Miệng trình bày, tay Kenji bắt đầu dở sổ ra tính toán lạch cách đưa cho ba đứa kia nhìn.
“Đại ca ngươi cũng đừng gạt ta, ta nhưng nhìn thấy ngươi mở hòm đồ ra, bên trong nhưng xếp từng xấp dày như núi tiền đấy.”
Lè lưỡi một cái mang theo hai người kia, Kushina ngay lập tức chim cút chạy đi, bỏ lại Kenji đang đứng đằng sau trên đầu đều đen, miệng rộng ăn không sao nhưng là kéo bè kéo phái đến ăn a...
“Kushina, như vậy có được không...chúng ta nhưng hôm nào cũng đến ăn chùa a.”
“Hai người các ngươi yên tâm, đại ca không thiếu điểm tiền đấy, hai người họ rất giàu, ta lén đếm Naori-nee nhưng tài sản phải đến chục triệu là ít...” Kushina vỗ ngực một bộ yên tâm..
“Nhiều vậy!! Chả lẽ bán cơm phở cũng giàu như vậy.”
“Chấc... chậc.. chậc!! “ Khẽ đưa ngón tay đung đưa, Kushina chộng nách ha hả một tiếng.
“Bán đồ ăn chỉ là hai người rảnh rỗi mà thôi, ta nghi ngờ hai người này trúng số.”
“Các ngươi to nhỏ cái gì đó, nhanh cho ta tập hợp lại.”
Jiraiya xuất hiện quát lên một cái, ba thân ảnh lại ngoan ngoãn đứng đó, dù sao đây chính là tam nhẫn nha, là chỉ đạo giáo sư đấy, được đến Jiraiya dẫn đội là vô cùng may mắn.
Jiraiya cũng không như những gì hồi trẻ mệnh danh cái gì mà lót xe, nguyên tác với cả bây giờ đều là thiên phú xuất trúng nhất thời bấy giờ.
Cái gọi là thiên tài quận mình Jiraiya chính là minh chứng tốt nhất, chẳng qua là bản tính bông đua háo sắc nên không nghiêm túc làm việc mà thôi.
Thử nghĩ xem Jiraiya tốt nghiệp nhưng là năm 6 tuổi tất nhiên là tốt nghiệp sớm không chứng minh nhiều, bằng chứng tốt nhất là Minato tốt nghiệp đúng với tuổi tác bình thường nhưng điểm số lại là cao nhất trong lịch sử học viện, kể cả tương lai sau này Itachi cũng không bằng cho dù từ sớm tốt nghiệp. Itachi mệnh danh thiên tài của thiên tài, Minato chính là trăm năm qua thiên tài số 1.
“Được rồi, lần này triệu tập ba người các ngươi vì kì thi tuyển Chunin sắp tới.”
......
_________
“Ha, tuổi trẻ thật tốt a...” Naori một tay rửa bát mắt lại nhìn hướng Kushina rời đi trên miệng nhẹ giọng kéo dài.
“Thật như vậy tốt? Sao ta lại không cảm thấy từ nó đâu.”
Tầm tuổi này Kenji chính là ở tại thế giới ngầm ám sát các loại, không có bạn bè, không có người thân thì làm sao có thể hiểu nổi, cho nên cũng chẳng có gì ngưỡng mộ tuổi trẻ cả, hơn hết bản thân cũng chẳng già.
“Ta ra ngoài một chút.”
Cởi xuống tạp dề vứt qua một bên, tiện tay với lấy áo choàng khoác lên, Kenji bắt đầu di chuyển.
“Được rồi, về sớm đấy.”
Gật đầu ầm ừ, Kenji rốt cuộc rời khỏi nhà, xuất hiện lần nữa là tại Thiên Hồ Lâm.
Thiên Hồ Lâm hôm nay nhưng xuất hiện một nhóm xâm nhập trái phép khu rừng, tất nhiên là tất cả đều đã lạc đường bên trong đó.
