờ.

Một tay xới cơm, Kenji trong lòng âm thầm tự nói đến.

[Sắp đến lễ rồi... Cầu np =))]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.