Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 49: Chương 49: Sabaody gặp lại Gion




Mọi người thấy Kenji rời đi cũng quay về trụ sở, còn lại Sabo nhìn Kenji rời đi xa xa, còn có Koala một bên ngồi đợi.

“Tại sao không gọi hắn một tiếng đại ca a, dù sao chính là...”

“Hừ, ta mới không gọi một lão già làm anh, quá bôi nhọ.”

“Ha... Nhưng có vẻ Sabo kun rất muốn gọi đấy.”

Sabo trầm mặc không nói, quay trở lại phòng, lại thấy mép giường một chiếc hộp gỗ nhỏ.

“Tiêu dao du?? Thiết Long Thủ??? Ân Còn có một bức thư.”

“Tiểu Sabo a lâu lắm không gặp kể từ lần trước ngươi ra khơi một mình cũng có hơn 10 năm rồi, ta cũng không tính đòi tiền cơm ngươi nợ đâu đấy nhưng có một điều ta cần nhắc ngươi, ngươi còn rất yếu để có thể trở thành tham mưu quân cách mạng, ngươi hiện tại thực lực có thể so với đội trưởng tứ hoàng nhưng vẫn chưa đủ, một thời gian nữa ngươi sẽ có một trận chiến mà đối thủ của ngươi không đơn giản yêú đuối, trong đó là Tiêu Dao Du giúp ngươi có thể khiến tự thân mạnh mẽ lên rất nhiều, còn môn kia Thiết Long Thủ cũng rất thích hợp với ngươi, ngươi cũng có thể cho người ngươi tin tưởng cùng học tập sẽ giúp cho quân cách mạng rất lớn biến hoá đấy.cũng không phải cái gì quan trọng không cần cảm động đến phát khóc đâu, cuối cùng chào nhóc.”

“Hừ ta mới sẽ không cảm động khóc đâu,chết tiệt thật.” Sabo lau nhẹ nước mắt cất đi lá thư, nâng lên tay hai quyển sách lẳng lặng lật.

Kenji đã đi rất xa Baltigo, trên đường hướng về Sabaody, cũng có một khoảng thời gian dài không gặp Shakky cùng Rayleigh,lần này đến đây tiếp tục ăn trực an nhàn vài ngày cũng tốt, trong lúc đó cũng đã hối đoái 40 tỉ berry lấy 400 000 điểm tích lũy.

Vài ngày sau, Kenji rốt cục đặt chân đến Sabaody, quần đảo vẫn như cũ không có gì thay đổi chậm chạp bước chân Kenji đã xuất hiện tại số 13 khu.

Trong khi đó nhóm mũ rơm đã tại Logoe Town, Zoro đến một cửa hàng binh khí, trong đó còn có tashigi, mới đầu Zoro còn giật mình vì trước mặt mình cùng Kuina không sai biệt, còn là giống đến cho người ta tức giận.

Zoro cũng như nguyên tác vào mua kiếm, Tashigi một bên tò mò nhìn thanh kiếm màu trắng kia, mồm liên tục lẩm bẩm tên kiếm các loại không khỏi khiến cho Zoro mạnh máu co lại nổi trên chán.

Chủ cửa hàng so hai mươi năm trước đã già đi rất nhiều, mái tóc đã chuyển bạc bổ dựng đứng ra hai bên trông khá giống con chim tung cánh, liên tục vì Zoro mà giới thiệu kiếm.

Cho đến khi Zoro cầm trên tay thanh Sandai Kitetsu đo đo đạc đạc cuối cùng mới gật đầu.

Tashigi hết hồn lật vội quyển sách, mới hô lớn lên. Thanh kiếm bị nguyền rủa sao!! Cậu không nên sử dụng nó, nghe đồn thanh kiếm này sẽ khiến chủ nhân gặp tai hoạ.

“Nói nhảm cái gì,“ Zoro không thèm để ý, cầm thanh kiếm dơ lên cao vung mạnh, thanh kiếm tung lên lại chầm chậm quay vòng rơi xuống, Zoro cũng dơ tay ra.

“Cậu làm cái gì, tay cậu sẽ bị đứt đó!!!”

Ông chú bán hàng đã không dám nhìn mà quay mặt đi chỗ khác, Tashigi thì khiếp vía nhìn cảnh tượng trước mặt.

“Phập!!!.”

“Không thể nào!!! “ Hai người đồng thời thét nhẹ, nhìn Zoro hoàn hảo như không.