Nhóm này là thủy quốc Ninja người, Thiên Hồ Lâm nhưng không như cái khác ẩn giấu mà trực tiếp nằm trên hòn đảo rất dễ phát hiện, cho nên là thủy quốc phát hiện cũng đương nhiên thôi. Thế nhưng là vì cớ gì hết lần này đến lần khác lịch sự không được mà tựa như đi đòi nợ thuê đây?
Đúng thật chính là giống như đi đòi nợ thuê, một nhóm người liên tục phá hủy cây cối ý đồ thông hướng vào trong, đó cũng là lí do Kenji mới trở về đây. “Tsk!!, thật là...”
Nhóm Ninja mở đường rất nhanh tạo ra một cổng vòm thông hướng bên ngoài vào trong. Ở đây bố trí xương mù lạc hướng nhưng có vẻ như xương mù lại là sân nhà của đám Ninja này cho nên khó khăn cũng không có bao nhiêu.
Đứng chắn ngang đường đi, bên kia đám Ninja gặp đến có người cản đường cũng lập tức dừng lại, ở nơi đây bí hiểm cho nên là an toàn vẫn hơn.
“Cút đi.”
Âm thanh lanh lảnh vang lên, khuếch tán xa xa trực tiếp vang vào tai đám người bên dưới.
“Người nào!!”
“Mọi người cảnh giác đi, e rằng nguy hiểm chính thức bắt đầu rồi đây.” Từng người trong đó bắt đầu rút ra bên hông vũ khí đứng dựa lưng vào nhau vô cùng cảnh giác.
“Cái gì!! Từ lúc nào...”
Mang theo kinh hãi biểu lộ, xuất hiện ngay trước mặt bọn hắn chính là một thân ánh đang lơ lửng không trung nhìn xuống rồi.
Nhàn nhạt liếc nhìn đám người này, có tổng cộng hơn hai mươi người bốn Jounin còn lại đều Chunin...chắc rồi số lượng mới gật đầu một cái, bất ngờ thay bên trong đó còn có một cái
“Mục đích?”
“...”
“Mà thôi, dù có mục đích gì đi chăng nữa các ngươi rồi sẽ phải chết thôi, trình bày ra thì lại làm sao đâu...”
Bàn tay khẽ ngưng tụ ra một thanh tinh thể kiếm, “Vừa vặn giải trí một chút.”
Nhấp nhẹ lời nói, xách theo kiếm dùng tốc độ kinh khủng thuấn di đến trước một Chunin đâm xuyên thủng ngực hắn, tốc độ nhanh đến nỗi những người ở đáy cũng chưa kịp hiểu chuyện gì vừa sảy ra. Đợi đến khi lấy lại tinh thần, mới hốt hoảng hét lớn.
Thấy đồng bạn hét lớn, những tên này cũng riêng phần mình cảnh giác, đơn giản Kenji tốc độ nhưng là quá nhanh, nhanh đến mức hắn thập chí còn không rõ là đồng bạn hắn lúc nào ngã xuống.
“Hà hà...cùng lên đi.” Liếm mép một cái, tinh thể kiếm trong suốt được phản quang từ mặt trời rọi vào lóe lên che mắt một người, người kia chói mắt lấy tay che một khắc Kenji lại xuất hiện sau lưng hắn một kiếm xuyên tim. Từ đằng sau Kenji thỏ thẻ rât nhẹ. “Mất cảnh giác quá đấy...”
“Phiu phiu phiu!!”
Tiếng xé gió vang lên, từng thanh Kunai cùng Shiruken như mưa rải rác mạnh mẽ quăng đến, Rút mạnh kiếm đưa ra đằng sau lưng Kenji không có xoay người lại nhưng tựa như mọc mắt đằng sau một dạng tay huy động, kiếm cũng từ đó vung múa dối hết toàn bộ ám khí bay đi.