Ông chú bán hàng mới nhớ đến 20 năm trước....”mái tóc xanh, sử dụng ba kiếm, khuôn mặt ngu ngu...”

“Ông chủ... Tôi lấy thanh này.”

“Không được!!!”

Há tại sao?? Không phải tôi mua nó rồi sao.

“Cậu đợi tôi một chút, cậu cần là thanh kiếm này, không phải thanh kia.”

Ông chú chạy vội vào phòng, sau đó lại chạy ra, trên tay một thanh kiếm khác được đặt hoàn hảo trên giá.

“Đây chính là thanh Yubashiri hay còn gọi là Tuyết Tấu, thanh kiếm này là một trong 50 bảo kiếm, so với Sandai Kitetsu hơn không kém, đây là thanh kiếm tốt nhất ta có.”

“Ông chủ, có thể nói lí do tặng cho ta sao?”

Ha, lòng dũng cảm của cậu đã đánh thức ta, cậu cũng đã cho ta xem như thế nào là kiếm chọn chủ, hơn tất cả đây vốn là kiếm dành cho cậu.

“Kiếm vỗn dành cho ta???”

“Cậu không biết, 20 năm trước một thanh niên đã đến đây và nói 20 năm sau một thanh niên với mái tóc xanh khuôn mặt ngu ngu đến mua kiếm, lúc đó tôi không tin tưởng hiện tại ta đã tin rồi, ngươi biết thân phận hắn là ai không,?” Ông chú thần bí mỉm cười.

“Há là ai??” Zoro cũng kinh ngạc, 20 năm trước mình còn chưa ra đời làm sao có người biết đến mình sẽ qua đây!!

Cả Tashigi cũng kinh ngạc nhìn hai người đối thoại.

“Hắn được mọi người gọi là Chúa tể Punk Hazard, thất vũ hải tử thần, còn nữa thanh kiếm hắn đang sử dụng cũng là từ chỗ ta mua, hắc hắc sợ chưa.”

“Cái gì!!! “Không thể nào, làm sao có chuyện đó được!!! 20 năm trước hắn đã biết mình đến đây và để lại một thanh kiếm càng quan trọng hơn là lúc đó mình chưa sinh ra.

“Được rồi ta lấy thanh này, còn Sandai kitetsu để lại đi.”

“Khoan đã, ngươi không định lấy cả 2 thanh sao, cả 2 đều là bảo kiếm.” Tashigi không hiểu nhìn lấy Zoro.

“Ta đã có hai thanh tốt hơn.” Không mặn không nhạt Zoro định tính rời đi.

“Khoan!!! Thanh wado ichimonji tốt hơn thật vì nó là một trong 21 đại bảo kiếm, nhưng thanh kiếm vô danh kia ta không đồng ý.

Tashigi tình thần yêu kiếm kịch liệt phản đối Zoro nói kiếm mình tốt, vì căn bản đang xúc phạm đến sự hiểu biết và tình thân yêu kiếm của mình.

“Xoeng!!!” Tay Zoro cầm thanh kiếm Kenji rút ra, “nó không phải bảo kiếm, nhưng so đại bảo kiếm càng tốt!“. Nói xong Zoro rời đi.

Để lại hai người kia ngây như phỗng.

“Này cô gái, cô biết thanh kiếm đó là gì không, hình như không có trong 83 thanh kiếm phổ.”

“Vâng chính là không có trong đó, hoặc là thanh kiếm này vừa được rèn ra, cũng có thể là vô danh kiếm nào đó không biết tên.”

Trở lại với Kenji, Số 13 khu.

Nhận thấy Kenji đi, toàn bộ cướp biển như gặp ma một dạng toàn bộ né lui trốn tránh, trừ mấy tên tắc ké không biết mặt hoặc là nghé con mới sinh không sợ cọp ra đường đi Kenji trống trải rất nhiều.

“Uy cô em, đi với ta một chuyến thế nào..”

“Cút ngay!!.”

Phía trước một đoàn hải tặc chắn trước mặt một cô gái, đám hải tặc mặt mũi thô kệch liên tục bày chiêu lưu manh, cô gái có vẻ như không có ý sợ hãi, có chăng chỉ là lạnh lùng nhìn lấy đám người.

Không phải Gion sao!!!

Từ lúc nào biến thành nhân vật quần chúng rồi, vậy mà bị người qua đường giáp ất quây lại chọc ghẹo?

Nếu để người khác biết đường đường là phó đô đốc hải quân bị một đám vô danh hải tặc trêu chọc, chỉ sợ bị người ta cười rụng răng.

Gion hôm nay không có mặc quân phục mà thay vào đó là một bộ Kimono tím nhạt, trên vẽ bởi các đồ án hoa anh đào màu hồng phấn, rất bắt mắt.

“Con bé này hôm nay đi hội hay sao!!!”

Thấy cách ăn mặc này, Kenji tí xíu nữa thì thất thủ.

Không biết đám hải tặc này làm sao đến được đây a,một chút nhìn hàng cũng không biết, có cô gái nào ăn mặc vậy tay cầm kiếm tự tin ở Sabaody 29 khu đầu như vậy qua sao.

Không phải thực lực mạnh mà nói kiểu gì cũng có chỗ dựa vững chắc, thật là cảm thấy bi ai cho nhân vật quần chúng a.

Đúng như Kenji nghĩ vậy, không hoài niệm chút nào, đám hải tặc nhây nhụa hiện tại đã nằm im bất động, hẳn là từ giờ không còn có cơ hội làm hải tặc rồi, Gion cũng từ từ thu hồi kiếm của mịnh lặng lẽ bước đi.

Đến lại gần, còn một tên đang hấp hối hổn hển nhìn Gion rời đi, Kenji lặng lẽ cúi đầu nhìn,“tội nghiệp quá, các huynh đệ vất vả đến tận đây mà, quả thực bi ai a.”

“Cứu... Cứu... Mạng.”

An nghỉ đi các huynh đệ, các ngươi chết ta tin rằng sẽ không ai biết đến, haha tạm biệt.

Kenji lại lẳng lặng đi theo Gion, Gion xử lí xong vài tên kia cũng không có vì thế mà suy nghĩ nhiều, một đường thẳng hướng quán Bar Shakky.

!!!

Đến đây làm gì??

Kenji cũng không nói nhảm, theo gót phía sau, nhưng lại vào bằng cửa sau, ở đây một thời gian dài, các ngó ngách quán Bar Kenji đã nắm trong lòng bàn tay, vừa chui vào thấy Rayleigh đang ngồi trên ghế đằng sau tay cầm tờ báo đọc.

Phát hiện Kenji, Rayleigh cũng mỉm cười cất báo.

“Đã lâu không gặp.”

Uh đã lâu không gặp, ra ngoài uống rượu không, cũng thuận tiện chào hỏi Shakky.

Hai người tùy tiện hỏi một vài câu, chủ yếu vẫn là Rayleigh hỏi, Kenji cũng không dấu diếm vấn đề, dù sao câu hỏi cũng chủ yếu là tân tinh với chính quyền sự tình, câu hỏi riêng là không có mấy.

Vào đến quầy, Gion tay cầm li rượu lẳng lặng uống, xung quanh đám hải tặc ngừng hẳn động tác tay, khuôn mặt biểu cảm nào cũng có, có người đã nuốt nước miếng ừng ực, vài tên lấy luôn Gion làm ảnh nhắm rượu, tình cảnh có chút quỷ dị.

Shakky vẫn vậy, biết rõ Gion thân phận cũng không có ý kiến gì, hải quân cũng không phải ít lần đến đây, Garp cũng thỉnh thoảng sẽ tới nên cũng không có gì là lạ, nhưng Gion không mặc quân phục mà ăn mặc kiểu này ra đây có lẽ có chút kì quái.

Giường như biết Shakky đang kì quái chính mình, Gion ngẩng mặt lên nhẹ giọng nói.”Ta từ chức phó đô đốc rồi, không cần như vậy suy nghĩ nhiều.”

Lời nói vô ý người nghe hữu tâm, đám hải tặc đang không nghĩ làm sao đến bắt lấy Gion thì đối phương nói ra, nhiều tên kém không được chực tiếp phun rượu ra ngoài, cũng may... Phó đô đốc a, vậy mà còn định...

“Từ chức rồi sao?”

Shakky kinh ngạc, Gion càng kinh ngạc hơn, “giọng nói này...”

Kenji cùng Rayleigh một chỗ từ vườn trong chui ra, hai người bên miệng treo lấy nụ cười tự nhiệ thường ngày, “Ha Shakky lâu không gặp.”

“Trước mặt không phải cửa sao, việc gì chui bằng cửa sau, hay là nói ngươi sợ gặp ta, ta cũng không đòi ngươi tiền nợ.

Haiz, nãy ta vừa gặp Gion giết người, ta đang sợ chưa hết thèm giết luôn ta, ta mới phải chui cửa sau nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.