Ngay lúc này, một tên khác Jounin xuất hiện phía sau Kenji, nhanh tay kết ấn gõ mạnh xuống đất, ngay tức khắc một quả cầu nước bỗng nhiên dựng lên bao phủ cả người Kenji, đây là 『Thủy độn: Thủy Lao Chi Thuật』
Một nhẫn thuật mà đòi hỏi cấp độ Jounin mới có thể thuần thục sử dụng, tất nhiên Chunin cũng có thể nhưng phải dựa vào môi trường có nước bởi lẻ Chakra không đủ duy trì thuật này lâu dài.
Nhìn xung quanh bản thân bao phủ bởi nước Kenji bỗng nhiên một trận cảm thấy buồn cười... Là buồn cười không phải khó thở, hm...thôi thì giả vờ vậy, họ đã mất công như vậy...
“Ọc ọc ọc...”
Ôm mạnh cổ mình, Kenji mắt trợn trắng tựa như người sắp chết đuối một dạng đang không ngừng vùng vẫy.
Những cái kia Ninja gặp đến Kenji tình trạng không khỏi thoáng thở phào.
“Cũng may hắn chỉ biết mỗi thể thuật...nếu không e là...”
“Cũng đúng thật...tên này tốc độ nhanh thật, còn cái kia kì lạ vũ khí không biết đào móc đâu ra.”
Vài tên thoáng cái nghị luận lại nhìn bên trong Kenji đang không ngừng ôm cổ vùng vẫy, lại nhổ một miển nước bọt khinh thường.
“Hừ, này thì thể thuật cùng kiếm thuật, để xem giờ ta giết ngươi như nào.”
Rút ra sau lưng đoản kiếm, thanh niên lăng lệ cười lạnh, miệng vài khỏa răng nhọn hung hăng nhảy vọt ra trước đâm vào Kenji một kiếm.
Ngay tại kiếm hắn vừa chạm vào người Kenji một khắc, một cảm giác như đâm phải đá cứng sinh ra trong lòng hắn, dù hắn có mạnh mẽ dùng sức đi chăng nữa thanh kiếm cũng không thể xiên rách thịt Kenji.
Đúng lúc này Kenji đang từ sắp chết đuối trạng thái bỗng nhiên dừng lại, khóe miệng cong lên đôi tay nhanh chóng bắt lại thanh kiếm kéo theo cả người tên này vào thủy ngục.
“Không ổn!! Han mau thả ra, dường như thủy ngục không tác dụng.”
Một tên Jounin khác thấy tính thế không ổn đành hét lớn phía người tên Han kia, người này cũng đành phải bất đắc dĩ thu hồi nhẫn thuật, cứ vậy nước xung quanh Kenji cũng bởi vậy trôi dạt đi để lộ Kenji đang xách đầu tên Ninja hiển nhiên đã bọ bóp chết.
“Ngươi!!”
“Ngươi cái gì ngươi, đùa các ngươi chút lại tưởng thật rồi.” Ha hả một tiếng, Kenji xuất hiện bên cạnh tên kia bổ một nhát ngang đầu Ninja tên Han ban nãy dùng thuật.
Bẹp một cái, Han cơ thể bỗng nhiên hóa thành vũng nước tách đôi ra chảy xuống,
“Ha ha, có chút ý tứ.”
Khen ngợi một tiếng, cả người lại nhẹ nhõm như múa như bay né ra từng đòn tấn công sau lưng, Kenji tựa như đang vui đùa với đám trẻ con vậy, những thanh Kunai và kiếm sắc vù vù chém loạn nhưng đáng tiếc không gây nổi một vết thương lên Kenji.
“Lui lại!! “
『Thủy Độn: Thủy Liên Đạn』
Nghe đến Jounin lên tiếng, những Ninja này đều nhảy mà ra, kế theo đó chính là từ miệng Jounin này phun ra từng viên đạn nước bắn về hướng Kenji.
Tuy nói là nước nhưng sức công phá cũng không phải nhỏ, mỗi lần nước đi qua, từng cành cây hay lá cây đều bị bắn xuyên thành cái sàng, còn mục tiêu Kenji chính là vung lên tinh tế kiếm tinh thể đánh bay toàn bộ nước.